Thập Niên 70: Xuyên Thành Mệnh Cẩm Lý
Viễn Phương Cổ Đạo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 136: Chương 136
Rất nặng, nhưng cô nhóc vẫn mang theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vãn Vãn đưa nước lần nữa, khiến cho các thành viên của đội một phải ngưỡng mộ, thậm chí ông nội Tô còn khen Vãn Vãn nhu thuận.
Nhìn thấy bọn họ trở về, người nọ liền tiến lên chào và tự giới thiệu: "Chào đồng chí Tô Cần, tôi là Vương Tam, là xã viên ở thôn bên cạnh. Chúng ta đã gặp nhau rồi, anh không nhớ sao?"
“Tia Chớp, em nói xem, Tô Tảo Tảo đã xảy ra chuyện gì?” Tô Văn Vãn nhớ tới những gì đã xảy ra với Tảo Tảo hồi nãy.
Lần sau sẽ chuẩn bị nhiều hơn.
Vương Tam từ chối lời mời của Tô Cần, sau khi nói cho bọn họ số phòng của Mạnh Tuyết Trân, lập tức đạp xe đạp rời đi.
Đối với thôn Hạ Hà, không có gì khiến họ hạnh phúc hơn một vụ mùa bội thu, và đây đã là mùa thu hoạch thứ hai. Giống như năm ngoái, sản lượng lương thực năm nay cũng cực kỳ lớn, mỗi loại cũng có sản lượng cao khoảng năm trăm cân.
Lúc đó, bọn họ đang trở về từ chỗ thu hoạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dường như đã gặp người này ở đâu rồi, nhưng trong khoảng thời gian ngắn Tô Cần không nhớ ra anh ta là ai.
Ngâm nga một giai điệu, cô nhóc vui vẻ nhóm lửa. Lát nữa cô nhóc sẽ xách nước lên cho cả nhà, trời nắng như vậy, đoán chừng nồi nước cũng không đủ cho cả nhà uống.
Tin tức này cũng không phải bí thư Lý tự nói, hiện tại anh ấy đang ở trong bệnh viện với Mạnh Tuyết Trân. Tin tức anh ấy nhờ người khác đến báo lúc đám Tô Cần biết cũng đã chạng vạng tối.
Gia đình bí thư Lý tốt như vậy, hiện giờ cuối cùng cũng đạt được mong muốn là khi về già có con trai phụng dưỡng, đây là chuyện vui biết bao nhiêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tô Tảo Tảo có phải là trùng sinh sớm không?” Tô Vãn Vãn đột nhiên nhớ tới việc này, chuyện này có thể sao?
Hôm nay thu hoạch rất thuận lợi, đội trưởng dẫn theo một đội nhỏ đã thu hoạch được một nửa số lúa của đội nhỏ đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ông xã, Tuyết Trân thực sự sinh con trai sao?” Lục Tư Hoa có chút vui vẻ: "Vãn Vãn nhà chúng ta nói nhà họ Lý có thể có một đứa em trai, đây là do đứa bé nói bừa, hay là..." Cô ấy luôn cảm thấy chuyện này thực sự có chút thần kỳ.
Anh ấy vội vàng chào hỏi, chợt nghe Vương Tam nói: "Tôi hôm nay tới tìm anh cũng không có chuyện gì, vợ bí thư Lý là y tá Mạnh vừa sinh một bé trai mập mạp, bảo tôi tới báo tin vui cho mọi người"
Tia Chớp lại “gâu” một tiếng.
Vãn Vãn rất miễn cưỡng, nhưng có nhiều người nhìn như vậy, kia lại là ông nội và chú của cô nhóc, cô nhóc phải mang lại thanh danh cho ba mẹ.
Tất nhiên, ba mẹ và anh trai nhà mình hình như cũng bị chú ba lừa gạt, cũng may là ba mẹ sống c.h.ế.t cũng không nói ra chuyện liên quan tới công việc.
“Cô bé sốt sao bốn mươi độ, một đứa bé nhỏ như vậy sao có thể không bị thiêu c·h·ế·t, trở nên ngu xuẩn?” Cô nhóc tự hỏi.
Vào ngày này, Tô Cần và gia đình nhận được tin vui, vợ của bí thư Lý, Mạnh Tuyết Trân được đưa vào bệnh viện, sau nửa ngày đau đớn đã sinh ra một đứa con trai.
Lần này đi không thấy Tô Đại Lực, chỉ thấy được ông nội Tô và Tô Thành Tài.
Trong sách nói Tô Vũ Đình sáu tuổi trùng sinh, hiện tại mới hai tuổi, còn trước thời hạn.
Lục Tư Hoa gật đầu lia lịa, cô ấy đương nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này. Việc này bọn họ tự biết với nhau là được, tất nhiên sẽ không đi nói lung tung khắp nơi.
Chuyện vui như vậy, Tô Cần muốn mời Vương Tam vào nhà uống chén trà rồi mới đi, Vương Tam lại lắc đầu từ chối: "Không được rồi, bây giờ tôi phải nhanh chóng về nhà, nhân tiện đi ngang qua thôn Hạ Hà mới tới báo với anh một tiếng"
Cuối cùng, Vãn Vãn đưa một ấm nước đến tay ông nội Tô và Tô Thành Tài.
Ăn cả năm trời ai cũng thắt lưng buộc bụng, rất nhiều gia đình lương thực cũng đã sắp hết.
Anh ấy nghi hoặc hỏi: "Xin hỏi anh là ai? Anh muốn tìm ai sao?"
Đặc biệt là những gia đình lười biếng, kiếm được ít công ăn việc làm.
Cuộc đấu tranh ở nông thôn không quá khốc liệt, nhưng ở thị trấn anh ấy đã tận mắt chứng kiến nhiều cán bộ và một số gia đình bị tra tấn thảm khốc.
Tia Chớp nằm dưới chân cô nhóc, ở bên cô nhóc, nhìn bộ dáng cô nhóc đầu đầy mồ hôi, dùng đầu dụi vào chân cô nhóc.
“Tia Chớp, em nói xem, cô ấy trùng sinh thì có phải kịch bản cũng bắt đầu không? Cô ấy sẽ cướp vận may của chị sao?” Tô Vãn Vãn lắc đầu: “Cô ấy muốn cướp là cướp được sao? Tia Chớp, sau này chú ý đến cô ấy một chút, đừng để cô ấy giở trò" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Văn Vãn lại đi đưa nước, lần này đưa sáu cái ấm đi, Tia Chớp vác ba cái trên lưng, ngậm hai cái bên trong miệng, còn có một cái trong tay Vãn Vãn.
Tự nhiên biết cách làm sao để châm lửa, cô nhóc đã xem ba mẹ và anh trai làm nhiều lần.
Điều này hiếm khi xảy ra trong những năm gần đây. Trước kia một loại có thể sản xuất ba trăm cân đã rất tốt rồi, khi nghe nói các xã khác ở thôn bên cạnh một loại có thể sản xuất được hơn một ngàn cân, bọn họ đều cảm thấy thật kỳ lạ, làm sao mà trồng được?
Chỉ có ở thời điểm thu hoạch này, sự tích cực của các xã viên mới tăng vọt chưa từng có, bởi thu hoạch lương thực xong có thể chờ chia lương thực.
Với sự chăm chỉ của cô nhóc, ngọn lửa cuối cùng cũng được nhóm lên, điều đó thật không dễ dàng.
Lại nghĩ tới không phải mình cũng từ thế giới song song xuyên qua sao? Mọi chuyện đều có thể.
Tô Cần nói: "Người già nói, miệng trẻ con là chuẩn nhất, chuyện của Vãn Vãn hẳn là ứng với cách nói này. Chúng ta tự biết với nhau là được, đừng đi rêu rao khắp nơi, kẻo bị tính kế bởi người khác.
Chương 136: Chương 136
Nếu có người ghen tị, đi ra ngoài nói lung tung cái gì đó, chuyện của Vãn Vãn nếu để gia đình thằng Hai biết thì không có gì tốt.
Lúc Tô Cần và Lục Tư Hoa trở về vẫn đang nói về chuyện này. Lại thấy một người đàn ông trung niên đang đẩy xe đạp quanh quẩn trước nhà bọn họ. Người này Tô Cần không biết, nhưng nhìn mặt có chút quen.
Vào thời điểm này nếu quá khẩn trương, lấy loại vận may ngẫu nhiên này truyền ra ngoài sẽ không có ích gì cho mình, nếu bị người khác tố cáo lên ủy ban cách mạng, vậy thật sự là mất nhiều hơn được.
Bọn họ có thể sản xuất năm trăm cân mỗi loại đã cảm thấy đó là sản lượng cao chưa từng có.
Tô Cần nhìn anh ta, cuối cùng cũng nhớ ra đây là ai, không phải vừa gặp anh ta ở xã sao? Lúc anh ấy đi đăng ký hộ khẩu đã gặp được người này, người này còn ký tên thay anh ấy.
Ngọn lửa bùng lên, phần còn lại liền dễ dàng xử lý. Bó cùi không dày nên cô liền ném một ít vào trong lò.
Có phải là ở trong lòng ba mẹ cũng có một chút nghi ngờ chú ba không? May mắn là bọn họ một mực không nói ra chuyện công việc, nếu không chú ba có được công việc, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng qua lý tưởng là đầy đặn, hiện thực thì lại gầy. Lần đầu tiên, cô nhóc cố gắng nhóm lửa nhiều lần nhưng đều không thành công.
Còn lại một nửa để ngày mai tiếp tục.
Tô Cần vừa nghe tin này làm sao có thể không vui?
Ít nhất là hiện tại chú ấy vẫn chưa nhe răng với bọn họ, cũng chưa có lộ ra mục đích, có lẽ chú ấy vẫn còn chút lo lắng.
Tia Chớp “gâu” một tiếng giống như đáp lại.
Tia Chớp nghe thấy chủ nhân nhỏ ngâm nga ở đó cũng nheo mắt lại, nằm rạp trên mặt đất ngoe nguẩy cái đuôi, vừa nghe vừa hưởng thụ.
Ngoại trừ ông lão và chú ba, dường như tất cả mọi người đều không thông minh.
Không suy nghĩ về những chuyện này nữa, chỉ cần người nhà bảo vệ cô nhóc, có lẽ những chuyện này sẽ không xảy ra.
Vãn Vãn cảm thấy những người nhà bên kia thật sự cũng không thông minh đến vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.