Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Trà Trà Ái Thượng Thư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232: Chương 232
"Cái gì" câu nói này thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều muốn đi vào xem một chút.
Người khác chưa thấy tivi bao giờ, bà mối thì biết chữ, đọc được chữ trên hộp giấy bên ngoài, trên đấy viết là tivi.
"Con biết rồi, mẹ" Trương Vũ gật đầu.
"Nhị ca, anh có nhà không?" Tiểu Lý đã đến nhà Trương Vũ vài lần, đứng ở bên ngoài nhẹ nhàng hô một câu.
Trương Vũ kiểm tra từng món. thấy không có vấn đề gì.
Mọi thứ đều đặt hết lên trên bàn, dưới sàn, trên ghế, trong phòng Trương Vũ.
Trương Vũ nhìn đống đồ trong phòng, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái hộp gỗ đã chuẩn bị từ trước, bỏ trang sức vàng bạc ngày hôm qua mua chỗ Thủy Thanh vào, còn bỏ cả số tiết kiệm vào, rồi giấu kỹ trong phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bà mối bên kia, mẹ đã báo rồi, sáng mai chín giờ sẽ đến, mười giờ đưa sính lễ, là trọn vẹn. Phong bì đỏ thì cho tám hào hoặc một đồng là được" bà Vương dặn dò, sợ con trai cho quá nhiều tiền.
"Mẹ, mẹ đã thông báo cho bà mối bên kia chưa?" Trương Vũ nghĩ nếu mẹ vẫn chưa thông báo thì mình sẽ đi ngay.
"Con trai, sao không thấy sính lễ của con đâu?" Bà Vương có chút thắc mắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không được đâu nhị ca, trong nhà còn chờ em về ăn cơm cùng, để lần sau nhé" Tiểu Lý cùng bạn đánh xe bò trở về.
Trương Hồng Châu nhìn thấy đoàn người đi như vậy, không nhịn được muốn đi theo nhìn xem, xem xem một tên nhà quê như Trương Vũ thì có thể đưa bao nhiêu sính lễ, Trương Hồng Châu đi theo sau cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người ngồi đợi trong chốc lát, cuối cùng cũng đến giờ lành, mười giờ sáng, Trương Vũ và bà mối đi phía trước, Trương Dũng ôm tivi, hàng xóm hỗ trợ mang ấm nước, chậu rửa mặt, khăn hi và vỏ chăn thì để trên khay bưng.
Bà mối lớn giọng đuổi mọi người ra khỏi phòng Trương Vũ, Trương Vũ cũng toát mồ hôi.
"Cảm ơn các cậu, ở lại ăn cơm tối nhé" Trương Vũ thấy sắp đến giờ cơm rồi.
"Được. Con biết tự sắp xếp là được."
Còn có mấy thanh niên vui tính đi phía sau đánh trống gõ chiêng.
Nghe có người gọi mình là nhị ca, Trương Vũ từ trong phòng đi ra.
Chương 232: Chương 232 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả nhà ăn sáng, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, đụn nước sôi, rồi chờ bà mối đến.
Dân làng nghe thấy, đều đi ra xem náo nhiệt, lúc này mới biết là Trương Vũ đi đưa sính lễ.
Sáng sớm hôm sau, bà Vương dậy từ sớm gọi cả nhà dậy, bão mọi người ăn mặc chỉnh tề, mặc quần áo mới, dọn dẹp nhà cửa, vì lát nữa đưa sính lễ, mọi người sẽ đến vây xem.
"Đến rồi, vất vả quá, mang vào phòng anh đi" Trương Vũ dẫn đầu bê chiếc tivi màu, còn hai người kia mang những thứ còn lại.
Không lâu sau, liền nghe thấy tiếng bà mối, hiển nhiên là mang đến không ít người. Bà mối đi trên đường, mọi người thấy bà mặc trang phục truyền thống, liền nghĩ chắc nhà ai có chuyện vui, bà mối nói hôm nay Trương Vũ đưa sính lễ, người trong làng truyền tai nhau, vì vậy có nhiều người đến xem náo nhiệt.
"Được rồi, được rồi, sính lễ ở đây chưa được mở ra, có gì đâu mà xem, lát nữa mang sang nhà đồng chí Vương sẽ mở ra cho mọi người cùng xem. Đều ra ngoài nói chuyện đi."
"Ôi, cái này là cái gì vậy, là tivi à" bà mối vào phòng Trương Vũ xem sính lễ.
Trương Vũ vẫn tin vào khả năng làm việc của Tiểu Lý, nếu không phải người đáng tin cậy, thì anh cũng không có khả năng giao việc quan trọng như vậy cho cậu ấy được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
May mắn là bà Vương đã có chuẩn bị từ trước, chào đón mọi người đến xem, rót trà, bốc hạt dưa và lạc ra cho mọi người ăn.
Trương Vũ về đến nhà, mẹ anh đang dọn dẹp vệ sinh nhà bếp.
Buổi chiều tối, Tiểu Lý cùng một người bạn đánh xe bò đến, trên xe chất đầy đồ đạc.
"Sáng mai hoặc tối nay sẽ có người mang đến, mẹ đừng lo".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.