Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6


Heo mẹ già “r.ên r.ỉ” hai tiếng coi như đáp lại cô, sau đó xoay người rời đi, dáng vẻ rất có kỉ luật.

Hiện tại cô đã nghĩ thông suốt, buông dụng cụ trong tay rồi đứng lên, nói: “Phiền anh gọi tôi là thanh niên trí thức Diệp, chúng ta không quen thân đến nỗi gọi tên thân mật đâu.”

Lưu Mỹ Ngọc: “…”

Cuối cùng, Mạc Tiểu Thanh lấy một miếng thịt bò khô từ trong túi của Ngưng Dao xem như quà đáp lễ rồi thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa dừng lại, hắn đã không thể chờ đợi mà thốt ra những lời phải kìm nén cả đêm qua: “Em cứ vậy mà tự ý xuống nông thôn sao, có từng cân nhắc tới suy nghĩ của cô chú hay không?”

Nhưng không ăn thì sẽ đói bụng, cuối cùng Diệp Ngưng Dao chỉ có thể thỏa hiệp với thực tế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cô phải xin lỗi Ngưng Dao!” Mạc Tiểu Thanh hiếm khi thấy bộ dạng như quả bóng xì hơi của Lưu Mỹ Ngọc, cô ấy cảm thấy cực kì vui, người này ngày thường dựa vào việc chơi thân với hoa khôi của thôn mà hống hách không coi ai ra gì, cô đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt!

Giang Hoài cảm thấy Diệp Ngưng Dao đang tức giận với mình, vì vậy hắn chỉ có thể dịu giọng đáp: “Được, thanh niên trí thức Diệp, em đi với tôi một lát.”

Ánh sáng do món pháp khí hình cánh hoa này phát ra giờ đang chuyển sang màu tím, có nghĩa là linh lực trong đó không còn bao nhiêu, không làm gì được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“…”

Diệp Ngưng Dao chỉ quay đầu lại nhìn, thấy Giang Hoài đang đứng nhìn mình với ánh mắt phức tạp.

Theo quan sát của cô, linh lực ở thế giới này rất mỏng, nếu không cần thiết thì cô cũng không thể lãng phí nguồn sức mạnh ít ỏi này.

Chợp mắt một lúc, cô cảm thấy thân thể của mình không còn mệt mỏi như trước, vì vậy Ngưng Dao mới nhìn đến món pháp khí nhỏ vẫn luôn đi theo mình.

“Bọn họ chỉ để tao tới đây xây lại chuồng cho mày, sẽ không đụng vào mày đâu.”

Chương 6

Trong ý thức, một nơi nào đó đang phát ra ánh sáng yếu ớt.

Chuồng heo nằm trong mảnh sân đổ nát ở cuối thôn, cô cầm dụng cụ trong tay, nhìn con heo nái bẩn thỉu bên trong tầm năm giây, sau đó khẽ thở dài một hơi.

Khuôn mặt đẹp trai của Giang Hoài hoàn toàn không có dáng vẻ vui mừng sau khi gặp lại người thương sau bao ngày xa cách.

Thấy thái độ nhận lỗi của đối phương, hơn nữa cô là người mới tới, Diệp Ngưng Dao cũng không muốn gây thù chuốc oán, vì vậy liền rộng lượng xua tay đáp: “Không sao, lần sau phải nghĩ kĩ trước khi nói. Lỡ đâu ngày nào đó lại cái miệng hại cái thân thì khổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Ngưng Dao cũng biết cách xây tường, khi cô ngồi xổm xuống và xây được một nửa chuồng lợn thì một giọng nam lạnh lùng truyền đến từ phía sau: “Dao Dao, chúng ta nói chuyện chút đi.”

Đây là món đồ mà cô làm ra lúc còn ở trên tiên giới, nó là một vật có thể thu thập và giải phóng linh lực, đương nhiên cũng rất nhận chủ.

Hôm nay đội sản xuất sắp xếp cho cô công việc là xây lại chuồng heo.

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tương lai còn dài, trước khi cô ta nắm được điểm yếu của người này thì vẫn có thể nhịn được! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này đã đến mùa cày xuân, những thanh niên trí thức đã dậy sớm để đi làm.

Bữa sáng cô chỉ ăn quả trứng luộc mà Mạc Tiểu Thanh cho mình trước đó, mùi vị của nó rất lạ, cô vẫn thích ăn hoa quả tươi hơn, đáng tiếc ở đây không có…

Hai người lần lượt đến một khu rừng bên ngoài có bức tường bao quanh, xung quanh là những cành cây khô, nhìn kĩ mới thấy những chồi non sắp nhú ở trên cây.

Diệp Ngưng Dao lại thích mát mẻ, cho nên cô thích nghi với nhiệt độ này khá nhanh.

Ngay khi Lưu Mỹ Ngọc định thốt ra câu “Dựa vào cái gì?”, cô ta đã thấy Diệp Ngưng Dao mỉm cười nhìn mình, nụ cười đó khiến cô ta tự hỏi lỡ như đối phương thật sự đi cử báo mình thì sao…

Diệp Ngưng Dao không thể thích nghi được với nhịp sống này bởi vì cô vốn là người có thói quen ngủ cho đến khi mặt trời mọc.

“Thanh niên trí thức Diệp, thật xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6