Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 629: Chương 629

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 629: Chương 629


Cố Nguyệt Hoài đi vào nhà trong vòng vây của mọi người, bên trong tràn ngập mùi cơm nồng đậm. Đợi cô đứng vững, mấy người họ mới thấy rõ cái bụng nhô lên của Cố Nguyệt Hoài, nãy giờ được Yến Thiếu Ly dắt đi như là động vật quý hiếm. Bỗng chốc, lại vui mừng một phen.

Tâm trạng của Cố Chí Phượng trở nên kích động, vội nói: “Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi! Mau vào nhà! Vào nhà!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Nguyệt Hoài có chút dở khóc dở cười, đúng thật, tuy rằng cô mới bốn tháng nhưng bụng lại lớn đến lạ thường. Bụng còn lớn hơn Bạch Mân đã sớm mang thai, người bình thường nhìn thấy, thật sự sẽ nảy sinh nghi ngờ.

Cô ấy ấp úng, bỗng không thể nói ra được một câu trôi chảy, ngay sau đó đã òa khóc thành tiếng.

Nghe thấy động tĩnh, Yến Thiếu Ly sửng sốt một chút, cô ấy ngoáy ngoáy lỗ tai: “Nghe lầm ư?”

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười nhận lấy ly nước: “Không có, vẫn tốt lắm.”

Cố Nguyệt Hoài nhận ra Yến Thiếu Ly có rất nhiều chuyện muốn hỏi, sau khi xuống bàn cơm thì dẫn cô ấy trở về phòng.

Cố Nguyệt Hoài cũng không ngắt lời ông ấy, gương mặt tươi cười nói: “Vậy chờ anh ấy trở về, cha phải tìm anh ấy trò chuyện một phen nhé.”

Lại là một tin tức nặng ký, Yến Thiếu Ly phấn khởi nhảy một phát lên tận ba thước: “Nói như vậy em sẽ có được hai đứa cháu nhỏ sao? Em sắp được làm cô rồi! Còn là cô của hai đứa nhỏ nữa! Không được không được, em phải học tay nghề của chị Bạch Mân, để làm quần áo!”

Cả người Yến Thiếu Ly không ngừng run rẩy, sau đó cô ấy ôm lấy Cố Nguyệt Hoài, vùi đầu vào vai cô, thấp giọng khóc nức nở: “Em vẫn cho rằng không thể trở về được nữa. Cảm ơn chị dâu, cảm ơn chị đã nói những chuyện này cho em biết.”

*

Nói xong, lại ho khan mấy tiếng, bất mãn lầm bầm mấy câu: “Chỉ là không biết thương vợ.”

“Em nói xem, sao lại không trở về đây sớm chút? Bộ đội toàn là đàn ông, có thể chăm sóc tốt cho em sao?” Bạch Mân nói lời giận dỗi, vội vàng kéo cô tới giường đất ngồi xuống, Cố Đình Hoài cũng đi rót cho cô một ly nước nóng: “Cơ thể không thấy khó chịu gì chứ?”

Cố Nguyệt Hoài nhận ra vai mình bị ướt, vỗ nhẹ lưng cô ấy: “Cảm ơn cái gì chứ, chúng ta là người một nhà mà.”

“Sao vậy? Sao vậy? Thiếu Ly?” Nghe thấy Yến Thiếu Ly khóc, mọi người trong nhà đều chạy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà con vừa nhìn thấy cô đã vui vẻ chào hỏi: “Tiểu Cố? Tiểu Cố đã trở về rồi sao?”

Cố Nguyệt Hoài không nói tiếp, khẽ cười nói: “Tôi không nhận đâu, cho mọi người lấy thêm đi.”

Yến Thiếu Ly nức nở, gật đầu lia lịa.

Cô liếc mắt nhìn lương thực một cái đã biết được nơi đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Nguyệt Hoài nhếch khóe môi, yên lặng cất báo đi, trở về nhà.

Khương Bính Nhung liên quan đến nhiều tội danh như án hối lộ, án g.i.ế.c người, án mưu hại, v.v., do hội ủy viện giám sát quốc gia điều tra và kết luận. Tòa án quân sự đã thẩm tra khởi tố, mới đây cũng bắt giữ Khương Bính Nhung và những người có liên quan khác.

Lúc này, đương nhiên Cố Nguyệt Hoài cũng muốn nói tốt cho chồng mình, mỉm cười nói: “Cha, Thiếu Ngu đi làm nhiệm vụ, còn ở thủ đô, trước đó vài ngày cha không đọc ‘Nhật Báo Tiên Phong’ sao?”

Cô xoay người rời khỏi chỗ chăn nuôi, nụ cười trên mặt cũng nhạt đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoàng Phượng Anh tưởng cô nghi ngờ, mỉm cười giải thích một câu: “Tống Kim An, thanh niên trí thức Tống đấy, còn nhớ không? Cô nói xem, lúc cậu ấy đi cũng không nói với mọi người một tiếng, đột nhiên trở về lại cho lương thực, thằng nhóc này đúng là rộng rãi.”

Từ nhỏ Yến Thiếu Ly chưa từng chịu khổ, sau khi xuống nông thôn lại có anh cả và chị dâu chăm sóc, nhưng bỗng nhiên mọi người đều đi, trong lòng cô ấy cũng bất an, nhưng cũng hiểu mình cần phải kiên cường, còn phải chăm sóc cho Yến Thiếu Đường thật tốt. Cho nên, mặc dù khoảng thời gian này tinh thần rất căng thẳng, cũng không có kể với người khác. Giờ đây thấy Cố Nguyệt Hoài đột nhiên trở về, còn mang theo điều bất ngờ đầy kích động, khiến cô ấy thật sự không nhịn được.

Mặt mày Cố Chí Phượng cũng giãn ra, vui mừng khôn xiết: “Sinh đôi à? Chuyện này cũng không thấy nhiều! Tốt lắm!”

Cô nhìn thấy Cố Chí Phượng nghiến răng nghiến lợi, chớp chớp mắt: “Hình như trong bụng không chỉ có một đứa.”

Cố Đình Hoài thấy Cố Nguyệt Hoài trở về, lại làm thêm một đĩa rau thịt xào, sau khi đặt lên bàn thì nói: “Cha, bé, chúng ta vừa ăn vừa nói đi, nếu không đồ ăn sẽ nguội, mà bé cũng đói bụng nữa.”

Cố Chí Phượng dụi mắt, nhìn bụng cô với vẻ không dám tin, lại nhìn bụng Bạch Mân.

Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, đã lâu không thấy khói lửa trong nhà, ngược lại cũng rất nhớ.

Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu nhìn lại, Cố Chí Phượng, Cố Đình Hoài, Bạch Mân, Thiếu Đường đều ở đây, nhìn dáng vẻ sửng sốt của mọi người, cô không khỏi phì cười: “Mấy tháng không trở về, sao ngay cả con mà mọi người cũng không nhận ra thế?”

Đáy mắt của Cố Nguyệt Hoài cũng có chút chua xót, cô nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, có thể về nhà, có thể gặp cha mẹ người thân rồi.”

Lúc Cố Nguyệt Hoài xuống xe lửa, đã là buổi chiều.

Khi Cố Nguyệt Hoài đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử, bà con trong đại đội đang hừng hực khí thế xếp hàng nhận lương thực ở chỗ chăn nuôi.

Người một nhà vây quanh bàn ăn cơm, kể cho nhau nghe những chuyện trong khoảng thời gian này.

Tờ báo này, đến từ “Nhật Báo Tiên Phong”, tờ báo mới nổi này, có một vị chủ bút trẻ tuổi: Yến Thiếu Ương.

Tuy rằng cô ấy cũng không phân biệt rõ giữa phe Khương và phe Tần nhưng cũng biết thế cục ở thủ đô nghiêm trọng, lại nghĩ đến anh hai làm chủ bút ở nhật báo Tiên Phong, trong lòng không khỏi kích động, căng thẳng cùng mất mát. Nhiều loại cảm xúc đan xen cùng một chỗ, trở nên rất phức tạp.

Nhưng ông ấy nghĩ đến Yến Thiếu Ngu, lại nhíu mày: “Thành phố Hoài Hải cách chúng ta xa như vậy, Thiếu Ngu để con trở về một mình sao? Dọc đường đi có rất nhiều người, trên xe lửa lại không yên ổn, thằng bé cũng yên tâm được sao?”

Ngược lại Yến Thiếu Ly ở bên cạnh nghe nói Yến Thiếu Ngu đi thủ đô chấp hành nhiệm vụ, trở nên yên tĩnh.

So với nội dung trên báo, thật ra cô càng chú ý đến chữ ký phía dưới cùng của bản thảo tin tức hơn.

Cô không giấu diếm, kể chuyện của thủ đô thậm chí là chuyện của nhà họ Yến cho Yến Thiếu Ly nghe hết. Sau khi người nọ nghe xong, vành mắt đỏ ửng cúi thấp đầu xuống, giọng nói nghẹn ngào: “Chị dâu, có phải chúng ta, có phải cuối cùng cũng có thể, có thể về nhà rồi không?”

“Vâng, về rồi ạ.” Cố Nguyệt Hoài mỉm cười đi vào chỗ chăn nuôi, Vương Bồi Sinh đang cùng kế toán của đại đội hạch toán số lượng lương thực, bí thư chi bộ Vương Phúc thì đang phát lương thực cho mọi người, lúc nhìn thấy cô cũng nhiệt tình chào hỏi.

Tống Kim An thật sự là một người lương thiện, nếu như có thể không bị liên lụy, tất nhiên cũng là một vị quan tốt vì nhân dân phục vụ.

Chương 629: Chương 629

Cố Nguyệt Hoài bật cười, gõ gõ hàng rào gỗ: “Thiếu Ly.”

Cô mua một tờ báo mới nhất ở nhà ga, nhìn tin tức bùng nổ được phát hành, mím môi.

Nghe được chuyện này, ánh mắt Cố Chí Phượng cũng dịu lại, nghĩ đến Yến Thiếu Ngu, cũng không khỏi gật gật đầu: “Thiếu Ngu có bản lĩnh, vì phúc lợi của nhân dân là một chuyện tốt, trước đó vài ngày còn có không ít người tới hỏi chúng ta nữa.”

Ông ấy nhíu chặt mày lại, có chút muốn nói lại thôi: “Bé à, con, sao bụng con lại…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phe Khương rơi đài, nghiễm nhiên thành kết cục đã định, đối với dân chúng mà nói cũng chỉ là một nhân vật lớn bị ngã ngựa bởi vì phạm tội, không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của bọn họ, nhưng đối với nhiều mặt ở thủ đô mà nói, cũng là một trận động đất lớn.

Hoàng Phượng Anh vốn dĩ cũng ở đây trợ giúp, ngẩng đầu nhìn lên, vui vẻ nói: “Ơ, Tiểu Cố, có chuyện vui rồi! Bộ đội cho nghỉ phép hả? Mau mau mau, vừa mới trở về đã gặp được chuyện tốt, cha cô không tới thì vừa vặn để cô mang một phần lương thực về luôn.”

Cô ấy sinh ra ở thủ đô, độ nhạy cảm với chính trị đương nhiên cũng mạnh hơn những người nhà họ Cố.

Chuyện thủ đô không thể nói, chuyện quân khu thì ngày nào như ngày nấy, cũng không có gì để nói. Phần lớn thời gian, đều là Cố Nguyệt Hoài nghe mấy người Cố Chí Phượng nói, mặc dù chỉ là những chuyện trong nhà nhưng Cố Nguyệt Hoài cũng nghe đến say sưa.

Yến Thiếu Ly bỗng nhiên quay đầu, khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, nước mắt trong mắt bỗng chốc ứa ra. Cô ấy vội vàng chạy tới mở cửa, vừa mở ra, lại chú ý tới cơ thể khác thường của cô, đôi mắt trợn thật to: “Đây, chị dâu, em...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 629: Chương 629