Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 130

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 130


Lâm Uyển nghe lời anh, điều chỉnh tư thế trên yên. Sau đó, cô cẩn thận thúc nhẹ vào bụng ngựa, nói lớn:

"Anh có tiền sao?"

"Cơ thể đừng nghiêng về phía trước quá, cứ thả lỏng người, dựa vào tự nhiên thôi. Hai chân cũng không cần căng thẳng, chỉ cần nhẹ nhàng kẹp vào bụng ngựa là được."

"Ôi trời, đúng là lòng tốt sẽ nhận được đền đáp," Lâm Uyển cảm thán, ánh mắt lấp lánh.

Con ngựa từ tốn bước đi. Mỗi bước đi của nó đều đều, ổn định, như thể nó hiểu rõ ý cô. Lâm Uyển cười lớn đầy thích thú:

"Anh dùng số tiền đó mua con ngựa này, còn được giảm giá nữa."

Lâm Uyển cưỡi ngựa dạo một vòng để làm quen. Khi trở lại, cô nhẹ nhàng nhảy xuống, phủi tay rồi nói với Thẩm Phi:

Thẩm Phi đứng bên cạnh, ánh mắt chuyển sang nhìn Lâm Uyển đang điều khiển ngựa một cách thành thạo. Anh ta cười, nói với Lục Chính Đình giọng nửa trêu chọc, nửa cảm thán: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Em đứng phía sau m.ô.n.g ngựa rất nguy hiểm, biết không? Cho dù nó là con ngựa hiền nhất, nếu bị giật mình, nó vẫn có thể đá em. Em nhớ chưa?"

Lục Chính Đình giải thích thêm:

Tiểu Minh Quang ngước đôi mắt trong veo lên nhìn anh trai, không nói gì nhưng ánh mắt lộ vẻ đã hiểu.

Lục Minh Lương và tiểu Minh Quang hào hứng chạy theo phía sau, tiếng cười vui vẻ vang vọng khắp không gian. Thấy vậy, Lục Chính Đình liền lên tiếng nhắc nhở:

"Đừng đứng phía sau con ngựa. Nguy hiểm đấy!"

Sau đó, anh tiếp lời, giọng đều đều nhưng không giấu nổi vẻ chu đáo: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 130

"Cảm ơn anh nhiều. Tiền nong thì tính thế nào đây?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tuyệt vời quá! Cuối cùng em cũng biết cưỡi ngựa rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Chính Đình nhẹ nhàng chỉ dẫn:

"Chú em thật có mắt nhìn người đấy. Vợ chú không chỉ đẹp mà còn rất 'độc'."

Không trả lời ngay, Lục Chính Đình lấy từ túi áo một lá thư đưa cho cô. Lâm Uyển mở ra đọc, đôi mắt lướt qua từng dòng. Hóa ra, người trước đây từng được Lục Chính Đình giúp đỡ nay đã ổn định, con cái họ lớn lên, có công việc tốt, còn làm cán bộ trong công xã. Nhớ ơn anh, người đó gửi trả lại số tiền ngày xưa, tổng cộng 160 đồng.

Lúc Lục Minh Lương thấy em trai Tiểu Minh Quang đứng ngay phía sau con ngựa, cậu lập tức kéo cậu bé ra, giọng nghiêm nghị dặn dò:

"Em tự cưỡi ngựa về nhé. Nếu đi đông người thì có thể dùng thêm xe kéo để tiện hơn."

Thẩm Phi bật cười, quay sang Lục Chính Đình rồi đáp:

Nghe vậy, Lục Chính Đình chỉ khẽ mỉm cười, nét tự hào hiện rõ trên gương mặt dù không nói ra lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Uyển quay sang nhìn chồng với ánh mắt khó hiểu:

"Chú em nhà cô trả hết cả rồi."

"Đi nào!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 130