Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 210
Bà Lục vừa nghe vậy, nước mắt liền rơi lã chã: "Thằng tư đáng thương của mẹ, một học sinh cấp ba tốt đẹp, đáng lẽ ra có thể là sinh viên đại học, vậy mà bây giờ lại không có cơ hội. Nếu tốt nghiệp đại học, chắc chắn sẽ là cán bộ lớn, giờ lại phải về nhà... Thằng ba..." Bà ta lau nước mắt, quay sang Lục Chính Đình, nói: "Con giúp đỡ em trai, tìm cho nó một công việc ở trong huyện đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Uyển nghe vậy, nhướng mày, thầm nghĩ bà ta định giả vờ là người mẹ hiền dịu, mong muốn được thương xót. Nhưng tiếc là, chiêu trò này không thể dùng được với cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà Lục cảm thấy rất uất ức, trước đây luôn sai bảo Lục Chính Đình làm việc, giờ lại nhẹ nhàng thương lượng với anh, bà ta hy vọng anh sẽ nhanh chóng đồng ý.
Sau nhiều ngày làm việc miệt mài, họ cuối cùng cũng hoàn thành một số bài thuốc trừ phong thấp, thuốc tắm, thuốc uống, và một loại thuốc dán. Tuy nhiên, thuốc dán cần nhiều thời gian để làm, nên không thể vội vã.
Chương 210
Sau khi ăn xong, Lâm Uyển không để ý đến bà Lục nữa, mà bảo chị dâu cả Lục giúp đỡ dỗ các con đi ngủ. Cô và Lục Chính Đình tiếp tục đến phòng y tế để phối dược. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi gần đến mười giờ, Lâm Uyển đột nhiên mừng rỡ nói: "Thành công rồi."
Bà Lục lại nghĩ rằng Lục Chính Đình cố ý miệt thị bà, vì bà không tin anh thật sự không nghe thấy. Bà ta bắt đầu khóc, giọng nức nở: "Hu hu, chắc là ghét bỏ hai mẹ con chúng ta chướng mắt rồi..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Chính Kỳ là một cậu nhóc trong gia đình nông dân, không có quan hệ hay bối cảnh gì. Mặc dù thành tích của anh ta khá tốt, nhưng nếu muốn ở lại thành phố, tìm trường học hay công việc sẽ khó hơn lên trời. Lúc trước anh ta có thể vào bộ đội, nhưng đã bỏ qua cơ hội đó. Bây giờ không tiện phiền hà anh ba nữa. Anh ta cảm thấy mình có văn hóa và chí hướng, ở lại quê nhà cũng không tệ, ít nhất có thể làm một công việc có ý nghĩa. Dù sao anh ta cũng là học sinh cấp ba, dù về quê cũng sẽ không phải làm ruộng, ít nhất cũng có thể làm giáo viên trung học hoặc cán bộ công xã. Trước kia, anh ta muốn đến thành phố lớn để tỏa sáng, nhưng giờ bị Lâm Uyển nhục mạ, anh ta thề sẽ chứng minh mình có thể làm ra thành tích tốt ở đâu cũng được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.