Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 258: Là Tô Tiểu Lạc hại con!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 258: Là Tô Tiểu Lạc hại con!


Chương 258: Là Tô Tiểu Lạc hại con!

Tô Hòa không thấy Trình Nhã đâu, không khỏi hỏi: "Mẹ đi đâu rồi?"

"Để dì nấu cho cháu bát mì nhé!" Dì Trần nói.

Cửa mở ra, Lý Vãn từ bên trong đi ra nắm lấy tay Trình Nhã: "Mẹ, con biết mẹ sẽ không bỏ mặc con mà."

"Không thành vấn đề, đợi anh về." Phó Thiếu Đình nhân lúc không ai chú ý, đưa tay xoa đầu cô một cái. "Anh đi đây."

Đợi khi cô ta có đủ năng lực, thì sẽ ly hôn với Ngụy Anh Kiệt.

"Anh vẫn chưa trả lời em, vừa rồi đi đâu giúp người ta vậy." Tô Hòa không từ bỏ ý định hỏi lại, "Em rõ ràng thấy anh đi cùng một cô gái, cô gái đó là ai?"

Tô Chính Quốc gọi: "Tiểu Lạc, Tô Hòa, mau ra tiễn khách đi."

Trình Nhã sững sờ. Là Tô Tiểu Lạc giăng bẫy sao?

Tô Tiểu Lạc: "Ôn Đình sốt cao không hạ, nên Ôn Dữ bảo em đến xem."

"Được ạ, cháu không kén chọn đâu." Tô Tây cười nói, anh ấy không giống Tô Tiểu Lạc, không có yêu cầu gì về đồ ăn, chỉ cần no bụng là được.

Tô Tây nhìn thấy chiếc khăn tay trắng trong túi, không khỏi nhớ đến khuôn mặt của cô gái Trương Mẫn. Xe đạp của Trương Mẫn bị hỏng ở gần đây, nên đến tìm anh nhờ sửa giúp. Thấy anh mồ hôi nhễ nhại, cô ấy liền đưa chiếc khăn tay này cho anh.

"Không cần đâu ạ, con vẫn học ở trường Dương Hoa. Con ngã ở đâu thì phải đứng dậy ở đó. Bọn họ coi thường con, con sẽ chứng minh cho họ thấy." Lý Vãn kiên định nói.

Cô ta có tiền của Ngụy Anh Kiệt, cuộc sống không thành vấn đề. Nhưng cô ta muốn vươn lên cao hơn nữa, để những người này đều phải ở dưới chân mình.

Tô Tây từ bên ngoài về, hỏi: "Còn cơm thừa không?"

"Em không có gì muốn nói với anh sao?" Phó Thiếu Đình hỏi.

"Ồ, em biết rồi." Tô Tiểu Lạc cười hì hì, lấy từ trong túi ra một xấp bùa đưa cho anh, "Em đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi này!"

"Trương Mẫn?"

Hai người vào nhà, Trình Nhã liền bưng đồ ăn trong hộp cơm ra.

Phó Thiếu Đình nhìn chằm chằm xấp bùa trên tay cô, bất đắc dĩ nhận lấy: "Được."

Lợi hại thật!

"Ừm, hôm đó tình cờ gặp trên đường, cô ấy gặp chút rắc rối, anh giúp cô ấy giải quyết, nói chuyện vài câu thì thành bạn bè rồi." Tô Tây đơn giản giới thiệu tình hình.

"Không có gì ạ! Ông nội, ông không ra ngoài chơi cờ nữa à?" Tô Tiểu Lạc hỏi.

Lý Vãn vừa ăn vừa khóc.

"Xem ra, là cô gái kia không cho anh Tư mời." Tô Hòa cùng Tô Tiểu Lạc kẻ xướng người hoạ.

"Đi giúp ai vậy?" Tô Hòa tò mò hỏi.

"Mẹ, con còn tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại mẹ nữa." Hai mắt Lý Vãn đỏ hoe.

Hình như sau khi Tô Tiểu Lạc đến nhà họ Tô, Lý Vãn mới có sự thay đổi lớn như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Nhã xách hộp cơm đi đến một căn nhà cấp bốn gần đó. Bà ta nhìn xung quanh, thấy không có ai mới gõ cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không đi nữa, chơi ba ván với Thiếu Đình rồi, ngủ trưa một lát." Tô Chính Quốc nói xong liền lên lầu.

Tô Chính Quốc đã ngồi vào bàn ăn, tiện thể để Phó Thiếu Đình ngồi bên trái mình. Có thể thấy, sau ba ván cờ, địa vị của Phó Thiếu Đình trong lòng Tô Chính Quốc đã tăng lên vài bậc.

"Chắc chắn là chột dạ rồi." Tô Hòa gật đầu nói xong, lập tức chạy xa, sợ bị Tô Tây đánh.

"Dâu tây ngon lắm, gặp thì mua thêm cho em nhé!" Tô Tiểu Lạc dặn dò.

"Hai đứa đang nói gì đấy?" Tô Chính Quốc hỏi.

"Anh Sáu, anh xem anh Tư kìa, lo lắng quá rồi." Tô Tiểu Lạc che miệng cười xấu xa.

Tô Tây vội vàng cất khăn tay vào túi: "Dì Trần, cảm ơn dì ạ!"

"Không c·h·ế·t được là được rồi." Tô Hòa phụ họa, đều là người trong cùng một đại viện, quan hệ với Ôn Dữ cũng không tệ, không c·h·ế·t người là được rồi.

"Anh Tư, anh như vậy là không đúng rồi, đã đến giờ ăn cơm mà anh cũng không mời người ta đi ăn." Tô Tiểu Lạc trêu chọc.

"Sao lại khóc nữa rồi?" Trình Nhã đau lòng không thôi.

"Ừm." Tô Tiểu Lạc thản nhiên đáp lại.

"Chỉ cần con còn nhận mẹ, sao mẹ có thể không gặp con." Trình Nhã thở dài: "Bây giờ mọi người trong nhà vẫn còn đang giận, đợi một thời gian nữa khi họ nguôi giận rồi, con hãy về." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Tiểu Lạc nhìn bóng lưng anh, nhăn mũi vuốt lại tóc: "đáng ghét!"

"Đi đi đi." Tô Tây xua tay.

"Vâng ạ!" Tô Tiểu Lạc bưng đồ ăn ra ngoài.

*****

"Đứa ngốc, vào trong rồi nói." Trình Nhã nhìn khuôn mặt con gái, đau lòng nói: "Gần đây lại không chịu ăn uống đàng hoàng à? Gầy đi nhiều rồi. Mẹ bảo dì Trần làm mấy món con thích, mau vào đi."

"Đến sớm không bằng đến đúng lúc." Dì Trần đã chuẩn bị xong đồ ăn, Tô Tiểu Lạc vừa hay bưng ra. "Quả nhiên là dì Trần, sắc hương vị đều đủ cả!"

"Haiz, con khổ cực rồi." Trình Nhã đau lòng nhìn Lý Vãn, dường như con bé đã thay đổi rất nhiều.

"Mau ăn đi!" Trình Nhã xoa đầu con gái, đẩy đồ ăn về phía cô ta.

"Đi giúp người ta một việc." Chân Tô Tây đã đỡ hơn, nghỉ ngơi thêm nửa tháng nữa là có thể quay lại báo cáo.

"Vậy em xem ra được gì?" Tô Hòa hỏi.

"Mẹ, mẹ sẽ hiểu cho con đúng không?" Lý Vãn nắm lấy tay bà ta như nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng. "Tất cả đều là do Tô Tiểu Lạc hại con, cô ta muốn đuổi con ra khỏi nhà họ Tô nên mới cố tình lừa gạt con. Tất cả đều là do cô ta giăng bẫy, mẹ, mẹ đừng để bị cô ta lừa."

Vừa rồi Tô Tiểu Lạc có nhìn thấy một hộp cơm ở trong bếp, không biết là chuẩn bị cho ai.

"Anh hỏi là còn cơm thừa không, anh đang đói đây này!" Tô Tây bực bội hỏi.

"Hai đứa này!" Tô Tây tức đến không muốn nói chuyện.

"Anh vừa mới khỏe lại một chút mà đã không chịu ở nhà, đến cơm trưa cũng không về ăn." Tô Hòa không nhịn được trách.

"Đến giờ ăn cơm chưa ạ? Cháu hơi đói rồi!" Tô Tiểu Lạc vừa nói vừa đi về phía nhà bếp.

"Con muốn quay lại trường học, con muốn thi đại học." Lý Vãn nói.

"Còn có thể là ai nữa? Chính là cô gái ở bệnh viện đó."

Không ai có thể cản trở cô ta thành công!

Ăn cơm xong, Trịnh Bảo Trân và dì Trương liền ra về.

"Bên trường đồng ý chưa? Có cần chuyển trường không?" Trình Nhã lo lắng hỏi, sau chuyện lần trước, Lý Vãn làm sao có thể tiếp tục ở lại trường chứ?

Tô Tiểu Lạc không khỏi bội phục, ngoài năng lực ra, anh lấy lòng người khác cũng rất giỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cô ta không cho em xen vào, dù sao cũng không c·h·ế·t được." Tô Tiểu Lạc nói với vẻ thờ ơ.

Lý Vãn ăn cơm xong, Trình Nhã lại rót cho cô ta một bát nước nóng, bà ta lo lắng hỏi: "Con có dự định gì chưa?"

Tô Tiểu Lạc và Tô Hòa đi theo sau Trình Nhã, tiễn mọi người ra cửa.

"Ngon thì ăn nhiều một chút, dì làm nhiều lắm." Dì Trần rất thích nghe Tô Tiểu Lạc nói chuyện, giọng nói mềm mại ngọt ngào, lại biết khen ngợi người khác.

"Khăn tay của cháu sắp rơi ra rồi kìa." Dì Trần bưng bát mì đến, thấy vậy bèn nhắc nhở.

Phó Thiếu Đình đi chậm hơn một chút, đứng bên cạnh Tô Tiểu Lạc nói: "Ngày mai anh phải về căn cứ rồi."

Tô Tây nhíu mày nói: "Anh cảnh cáo hai đứa đấy! Anh sắp quay lại căn cứ rồi, đừng có làm hỏng danh tiếng của người ta." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiễn khách xong, Tô Hòa hỏi: "Sáng nay em đi đâu vậy?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 258: Là Tô Tiểu Lạc hại con!