Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 342: Chương 342

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 342: Chương 342


Lưu Hiểu Yến đi vào bếp lấy một cái giỏ đựng thức ăn.

“Anh ấy tới nhà hàng của chú giúp đỡ công việc rồi, chú anh ấy mở nhà hàng lớn, anh ấy cũng muốn kiếm chút tiền, bây giờ anh ấy đang học đại học không kiếm ra tiền, tớ thì sắp sinh rồi, chi tiêu cũng không ít.” Lưu Hiểu Yến giải thích.

Vương Tiểu Thanh không nhịn được trêu chọc Lưu Hiểu Yến.

Lưu Hiểu Yến chỉ đành nhét hai trái nho vào miệng cô.

“Thiếu phu nhân, mời dùng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lưu Hiểu Yến vừa mới ăn sáng ở bên ngoài về. Còn đang băn khoăn không biết ai đến tìm. Lưu Hiểu Yến mở cửa ra liền cảm thấy có chút ngạc nhiên.

“Cũng không ít đâu, tớ còn phải đi du lịch ở phía Bắc nữa.”

Vương Tiểu Thanh nghĩ đến việc đi mua ít đồ ăn, xem trong bếp có thức ăn không.

“Được rồi, ừm hay là để mình tớ đi thôi, cậu đang mang thai mà” Vương Tiểu Thanh có chút lo lắng.

“Ha ha ha, tớ cậu thì khách sáo cái gì chứ! Nhà cậu chẳng phải cũng là nhà tớ sao, chúng ta là chị em thân thiết mà?

“Anh ấy cũng rất chăm chỉ đấy, nhưng anh ấy không ở nhà, thế buổi trưa cậu tự nấu cơm à?”

Chủ yếu do Vương Tiểu Thanh cảm thấy miền Nam quá nóng, muốn đi phía Bắc nghỉ mát.

Chậm rãi quay về nhà, Vương Tiểu Thanh rửa sạch một đĩa trái cây.

Lưu Hiểu Yến sờ bụng, đứa bé giống như nghe được cô nói, liền đá một cái.

Chương 342: Chương 342

Lưu Hiểu Yến đã quen rồi, ra ngoài đi bộ cũng giúp tiêu hóa.

“Cũng đúng, chúng ta không phải người ngoài mà, Tiểu Thanh, lần này cậu đến đây, thì ở lại chơi lâu một chút nhé.” Lưu Hiểu Yến nắm tay Vương Tiểu Thanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếu không phải vì tớ đang mang bầu, đi lại bất tiện, thì tới đã đi đến thành phố Tương tìm cậu rồi!

Vương Tiểu Thanh tinh nghịch nháy mắt với Lưu Hiểu Yến, lẽ lưỡi trêu đùa, sau đó đặt túi trái cây nặng trịch lên bàn, rồi tự rót hai cốc nước.

“A~ Tiểu Thanh, là cậu thật sao! Tớ nhớ cậu lắm, cuối cùng cậu cũng đến!”

Hai người nắm tay nhau đi chợ, Vương Tiểu Thanh biết Lưu Hiểu Yến thích ăn chân giò, sườn heo, theo sở thích của cô ấy, mua chân giò, sườn, tôm, cải thảo.

Bây giờ Cậu là đối tượng trọng điểm cần phải bảo vệ, cậu đang mang thai, tớ nào dám để cậu phục vụ tớ!”

“Không sao, sinh xong thì đi, chồng cậu đi đâu rồi?” Vương Tiểu Thanh thắc mắc, không phải đang nghỉ hè sao, sao lại không ở nhà.

Ôi trời, nhìn xem cậu kìa, còn mang theo bao nhiêu là trái cây nữa, bây giờ mấy loại trái cây này đắt lắm đấy!

“Đúng vậy, buổi trưa tớ tự xào một món là được, hôm nay cậu đến, tớ lại chưa mua đồ ăn, đi thôi, chúng ta cùng đi mua.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lưu Hiểu Yến vừa nói vừa thân thiết kéo Vương Tiểu Thanh đi vào nhà, tiện tay đóng cửa lại.

“Ít như vậy à.” Lưu Hiểu Yến bĩu môi.

“Phía Bắc à, tớ chưa từng đến đó, tớ cũng muốn đi, nhưng tiếc là...”

Vương Tiểu Thanh nhẹ nhàng trả lời. đồng thời đỡ lấy Lưu Hiểu Yến. ánh mắt rơi vào bụng căng tròn của cô.

Tiền mua thức ăn là Lưu Hiểu Yến trả, Vương Tiểu Thanh không tranh với cô ấy, một phần vì cô ấy có tự thể trả, một phần thì nếu không để cô ấy trả tiền, lát nữa ăn cơm chắc chắn sẽ không vui. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vương Tiểu Thanh nghe xong không khỏi mỉm cười.

“Tớ cũng nhớ cậu lắm, Hiểu Yến. Chỉ tiếc là trước đây tớ không có thời gian đến Thượng Hải, thật đáng tiếc.”

Vương Tiểu Thanh bất ngờ cảm nhận được một cái bụng tròn vo dang chạm vào mình, vì vậy không dám động đậy.

“Ừm, khoảng nửa tháng thôi.” Vương Tiểu Thanh cảm thấy Thượng Hải cũng khá nóng, không có mong muốn ở lại lâu, nếu không phải vì bạn thân ở đây, cô đã không đến đây rồi.

“Ai đấy? Đến đây!” Giọng nói quen thuộc của Lưu Hiểu Yến vang lên từ bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng thầm nghĩ: “Oa, bụng to thật đấy, trông như sắp sinh đến nơi rồi.”

Lưu Hiểu Yến không kìm được hét lên, sau đó ôm chặt lấy Vương Tiểu Thanh.

“Không sao đâu, tớ vẫn đi thường xuyên mà.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 342: Chương 342