Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 283: Chương 283

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 283: Chương 283


Anh nhìn thấy từ biểu cảm có chút thay đổi của bà ta, Tô Vũ Đình chính là đang trốn ở góc nào đó trong nhà.

Nói ra cũng kỳ lạ, bà ta lại không đuổi Tô Vũ Đình đi? Lẽ nào...

“Tảo Tảo?” Lưu Chiêu Đệ đi vào, kêu một tiếng.

Nhà chú Hai của nhà họ Tô thật sự rất hứng khởi, con trai con trai sắp đi thi đấu, chuyện như vậy đáng để đi nói khắp nơi.

Tô Kiến Dân nói: “Thật ra con còn chưa chuẩn bị xong sẽ được giải, con chỉ là đi cùng Vãn Vãn thôi"

Bà ta đối đầu với anh, có thể có kết quả tốt gì?

Chỉ là anh không có cách nào không quan tâm mọi thứ xông vào trong lục xét, những điều này anh làm không được.

Đáng tiếc nhiều nhất anh chỉ có thể theo dõi một ngày, không, là nửa ngày, ngày mai anh phải quay về trường Trung học huyện để đi học rồi.

“Tảo Tảo, con trốn một chút đi, bây giờ Trình Kiêu đã biết rồi mẹ sợ đến lúc mọi người trong thôn đều biết rồi, con...” Lưu Chiêu Đệ đã tốn rất nhiều tâm tư trên người của đứa con gái này, vẫn không hi vọng cô ta sẽ như vậy, trong lòng vẫn có một chút kỳ vọng, con gái của bà ta sau này sẽ rất giỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Kiêu bây giờ đã ở nhà họ Tô, tiết kiệm một số tiền lớn ở trường. Anh và Kiến Dân vừa hay có thể cùng nhau học tập, lại có thể dạy Văn Vãn, Tô Cẩn và Lục Tư khá vui vẻ.

“Anh Trình Kiêu, anh thật sự chắc chắn, khi đó chị ta ở trong nhà?” Vãn Vãn hỏi anh.

Lại không biết trong nhà đang có một người đang hung dữ nắm lấy nắm đấy, đang nhẫn nhịn tức giận, lại không dám phát ra tiếng.

Rất nhanh, đã nghênh đoán thi giữa kỳ, cũng đón nhận tin tức sau khi thi xong Vãn Vãn phải đi tỉnh thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gan của Tô Vũ Đình thật sự lớn như vậy sao? Trốn ở trong nhà, nếu như lúc đó Trình Kiêu mặc kệ mọi thứ xông vào trong lục soát, có phải bị bắt tại trận không?

Bà ta sao có thể sẽ thừa nhận bản thân sai chứ? Sao có thể thừa nhận bản thân nhận lầm người chứ? Cho dù có thật sự sai đi, cũng sẽ không thừa nhận.

“Với tài năng hội hoạ Vãn Vãn của chúng ta, nhất định có thể đạt được hạng nhất. Lục Tư Hoa lại nói.

“Em ngay lập tức chuẩn bị đồ, ba nó, đến lúc đó anh đưa Văn Vãn đi."

Tay của Lưu Chiêu Đệ bị nắm chặt rồi, đau đớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Kiến Dân lại không nói gì, bộ dạng rất không quan tâm.

Nghĩ lại sự ngoan cố của bà ta, dường như cũng thật sự có khả năng.

Trong tâm lý bắt nạt kẻ yếu, cuối cùng ba ta vẫn nuốt lại lời bản thân muốn nói vào.

Trình Kiêu chỉ nhìn bà ta một cái, giả vờ không để ý hỏi: “Cháu sáng nay nhìn thấy Tô Tảo Tảo rồi, cô ấy về rồi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tô Tảo Tảo trở về thì trở về, nhưng kêu cô ta kiềm chế lại, đừng đi khắp nơi gây chuyện với người khác, nếu không, hứ!” Trình Kiêu hừ lạnh vài tiếng, thì thả tay ra, đi rồi.

Trong thôn, chỉ cần Lưu Chiêu Đệ vừa khóc vừa lan, gọi người tới, như vậy mọi người sẽ nhìn anh bằng con mắt khác thường. Dù cho vào trong xét, có thể cũng chưa chắc tìm được, ai biết được Tô Tảo Tảo sẽ trốn ở đâu.

Hừ lạnh một tiếng.

Trên mặt Lưu Chiêu Đệ xẹt qua tia hoảng loạn, lập tức khôi phục lại bình thường: “Tảo Tảo nhà tôi không phải bị cậu và Tô Vãn Vãn làm cho ở tù sao, cậu còn hỏi tôi nó có trở về không? Tôi đánh c.h.ế.t cậu, hại Tảo Tảo nhà tôi từ này không về nhà được nữa, đánh c.h.ế.t cậu!"

Bà ta vẫn cảm thấy Tô Vũ Đình sẽ là phúc tinh đó, sau đó đem lại phúc khí cho trong nhà?

Bao Cúc Hoa ở kế bên nghe thấy tin tức này, cũng qua chúc mừng, mắt nhìn về phía Dân Kiến, tràn ngập yêu thích, cứ giống như sự kích động nhìn thấy con rể vậy.

Anh trốn trong góc quan sát tình hình bên kia nhà cũ.

Trình Kiêu nghĩ một chút nói: “Chỉ cần đợi thời gian lâu rồi, tai tiếng qua đi, còn ai nhớ đến chuyện quá khứ? Đến lúc đó cũng có thể nhìn thấy ánh sáng rồi."

Vãn Vãn biết được những chuyện này từ Trình Kiêu, đã chuyện sáng sớm của ngày thứ hai rồi.

Muốn theo dõi, anh cũng theo dõi không được.

Trong lòng Tô Vũ Đình đã phát ra lửa hận dữ dội, trên mặt đã không còn nhìn thấy biểu cảm gì nữa, cô ta nói: “Con đến nhà dì trốn một lúc.”

Tô Cẩn nghe thấy tin tức này, còn vui hơn cả Văn Vãn: “Chuyện tốt, Vãn Vãn của chúng ta sắp đi thi đấu, đến tỉnh thành thăm thú."

Trình Kiêu cũng không bởi vì Lưu Chiêu Đệ nói không có, đã tin rồi.

“Anh có thể khẳng định, lúc đó sắc mặt của Lưu Chiêu Đệ thay đổi hết rồi. Nếu như lúc đó anh xong vào, chắc chắn bà ta sẽ cản anh, với lại sẽ làm ầm ĩ, dụ người đến chặn anh” Trình Kiêu quá chắc chắn Lưu Chiêu Đệ sẽ làm như vậy.

Lúc này Vãn Vãn chậm rãi nói: “Ba mẹ, cuộc thi lần này, anh út cũng tham gia nữa.

“Em còn thật sợ chị ta đến trả thù em, chỉ cảm thấy chuyện này có chút không thể tưởng tượng được. Vãn Vãn lẩm bẩm một tiếng.

Nghe anh nói như vậy, Vãn Vãn cũng cảm thấy Tô Vũ Đình có thể trốn ở trong nhà.

Vậy chính là, cô ta không có quay về?

Tô Cẩn và Lục Tư Hoa kinh ngạc nhìn về hướng Tô Kiến Dân, ngay cả Trình Kiêu cũng nhìn về hướng anh ấy.

“Trời ơi, tốt thật, Kiến Dân và Vãn Vãn nhà chúng ta đều đi thi đấu rồi. Nhà chúng ta đúng là vận phúc liên miên.” Lục Tư Hoa nhịn không được tán thưởng.

Nhưng tay của bà ta bị Trình Tiêu bắt chặt lấy, anh nói: “Tô Tảo Tảo có kết cục như vậy, là lỗi của ai? Lẽ nào vẫn là lỗi của cháu và Vãn Vãn sao? Bản thân các người không giáo d·ụ·c tốt cô ta, còn trách bọn cháu?"

“Cậu ở trước cửa nhà tôi đi qua lại làm gì?” Lưu Chiêu Đệ giương mắt đã nhìn thấy Trình Kiêu đi qua đi lại ở trước cửa.

Anh thật sự một chút cũng không quan tâm những điều này, đối với anh mà nói, được giải hay là không được giải, điều này đều không quan trọng.

Vì thế, anh cũng không có thật sự chạy đến trọng nhà người ta lục soát, anh cũng không có quyền đi lục soát này.

“Không nghĩ đến chuyện này nữa. Anh Trình Kiêu, mẹ em kêu em nói với anh, anh không cần ở trường học nữa, ở trường học mắc, lại ở không tốt ăn không ngon. Anh cứ ở nhà em, chung một phòng với anh nhỏ của em. Sợ anh từ chối, Vãn Vãn nói: “Cứ quyết định như vậy, anh không được từ chối em, em sẽ rất đau lòng” Nói xong, mặt phồng lên, dáng vẻ uất ức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giáo sư Lý kêu người truyền tin đến, muốn Vãn Vãn đến tỉnh thành tìm ông ta, ông ta giúp cô ghi danh một cuộc thi.

Trình Kiêu vẫn luôn đem chuyện của Vãn Vãn để ở vị trí đầu tiên, buổi chiều khi trở về, hiển nhiên cũng đi ra bên kia nhà cũ xem một cái, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Tô Tảo Tảo.

Bà ta muốn tức miệng mắng to, nhưng nhìn thấy sự hận thù trong mắt của Trình Kiêu, bà ta lại không tự chủ được co rút lại.

Tô Kiến Dân nói: “Chuyện này, con định qua mấy ngày nữa nói, nếu như Vãn Vã đã nói trước rồi, mọi người cũng biết rồi. Sư phụ giúp con và Vãn Vãn đều ghi danh, là cuộc thi hội họa thanh thiếu niên năm thứ nhất, nghe nói danh sư ở Bắc Kinh bên kia cũng qua nữa, còn có giải thưởng"

Chương 283: Chương 283

“Bây giờ Tô Tảo Tảo hẳn không có sức lực đến đối đãi em nữa, bản thân cô ta cũng khó giữ rồi, ngay cả trong nhà cũng không dám ra ngoài đi lại, sợ bị người khác nhìn thấy"

“Con nhất định có thể được giải, con và Vãn Vãn cũng học lâu như vậy rồi, giáo sư Lý lại lợi hại như vậy, nhất định có thể có giải.

Muốn đi ngắm nhìn, nhìn xem sự thay đổi của tỉnh thành bên đó, đây mới là suy nghĩ ban đầu của anh.

Tô Vũ Đình mở mắt ra lần nữa, trong mắt đã trong veo.

Người này ngay cả loại người hung ác như Lương Lại Tử như vậy cũng dám cầm d.a.o chém.

Chuyện này của Tô Vũ Đình, rất nhanh đã bị Văn Vãn quên đi mất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 283: Chương 283