Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 348
Chai thuốc trừ sâu đã rỗng, bên trong chỉ còn nước mà bà ta cố ý đổ vào để giả vờ. Thấy mọi người kéo đến, bà vờ chạy, vừa chạy vừa khóc than thảm thiết. Cả đám người lật đật đuổi theo khuyên nhủ, lo sợ bà làm điều dại dột.
"Mẹ, con xin mẹ đừng làm thế! Con không đi học nữa, con về trồng trọt. Chỉ cần mẹ bình an, con làm gì cũng được…"
Đám người vây quanh bắt đầu xôn xao, sợ bà ôm chai thuốc nhảy xuống giếng làm bẩn nguồn nước, nên vội vàng khuyên can. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lời kể của Lục Tâm Liên đầy thương tâm, khiến đám xã viên xung quanh bàn tán không ngớt. Những ngày qua, cô ta thường xuyên kể khổ về việc mình bị ép bỏ học, còn bị Lâm Uyển cắt lương thực, đẩy vào đường cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bà cụ này muốn uống thuốc thì uống đi, còn làm rùm beng nhảy giếng làm gì? Không phải cố ý gây chuyện sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuyện này chẳng phải đang gây áp lực để vợ chú ba phải lấy tiền ra sao?
"Tôi bị con dâu ba ép c.h.ế.t mất! Không được ở riêng, tôi cũng chẳng sống nổi nữa! C·h·ế·t đi cho xong đời!"
Vừa khóc, cô ta vừa kể rành rọt câu chuyện: vì cô ta và anh tư đi học nên các chị dâu trong nhà bất mãn. Giờ anh tư tốt nghiệp, đến lượt cô ta bị ép bỏ học để đi làm. Mẹ cô muốn cô tiếp tục đến trường, nhưng Lâm Uyển không đồng ý, cắt lương thực, cấm đưa tiền, ép cô phải bỏ học.
"Mẹ ơi, mẹ đừng luẩn quẩn trong lòng nữa! Con không đi học nữa, con về làm đồng kiếm công điểm nuôi mẹ. Con không liên lụy các anh chị dâu nữa đâu, mẹ đừng khổ sở mà!"
Lâm Uyển chen qua đám đông, giọng cô vang lên mạnh mẽ, át đi tiếng khóc lóc:
Có người bắt đầu đoán rằng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Tâm Liên lúc này nhào tới, quỳ rạp dưới chân thành giếng, khóc lóc thống khổ:
"Đừng lại gần! Ai đến tôi nhảy xuống ngay! Tôi sống không nổi nữa, không bằng c.h.ế.t sạch cho xong!"
Chương 348
Có vài người đang múc nước, thấy vậy sợ hãi lùi ra xa. Bà Lục ngồi trên thành giếng, vỗ n.g.ự.c khóc lớn:
Lời của Lâm Uyển như tiếng chuông lớn, khiến mọi người bắt đầu xì xào. Có người gắt gỏng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Lục Tâm Liên! Cô bảo cô an tâm cái gì? Hôm qua bà cụ suýt mất mạng vì bệnh tim, tôi phải vất vả cứu sống, vậy mà hôm nay cô lại xúi bà ấy uống thuốc trừ sâu nhảy giếng? Sao cô độc ác đến vậy? Làm cô út trong nhà, không lo giữ hòa khí thì thôi, cả ngày chỉ biết xúi giục anh trai đánh chị dâu, ép bà cụ nhảy giếng! Mẹ à, mẹ cũng nghĩ thử xem, nếu chai thuốc này đổ vào giếng, cả thôn uống nước kiểu gì?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.