Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 319: Chương 319

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Chương 319


Lúc này, một giọng nữ trung niên chen vào: "Cô vừa nói gì? Gì mà có thai trước kết hôn?"

Con ngươi Cố Nguyệt Hoài chợt lóe, độ cung trên khóe môi càng cao, nếu đã đến đông đủ hết rồi thì trò hay nên mở màn.

Chương 319: Chương 319

Lôi Đại Hoa liếc cô ta một cái, giọng điệu không nhìn ra vui buồn: "Sao tôi không thể đến đây?"

“Nếu chú ngồi tù, chú cảm thấy sau này con trai chú còn nhận chú nữa không? Nó sẽ gọi Trần Nguyệt Thăng là cha, gọi Lý Siêu Anh là mẹ. Sau này một nhà ba người bọn họ sẽ sống bên nhau thật hạnh phúc, không có chỗ cho chú.”

Giọng của người phụ nữ này rất vang, rất có khí thế, không hề thua cán bộ của đại đội là Hoàng Phượng Anh chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dáng vẻ căm giận chỉ ước gì g.i.ế.c c.h.ế.t được Lưu Nhị Nhĩ của cô ta khiến gã ngẩn ra một lúc, rồi sắc mặt đột nhiên tối sầm.

Cố Nguyệt Hoài khoanh tay trước ngực, nở nụ cười ý vị sâu xa: "Vấn đề này có lẽ bà nên hỏi chú Lưu."

Hiện giờ vừa gặp mới biết được lời đồn này không ngoa chút nào.

Cổ họng Lưu Nhị Nhĩ liên tục lên xuống, gã ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Siêu Anh đang hoảng loạn.

Vẻ mặt Lưu Nhị Nhĩ âm trầm nhìn chằm chằm Lý Siêu Anh, bỗng lạnh lùng nói: “Không cho tôi sờ thì ai sờ? Trần Nguyệt Thăng? Ha hả, thằng đó chỉ là một con rùa lông xanh, đứa con trong bụng cô là con của ông đây! Mắc mớ gì không cho ông đây sờ?!”

Trong trí nhớ, Cố Nguyệt Hoài luôn là con bé xấu xí béo đến trăm ký, mặt mày đều chụm lại với nhau, bình thường ăn không ngồi rồi, chuyện làm được duy nhất là theo đuôi con trai bà, cho gạo cho mì, một trái tim chân thành.

Người không vì mình, trời tru đất diệt. Xem ra trong mắt Lưu Nhị Nhĩ thì đứa con chẳng biết là nam hay nữ trong bụng Lý Siêu Anh còn chẳng bằng vận mệnh của gã. Như vậy càng tốt, cô chẳng cần phải tốn bao nhiêu sức lực.

Đôi môi Cố Nguyệt Hoài hé mở, lời nói rất nhanh, những lời này lọt vào tai Lưu Nhị Nhĩ rõ ràng từng chữ một.

Lúc này bên cạnh Lý Siêu Anh có mẹ chồng chống lưng, lại sợ Cố Nguyệt Hoài tiếp tục nói gì đó có sức bùng nổ khiến mọi người hoài nghi bèn trợn mắt quát: "Cô lại nói bậy bạ, có tin tôi xé rách miệng cô không?"

Trước kia do cảm thấy xấu, không xứng với con trai bà, giờ thì do quá đẹp, trông quá quyến rũ, không có gì cũng đã hớp hết linh hồn nhỏ bé của đám đàn ông. Một người con dâu như thế bà ta cũng không dám muốn, nói không chừng có thể dỗ ngọt con trai thành kẻ không chung lòng với bà ta! Lôi Đại Hoa hơi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: "Cô vừa nói gì? Sao cô biết Lý Siêu Anh mang thai trước khi kết hôn?"

Thấy Lý Siêu Anh bị Cố Nguyệt Hoài ép sát từng bước, Lưu Nhị Nhĩ muốn tiến lên che chở người phụ nữ này một tí, suy cho cùng trong bụng cô ta vẫn còn con nhỏ, nhưng giờ đến cả gã cũng là tượng Phật đất qua sông, bản thân còn khó giữ được, nào có gì để bảo vệ người khác?

Lý Siêu Anh nhìn Cố Nguyệt Hoài đang làu bàu với Lưu Nhị Nhĩ, trong lòng bỗng có dự cảm chẳng lành, cô ta vội vàng ôm bụng nói: “Ai da, mẹ, mẹ ơi bụng con đau quá, cũng trễ rồi, con xin phép về trước.”

Trần Nhân đứng cạnh lại nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái, lại nhìn Lý Siêu Anh đột nhiên biến sắc, mím môi.

“Lý Siêu Anh hùng hổ dọa người, chị ta xem thường chú. Giờ là thời cơ tốt nhất để chú vạch trần mọi chuyện.”

Nhà họ Trần có thể vinh quang mấy năm nay một phần là nhờ cách vận hành của Lôi Đại Hoa, đội trưởng dân quân ở công xã Lôi Đại Chùy là anh trai ruột của bà ta, quan hệ này đặt trong đại đội vô cùng có m.á.u mặt, không thì cũng không nuôi ra được tính cách bá đạo như Lôi Đại Hoa.

Gã cũng không ngu, biết thời điểm này nên thành thật đứng tại chỗ, tránh để mọi người liên tưởng sang mình.

Nhưng thay đổi thì thay đổi, bà ta vẫn không thích cô.

Ánh mắt gã co rụt, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, thật lòng đặt câu hỏi: "Cô có bản lĩnh làm chuyện này?"

Khó trách, khó trách dạo gần đây con trai bà ta luôn mất tập trung, vợ vừa cưới về chỉ thấy mới mẻ vài ngày, có được cơ hội đã chạy ra ngoài. Bởi vì Cố Nguyệt Hoài, nó và Lý Siêu Anh cũng cãi nhau không ít lần.

Bà ta nói xong cũng không nhìn Lý Siêu ANh nữa mà quay đầu bắt đầu quan sát Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài lại cất bước đi đến bên cạnh Lưu Nhị Nhĩ, hơi ngồi xổm xuống, nhỏ giọng nói: “Chú Lưu, chú làm mất bò, nói nhẹ thì dù sao cũng chỉ bị đuổi ra khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đến nơi khác còn có thể sống tiếp, suy cho cùng chú có bản lĩnh chăn bò. Nhưng nếu nói nặng thì đó là tội trộm cắp, phải ngồi trong đồn cảnh sát, chú biết chuyện này chứ?”

Lý Siêu Anh là dùng thủ đoạn để gả vào nhà họ Trần, nếu không thì bình thường sao Lôi Đại Hoa có thể chấp nhận một quả phụ làm con dâu? Phải biết rằng trước đó bà ta vô cùng bất mãn với Điền Tĩnh mà Trần Nguyệt Thăng ngày đêm mong nhớ.

Cô thật sự không ngờ đêm nay trừ cứu bò ra, thế mà còn có cơ hội chơi nhà họ Trần một vố thế này.

Lôi Đại Hoa lộ vẻ khó hiểu, không hiểu tại sao lại nhắc đến Lưu Nhị Nhĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô ta vừa nói xong, Lưu Nhị Nhĩ lại thoáng giật mình, bò dậy khỏi mặt đất rồi chạy đến trước mặt Lý Siêu Anh, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Đau bụng hở? Sao lại đau bụng được? Có phải do tức giận không? Trời đất phải làm sao bây giờ?”

Sắc mặt Lý Siêu Anh trắng bệch như tờ giấy, nhìn bàn tay đụng vào bụng mình của Lưu Nhị Nhĩ, như con mèo bị giẫm phải đuôi, không chỉ nhảy cao ba thước còn thét to: “Cút! Anh cút cho tôi! Không được đụng vào tôi!”

Mấy tháng nay cô gái này khiến đội sản xuất nháo nhào hết cả lên, đâu đâu cũng nghe được sự tích của cô, tuy bà ta luôn không có cơ hội chạm mặt với cô nhưng lời đồn Cố Nguyệt Hoài trở nên xinh đẹp lại nghe không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chú Lưu à, chú cũng đâu phải một kẻ quên mình vì người, nếu chú nói sự thật giữa chú và Lý Siêu Anh ra, vậy chị ta chỉ còn cách ly hôn với Trần Nguyệt Thăng, ngược lại gả cho chú, trở thành vợ của chú, cứ thế chị ta còn rời bỏ chú được sao?”

Lúc này giọng nói của Cố Nguyệt Hoài mang theo chút cám dỗ, như người cá ẩn mình trong biển sâu ngân nga bài ca d.a.o êm tai uyển chuyển, chỉ chờ lừa được người đánh cá rồi kéo xuống biển sâu, xé tan ăn vào bụng.

Gã bỗng dùng giọng rất nhỏ đáp lại: “Cô có thể đảm bảo tôi không vào đồn công an chứ?”

Vừa nhìn thấy Lôi Đại Hoa, Lý Siêu Anh đã hơi run người, cố chống chọi tinh thần nở một nụ cười tươi, ngập ngừng nói: "Mẹ... Sao mẹ lại tới đây?"

Phản ứng khoa trương của Lý Siêu Anh khiến Lôi Đại Hoa cảnh giác, bà ta nhìn con dâu một cái, vẻ mặt như suy tư gì đó.

Thân phận của người phụ nữ trung niên này tất nhiên vô cùng sống động, bà ta là mẹ của Trần Nguyệt Thăng và Trần Nhân, Lôi Đại Hoa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bộ dạng gấp gáp vò đầu bứt tai của Lưu Nhị Nhĩ rơi vào trong mắt mọi người, bầu không khí trở nên quái dị hơn.

Cố Nguyệt Hoài bật cười, cong môi nói: “Vậy phải xem biểu hiện của chú rồi.”

Cô quay đầu nhìn người đi tới, một người phụ nữ trung niên cắt tóc ngắn mặt mày sắc bén nghiêm túc, mà bên cạnh người đó còn có cả Trần Nhân, nhưng khác với sự khắc nghiệt ngày thường, hiện giờ Trần Nhân trở nên cẩn thận dè dặt hơn nhiều.

Mà hôm nay gặp mặt mới phát hiện cô thật sự đã thay da đổi thịt, trông rất giống Cẩm Thư.

Nghe vậy Lưu Nhị Nhĩ vẫn luôn giả ngu giả ngơ rùng mình một cái, mồ hôi túa ra chảy xuống trên má.

Tuy cô đã nói chuyện Trần Nguyệt Thăng tham ô khoản tiền mua sắm của đại đội cho bí thư chi bộ, nhưng chuyện này cần tìm chứng cứ, không thể vạch trần ngay được. Thế này vừa lúc, dùng chuyện của Lý Siêu Anh và Lưu Nhị Nhĩ tạm thời lấy chút lợi tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319: Chương 319