Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 314: Chương 314

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 314: Chương 314


Tối qua Lưu Thải Hồng thấy con gái đã tiếp thu lời mình nói, cảm thấy yên tâm hơn. Bà định chủ nhật sẽ về nhà rồi nói chuyện thêm với con gái.

Vương Mộng Mộng cảm thấy ngại ngùng, liền gắp một miếng chân giò cho Đại Hổ ăn, nhưng Đại Hổ lắc đầu từ chối.

"Không ăn thì uổng quá."

Hiện tại trong thành phố, hầu hết đều dùng bếp gas, Đại Hổ bật bếp và bắt đầu nấu cơm.

Vương Mộng Mộng đang ở trong phòng, bối rối không biết có nên mở cửa ra hay không.

Vương Mộng Mộng mở cửa ra, Đại Hổ xách hai túi đồ ăn đi vào trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vương Mộng Mộng không nói gì liền nhận lấy và bắt đầu ăn, trong lòng lại cảm thấy cảm động.

Khi cô xuống dưới nhà, quả nhiên không thấy bóng dáng Đại Hồ đâu, điều này khiến Vương Mộng Mộng hơi thất vọng. Những gì mẹ cô nói quả thực không sai , có lẽ Đại Hổ chỉ giả vờ đối tốt với cô.

Vương Mộng Mộng vừa trở về liền giặt quần áo, còn chưa kịp nấu cơm, định lát nữa sẽ nấu ăn.

"Tốt lắm, cô về rồi đấy à? Con gái cô thế nào rồi?" Bà cụ thuận miệng hỏi một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng Vương Mộng Mộng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, không ngờ Đại Hổ lại có một mặt như này, còn tự tay nấu cơm cho cô.Mùi thơm của chân giò trên bàn khiến bụng Vương Mộng Mộng kêu ùng ục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bà ơi, cháu có mua hoành thánh nhỏ cho bà." Lưu Thải Hồng mang bát hoành thánh vào phòng bà cụ.

Vương Mộng Mộng nghe thấy chuông báo thức, liền thức dậy đi rửa mặt, ăn bữa sáng trên bàn rồi vừa đi vừa ăn.

"Vậy thì tốt rồi." Bà cụ gật đầu đồng ý.

"Mộng Mộng, anh hứa với em, anh sẽ cố gắng kiếm tiền. Lương của anh tuy rằng không nhiều, nhưng vẫn đủ để mua chân giò cho em ăn. Tất cả đều cho em, anh không ăn."

"Mộng Mộng, cơm phải chờ một lát nữa, em ăn chân giò trước đi." Đại Hổ từ bếp bước ra, đưa chân giò cho Vương Mộng Mộng.

"Mộng Mộng ~ Mộng Mộng ~ Em sao vậy, em đang giận à?" Đại Hổ đi theo sau Vương Mộng Mộng.

"Vâng, tối qua cháu đã nói chuyện với con bé cả đêm, nó có vẻ đã hiểu ra rồi."

"Mẹ nó, cái thứ ngu ngốc." Đại Hổ trở về phòng trọ của mình, lục dưới gầm giường lấy ra "vũ khí bí mật" của mình.Sau đó, hắn đi đến tiệm ăn gần nhà Vương Mộng Mộng mua chân giò hầm và tai heo trộn. Hắn xách hai túi đồ ăn lên lầu.

"Anh còn không biết xấu hổ dám nói, mẹ em không hài lòng về anh, anh biết không? Mẹ nói anh không có tiền, không nuôi nổi em." Vương Mộng Mộng vừa ăn vừa nói với Đại Hổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại Hổ nhìn Vương Mộng Mộng với ánh mắt chân thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mộng Mộng, anh không biết tại sao hôm nay em lại tức giận, em có thể nói cho anh biết được không? Anh đã làm gì sai?" Đại Hổ thận trọng hỏi.

Đại Hổ đưa tay ra nhưng không bắt được, Đại Hổ có chút ngạc nhiên, không ngờ cô nàng béo này lại khó đối phó như vậy, thậm chí còn không thèm nhìn mặt hắn.

"Anh đi đi, mẹ em nói đúng, anh chỉ là một kẻ lừa đảo, không có công việc đàng hoàng." Vương Mộng Mộng bước nhanh về nhà.

"Cốc cốc cốc ~ Mộng Mộng, anh mang chân giò cho em này, mở cửa được không." Đại Hổ biết Vương Mộng Mộng thích ăn chân giò nhất.

Chương 314: Chương 314

Cuối cùng, Vương Mộng Mộng không cưỡng lại được sự cám dỗ của đồ ăn ngon, nghĩ rằng ăn một bữa cũng không sao, hơn nữa Đại Hổ cũng ăn không ít của cô rồi.

Đại Hổ đứng đó, ngẩn người trong gió, không ngờ chỉ sau một đêm, mẹ của Vương Mộng Mộng đã tẩy não cô thành công.

Thực ra Vương Mộng Mộng đang giận Đại Hổ vì sáng sớm hôm nay không đến đón cô.

"Để anh nấu cơm." Đại Hổ đặt đồ ăn lên bàn rồi đi vào bếp.

Vương Mộng Mộng đi qua, lúc đi ngang qua Đại Hồ không hề dừng lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 314: Chương 314