Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 176: Chương 176

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Chương 176


Ở chợ đen nhìn đi nhìn lại, phát hiện có người bán kính râm, cô quyết định mua một chiếc kính râm, rất phù hợp vì Trương Dũng lái máy kéo, thường xuyên gặp nắng, đeo kính râm sẽ mkhông bị chói mắt, lại còn rất thời trang.

“Không sao đâu, đến lúc đó anh tới xử lý là được.” ngày nào Trương Vũ cũng đến.

“Thật tiếc, giờ em mới biết quán bún ở đây ngon như vậy.” Vương Tiểu Thanh không khỏi cảm thán, sao trước đây cô lại không biết đến, đã bỏ lỡ nhiều món ngon, mỹ vị.

Vương Tiểu Thanh ăn bún nước, Trương Vũ ăn bún thập cẩm, Vương Tiểu Thanh nếm thử một miếng.

Đến thị trấn, Trương Vũ đưa Vương Tiểu Thanh đến chợ đen. Trương Vũ muốn mua thức ăn cho hôm nay, còn Vương Tiểu Thanh thì muốn mua quà. Trước đây, hai người chỉ là bạn bè, nên không cần cầu kỳ. Nhưng bây giờ bọn họ đã yêu nhau được một thời gian, lần đầu tiên với tư cách là người yên đến nhà chơi, Vương Tiểu Thanh nên mang theo quà.

“Mua nhiều thế?” Vương Tiểu Thanh cảm thấy hơi nhiều.

“Còn muốn ăn gì nữa không?” Trương Vũ nhìn Vương Tiểu Thanh bên cạnh.

Hai người chia ra làm việc, Trương Vũ đi mua thịt, còn Vương Tiểu Thanh đi mua quà. Cô mua cho bà Vương một chiếc áo dài tay, bà Vương dáng người cao nhưng rất gầy, mặc cỡ trung bình là vừa, màu xanh lam với họa tiết chìm.

Chương 176: Chương 176 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bây giờ xem ra Trương Vũ thực sự yêu thương mình, đúng là như nâng niu trong lòng bàn tay.

“Trương Vũ, em không biết xử lý tai heo, anh mang về nhà làm đi.” Vương Tiểu Thanh không biết xử lý.

Trương Vũ uống nước xong, liền chuẩn bị trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không nhiều lắm đâu, một tuần chỉ mua đồ ăn một lần, mua nhiều một chút.” Trương Vũ lo Vương Tiểu Thanh ăn không đủ, muốn đem toàn bộ đồ ăn cô thích ăn chuyển về.

“Được, nghe anh.”

Cô chạy đi xem Trương Vũ mua gì, anh mua mấy chiếc chân giò và hai cân rưỡi thịt ba chỉ, dự định để một cân rưỡi ở nhà, còn một cân để ở nhà Vương Tiểu Thanh, cho Vương Tiểu Thanh ăn.

Vương Tiểu Thanh cảm thấy hương vị bình thường, nhưng bún nước cay hơn bún thập cẩm, Trương Vũ thích ăn cay, Vương Tiểu Thanh thì sao cũng được, cay hay không cay đều thích ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em muốn ăn tai heo.” Vương Tiểu Thanh thật thà nói, cô thích ăn tai heo, nhưng mua về lại không biết làm, Trương Vũ hoặc bà Vương chắc chắn biết cách làm.

Buổi chiều, Trương Vũ về đến nhà, ở trong bếp chuẩn bị nguyên liệu. Bà Vương đang quét dọn vệ sinh trong nhà, đối tượng của con trai tới nhà làm khách, đương nhiên phải để lại ấn tượng tốt cho người ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người mua thức ăn xong, liền đi đến quán bún yêu thích của Trương Vũ ăn.

Cô cũng mua cho chị dâu Tào Triệu Đệ một chiếc khăn lụa với hoa văn thời thượng. Còn Trương Dũng thì Vương Tiểu Thanh đúng là không biết nên mua cái gì cho phải.

“Chúng ta nhanh lên đi, không còn sớm nữa đâu.” Vương Tiểu Thanh đẩy Trương Vũ đi ra ngoài.

Sau khi mua quà xong. Vương Tiểu Thanh mới cảm thấy nhẹ nhõm.

“Ừm, ngon thật.” Vượng Tiểu Thanh thấy hương vị bún nước ở đây rất giống bún nước ở thời hiện đại.

“Nếm thử bún thập cẩm của anh.” Vương Tiểu Thanh gặp một đũa bún của Trương Vũ.

“Không sao, sau này chúng ta sẽ thường xuyên đến.” Trương Vũ ăn một bát thấy không đủ, gọi thêm một bát bún nước nữa.

“Được, mua thêm cân rưỡi tai heo.” Trương Vũ hào phóng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được, em biết rồi.” Vương Tiểu Thanh trở về phòng ngủ soi gương, có nên trao mình cho Trương Vũ không?

“Được.” Vương Tiểu Thanh uống một ngụm nước, rồi rót cho Trương Vũ một ly.

Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh, không muốn buông ra, thật muốn nhanh chóng cưới cô về nhà.

Buổi chiều sau khi về đến nhà, Vương Tiểu Thanh trở về nhà mình, Trương Vũ để lại nửa cân tại heo, hai cái chân giò, một cân thịt ba chỉ và vài quả táo với lê.

Nghĩ đến đây, Vương Tiểu Thanh có chút ngượng ngùng, ở hiện đại, cho dù cô chưa từng yêu nhưng cũng đã thấy nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Chương 176