Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72: Dẻo miệng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Dẻo miệng


Những người sống trong ngõ nhỏ này đều là công nhân viên chức của nhà máy máy móc. Nếu thật sự làm được chuyện này thì những người này sẽ rất biết ơn hắn.

Bây giờ, sau khi hắn ta nói đơn giản ngắn gọn về Đổng Kiến Thiết, lại nói lời cảm ơn: "Anh Bao, em còn chưa cảm ơn anh vì lần trước đã tìm người giúp em đâu."

Lại Cáp Bình tỏ vẻ không sao hết: "Anh Đổng, hôm nay chúng ta nói rất nhiều chuyện với nhau. Tôi đến nhà anh uống trà, anh còn chạy tới nhà của Cố Lập Đông nói chuyện giúp tôi. Tại sao lại nói không thân thiết chứ? Anh yên tâm, tôi mời anh ăn cơm không có mục đích gì hết, tôi chỉ muốn cảm ơn anh đã cho tôi một cơ hội biểu hiện."

Lại Cáp Bình cũng chú ý tới cảm xúc thay đổi của đối phương.

"Đang mở họp. Bọn bác còn nghĩ có nên gọi ai đó đến tiệm cơm quốc doanh kêu con về không. Đúng rồi, Tiểu Lại đâu rồi?"

Ngược lại, từ sau khi nhìn thấy Lại Cáp Bình lôi kéo Đổng Kiến Thiết đi ra ngoài ăn cơm. Trái tim cố gắng chịu đựng mấy ngày nay của Thẩm Thanh Thanh rốt cuộc thả lỏng lại. Sau đó nước mắt chảy không ngừng.

***

"Anh Bao, anh Bao. Anh tới đây ăn cơm à!"

"Nói như vậy, người đàn ông này là con rể của Phó Giám đốc vừa mới nhậm chức của nhà máy máy móc." Đương nhiên, còn ở cùng một khu nhà với người phụ nữ Hà Ngọc Yến không có mắt này.

Mà cái tên lại Cáp Bình này, đừng thấy hắn chỉ là tên thư sinh yếu ớt mà lầm, hắn biết rất nhiều thủ đoạn đấy. Trách không được Thẩm Thanh Thanh vậy mà lại thua trên tay hắn ta.

Cái tên du thủ du thực này hét năm uống bốn, còn nghĩ rằng bản thân là nhân vật lớn gì đó.

"Tiểu Lại, em ăn cơm à!"

Đổng Kiến Thiết bị tên mắt lé liếc làm cho tức giận, hắn chỉ cảm thấy người đàn ông vừa lùn vừa gầy này khiến hắn cảm thấy khó chịu.

"Hai chúng ta cũng không thân thiết đến thế đúng không?"

Về cuộc sống của Hà Ngọc Yến, Bao Lực không cố ý đi hỏi thăm nhưng hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể nghe được từ miệng của Lại Cáp Bình. Dù sao thì hắn ta đã giúp đỡ Lại Cáp Bình rất nhiều.

Lại Cáp Bình nói tình huống của Đổng Kiến Thiết, lúc này biểu cảm của Bao Lực mới tốt hơn một chút.

Bao Lực thấy vậy cười lạnh: "Tiểu Lại, người này có địa vị gì vậy?"

Bình thường hắn không phải là người như vậy, nhưng không biết là rượu hay là tình cảnh đồng bệnh tương liên* khiến hắn nói chuyện không hề đắn đo suy nghĩ.

Bao Lực nghe xong, hắn ta duỗi tay vỗ vỗ Lại Cáp Bình: "Tên nhóc em thông minh lắm, có thể nghĩ ra ý kiến hay như vậy. Nếu biết trước anh cũng dùng chiêu này thì không cần cưới người phụ nữ xấu kia về nhà."

"Đây là…… Đây là đang mở cuộc họp sao?"

Thấy mẹ ôm mình, Thẩm Thanh Thanh lập tức blah blah kể những chuyện cô đã trải qua trong mấy ngày qua.

Lại Cáp Bình vì khiến cô ta ở thoải mái nên ôm chuyện làm ống dẫn nước thải lên người. Người đàn ông tốt này, cô ta không hối hận khi kết hôn với hắn ta nhưng cô hối hận chuyện chọc giận ba mẹ, bị ba mẹ đuổi ra khỏi nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đứng cách đó không xa nhìn cảnh tượng này, anh chỉ cảm thấy rất nhàm chán. Cho dù những người khác có ý kiến gì thì nhà bọn họ cũng sẽ đồng ý.

Buổi tối đầu tiên ở đó thì tìm cô mượn kem dưỡng da, mượn dây buộc tóc. Mượn đến bây giờ cũng không trả lại. Mẹ chồng của cô ta cũng không phải người tốt. Có cái gì ăn ngon cũng không cho cô. Cũng may, những thứ tốt đó đều vào bụng của anh Bình, cuối cùng nhà bọn họ cũng không thiệt.

Từ nhỏ hắn đã có duyên phụ nữ nhưng phần lớn phụ nữ đều chủ động dán tới lôi kéo làm quen với hắn. Hắn không biết một chút gì về cách khống chế phụ nữ này. Dù sao thì cả trái tim của hắn đều dành cho người trong lòng.

(*Đồng bệnh tương liên: Khi người ta cùng ở một hoàn cảnh giống nhau thì người ta thông cảm với nhau.)

Tuy rằng lúc nãy ở khu nhà họ biểu hiện có quan hệ khá tốt, nhưng cũng vì tên họ Lại này miệng lưỡi sắc bén. Hơn nữa Đổng Kiến Thiết cần phải có người tiếp nhận công việc kia nên lúc này mới phối hợp với đối phương.

Ông Tào đao to búa lớn ngồi trên chiếc ghế đặt ở chính phòng. Mà ông Triệu thì đang ngồi bên cạnh ông cũng quan tâm nhìn qua đó.

"Con ở cùng với mẹ và chị dâu của anh ấy. Ban ngày con đi làm còn đỡ, buổi tối trở về quả thật không có chỗ đặt chân." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời này thật sự là……

Trái tim đứa con gái này đã ở bên ngoài.

Lại Cáp Bình bị Thẩm Thiết Sinh nhắc tới lúc này đã dẫn Đổng Kiến Thiết đến một tiệm cơm.

Lúc này, Lại Cáp Bình còn xem Đổng Kiến Thiết là người đàn ông vô dụng có thể lừa gạt. Hắn ta hoàn toàn không ngờ tới những chuyện xảy ra sau này.

So với nhà họ Đổng ầm ĩ, chính phòng nhà họ Thẩm yên tĩnh hơn rất nhiều. Nhưng sự yên tĩnh này cũng không có nghĩa là không có việc gì xảy ra.

Đổng Kiến Thiết tức giận quay lại khu nhà, hắn còn chưa kịp phát tiết cảm xúc thì đã bị người khác kéo qua một bên.

Chương 72: Dẻo miệng

"Anh Đổng, nơi này nhìn thì chẳng ra sao nhưng tay nghề của đầu bếp là thế này."

Đổng Kiến Thiết biết đối phương nói đến chuyện đặt ống dẫn nước thải kia. Hắn cũng không làm bộ làm tịch: "Chuyện này chúng ta phải khiến người trong khu đồng ý. Tiếp theo là mấy toà xung quanh, cuối cùng mở rộng đến khắp ngõ nhỏ."

Ngay lúc này, có một người quen đi đến.

Lại Cáp Bình giơ ngón tay cái lên với Đổng Kiến Thiết, tiếp theo dẫn hắn đến một cái bàn vuông rồi kêu đối phương ngồi xuống.

Đổng Kiến Thiết bị người ta nói ra suy nghĩ trong nội tâm, hắn nhịn không được mà phun nước đắng, nói ra toàn bộ những chuyện không thoải mái của Lâm Hà Hương với em trai, chị hai và mẹ của hắn.

Mỗi năm khu nhà sẽ vì những chuyện khác nhau mà mở cuộc họp khu. Nội dung trong đại hội hoa hòe lòe loẹt, trong đó phần lớn là những chuyện vụn vặt.

"Mẹ, nhà họ Lại quả thật không phải là nơi để người ta sống."

Lại Cáp Bình lập tức vẫy tay với đối phương. Sau đó Đổng Kiến Thiết nhìn thấy một người đàn ông vừa lùn vừa gầy vừa xấu.

Tiếp theo, Lại Cáp Bình truyền dạy một ít cái gọi là thuật dạy vợ khiến Đổng Kiến Thiết nghe thấy liên tục khen ngợi.

Lại Cáp Bình rót ly rượu cho Đổng Kiến Thiết, hắn ta khuyên đối phương uống mấy ngụm, lúc này mới nói: "Trong khu nhà của chúng ta chỉ có vợ của hai chúng ta là có điều kiện gia đình rất tốt. Anh Đổng, em biết rõ nỗi khổ của anh. Nhưng người vợ kia của anh cũng quá kiêu ngạo rồi. Anh nhìn vợ tôi xem, rồi lại nhìn vợ anh đi."

"Mấy người bọn họ đều nói anh Bình ở rể nhà chúng ta cho nên không thể ở lại nhà của họ."

Nhưng cô ta không muốn ngây người ở loại gia đình này. Chỉ có thể cầu xin ba mẹ có thể cho cô trở về ở không.

Thẩm Thiết Sinh đã hạ quyết tâm phải cho con gái một bài học sâu sắc cho nên lúc này nhìn thấy con gái khóc đến rối tinh rối mù, cảm xúc của ông cũng không thay đổi nhiều lắm.

Không sai, không phải tiệm cơm quốc doanh mà là tiệm cơm tư nhân do người khác lén kinh doanh.

Thẩm Thanh Thanh nói tới đây nhịn không được kêu khóc. Anh Bình là một người đàn ông tốt nhưng điều kiện trong nhà anh ấy quá kém. Không chỉ không có nơi nghỉ ngơi, ngay cả mấy người chị dâu của anh ấy cũng không phải là người tốt.

"Haizz, anh cũng đừng đau lòng. Em nói cho anh biết muốn thu phục người phụ nữ này đơn giản là khiến cô ta coi anh trở thành cây trụ tinh thần. Kiểu nhường nhịn khắp nơi như anh thì vô dụng."

Hắn cũng không uống rượu nữa, tìm cớ rời đi.

Lại Cáp Bình cười ha ha nói: "Anh đừng nhìn người này giả vờ đứng đắn. Thật ra anh ta cũng không phải người tốt gì."

Thẩm Thanh Thanh càng nói cảm xúc càng kích động: "Ba, mẹ. Cầu xin hai người để con về đây ở đi! Con và anh Bình đều là nhân viên tạm thời, chỗ làm việc không chia phòng cho tụi con. A Bình nói nếu cho tụi con ở lại nhà thì sẽ trả một chút tiền thuê nhà cho hai người." - -

Nhưng người làm mẹ là thím Phạm lại rất đau lòng ôm con gái vào lòng.

Trên mặt Lại Cáp Bình mỉm cười, trong lòng thì đang mắng cái tên khoai tây Bao Lực này có mặt mũi gì mà cưới được người vợ xinh đẹp chứ. Nếu không phải đối phương tìm lưu manh cho hắn ta, cuối cùng khiến hắn ta thuận lợi trình diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân thì hắn ta đã sớm không muốn để ý đến tên du thủ du thực như Bao Lực.

"Tên nhóc kia đang ăn cơm thì gặp người quen, không biết khi nào mới trở về. Ông Tào, ông Triệu, chuyện đặt ống dẫn nước kia con vẫn luôn theo sát. Hai người muốn hỏi gì bây giờ có thể hỏi con."

Ai nấy cũng có suy nghĩ khác nhau, khen ngợi lẫn nhau, bầu không khí rất náo nhiệt.

Đổng Kiến Thiết thấy bọn họ muốn tìm mình và Lại Cáp Bình, hắn biết chuyện này có liên quan đến chuyện đặt ống dẫn nước thải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này hắn mới nhìn thấy trong sân đã có các hộ gia đình của khu đang đứng.

Kế tiếp hai người lại nói một chút chuyện, đề tài dần nói đến Lâm Hà Hương.

"Không thành vấn đề, chỉ cần anh Đổng giúp đỡ. Hai chúng ta chắc chắn có thể làm xong chuyện này. Em đã hỏi thăm chủ nhiệm Hồ bên tổ dân phố rồi."

Bao Lực mắt lé liếc nhìn Đổng Kiến Thiết một cái, hắn ta ghét nhất những người đàn ông cao lớn này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Thiết Sinh nhìn ánh mắt đau lòng của vợ, lại nghĩ đến những lời nói chu đáo, chặt chẽ, không chê vào đâu được của con gái. Hiển nhiên con gái ông không có năng lực này. Đáp án chỉ có một, đó là do Lại Cáp Bình dạy thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nụ cười trên mặt Đổng Kiến Thiết dần hiện lên. Ánh mắt hắn nhìn về phía Lại Cáp Bình cũng dịu đi rất nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Dẻo miệng