Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 143: Dịch bệnh, sát trùng, bà cốt già

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Dịch bệnh, sát trùng, bà cốt già


Về đến nhà, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Sau khi bác gái Chu dứt lời, người đứng ở bên cạnh bà bắt đầu lui ra phía sau. Đương nhiên, cho dù biết này bệnh không dễ lây nhưng mọi người vẫn sợ hãi.

Nghĩ đến đây, Cố Lập Đông hận không thể lập tức gọi điện thoại hỏi đội trưởng Hoắc. Lúc trước sau khi biết chuyện của bà cốt già bọn họ đã gọi điện thoại tố cáo với đội trưởng Hoắc. Nhưng thời gian quá ngắn, chắc là bên kia không có tiến triển gì.

Ông Lâm vẫn luôn đứng trong đám người không nói lời nào đột nhiên đứng dậy: "Các vị đồng chí đến đây có phải là nhà họ Đổng đã xảy ra chuyện gì không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bác gái Chu còn ở bên kia khóc lóc nói mình làm chuyện tốt, kết quả bây giờ có khả năng bị lây bệnh. Bà nghe thấy giọng con dâu thì lập tức không khóc nữa.

Nhân viên điều tra còn chưa nói xong, bác gái Phùng lại kêu lên. Lúc trước đưa Lâm Hà Hương đi đến bệnh viện thì bà đã hai đứa con trai nhà mình đi giúp đỡ. Vì vậy bác gái Phùng sốt ruột bắt đầu hỏi con trai có thể bị lây bệnh không.

Nhân viên điều tra cũng không có ý định giấu giếm. Dù sao thì công việc kế tiếp cần người của tòa này phối hợp.

Cho nên, chỉ có nước bùa của bà cốt xảy ra vấn đề. Nhưng vì uống nước bùa khiến Lâm Hà Hương sinh non mà Thái Chiêu Đệ như vậy, có phải cũng không thể giữ nổi đứa con được không?

Bác gái Phùng lập tức gật đầu: "Đúng vậy, phần lớn mọi người đều tự xây nhà vệ sinh riêng. Tuy rằng đầu hẻm bên kia có nhà vệ sinh công cộng nhưng chúng tôi rất ít khi đi qua đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Suy nghĩ này chợt lóe ra trong đầu của Hà Ngọc Yến. Ngay sau đó cô duỗi tay nắm lấy chồng mình: "Anh nói xem bệnh trùng máu gì đó của Lâm Hà Hương có phải bị lây nhiễm thông qua nước bùa không?"

Cái suy nghĩ này quanh quẩn trong lòng của Hà Ngọc Yến, cuối cùng cô vẫn quyết định hỏi chủ nhiệm Trình một chút.

Bên kia, chủ nhiệm Trình nghe nói có người gọi điện thoại đến văn phòng tìm bà, bà còn tưởng là người nhà gọi điện thoại đến. Dù sao thì cũng đã trễ như vậy rồi mà bà chưa về, cũng không có gọi điện thoại dặn dò gì. Người trong nhà gọi điện thoại dò hỏi là chuyện rất bình thường.

Không có bằng chứng, Hà Ngọc Yến không thể nói thẳng rằng con đường lây bệnh là nước bùa của bà cốt.

Mọi chuyện thay đổi hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của bọn họ. Nghĩ như thế nào đều không nghĩ ra, rốt cuộc Lâm Hà Hường bị nhiễm bệnh trùng hút máu như thế nào. Cũng không thể là do uống nước có vấn đề đúng không?

Cố Lập Đông và Hà Ngọc Yến cũng đi ra từ trong nhà. Bởi vì hai người biết được một vài chuyện nên lúc này trong lòng đều có một chút suy đoán không tốt.

Bởi vì không biết nhà của chủ nhiệm Trình ở nơi nào. Hà Ngọc Yến trực tiếp gọi điện thoại đến bệnh viện. Không ngờ rằng lại liên lạc được với chủ nhiệm Trình ngay.

Nhưng bác gái Chu đột nhiên ngao ngao khóc lên.

Lúc này sản phẩm sát khuẩn hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút ảnh hưởng với phụ nữ mang thai. Nếu có thể thay đổi nơi ở chờ mấy ngày sau khi mùi sát khuẩn biến mất lại trở về ở thì tốt hơn.

Ngay sau đó, rất nhiều người đều nhẹ thở hắt ra.

Nhìn những người đó đi vào nhà họ Đổng, những hộ gia đình khác lần lượt đi ra dò hỏi bác gái Phùng và ông Tào rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy.

Nhưng kế hoạch không đuổi kịp thay đổi.

"Đúng vậy, chắc là có khả năng này đúng không? Trong khu của chúng tôi còn có một người phụ nữ mang thai bị cô ta dẫn uống bùa chung. Tôi lo lắng cô ấy có thể sinh non như Lâm Hà Hương không?"

Bây giờ nghe thấy người trong khu của bọn họ mắc phải loại bệnh này, bọn họ sợ tới mức rời khỏi phạm vi nhà họ Đổng. Hận không thể khiến bản thân chưa bao giờ đến nhà họ Đổng.

Trên lý luận thì không có khả năng nhưng nhân viên điều tra cũng biết loại chuyện này rất khó nói.

"Những người đã tiếp xúc với vật bài tiết hay máu của người bệnh, sau khi đăng ký với chúng tôi thì cần đi đến bệnh viện trung tâm thành phố tiến hành kiểm tra. Ngoài ra, cần tiến hành sát khuẩn ở nhà họ Đổng và nhà của mọi người. Trong nhà dự trữ đồ ăn, nước dùng để uống cần phải đun sôi……"

Nhưng bà vừa mới vươn tay ra thì thấy Thái Chiêu Đệ ôm bụng liên tục lui ra phía sau. Cái này khiến cho lòng bác gái Chu cảm thấy chua xót một trận.

Trời ơi!

Chuyện của bà cốt già cô đã báo với đội trưởng Hoắc, muốn điều tra cũng không nhanh như vậy. Mà hôm nay nhân viên điều tra đi vào khu nhà, mục đích của bọn họ là điều tra con đường lây bệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lâm Hà Hương của nhà họ Đổng được chẩn đoán mắc bệnh trùng hút máu. Trước mắt đang trong quá trình trị liệu. Loại bệnh này có tính lây nhiễm, phân của người bệnh rất có thể mang theo trứng trùng……"

Muốn làm là làm ngay, Hà Ngọc Yến lôi kéo chồng nói xong tính toán của mình và nhận được sự đồng ý của đối phương.

Còn về việc có một người phụ nữ mang thai uống nước bùa, bà suy nghĩ rồi nói: "Nhân viên điều tra của Bộ Y Tế đã đi qua chỗ của cô. Buổi sáng ngày mai sẽ sắp xếp sát khuẩn. Không phải trong nhà của người phụ nữ mang thai này có người tiếp xúc với máu của người bệnh sao? Đến lúc đó tôi ở nơi này sắp xếp người qua đó kêu cả nhà bọn họ đi kiểm tra."

"Anh đi gọi điện thoại cùng với em. Tuy nhiên trước khi đi em phải uống một ly sữa mạch nha lót bụng trước. Anh có dự cảm cuộc điện thoại này có khả năng sẽ gọi rất lâu."

Chương 143: Dịch bệnh, sát trùng, bà cốt già

Sau khi tiễn nhân viên điều tra đi, bầu không khí vui sướng lúc trước của khu nhà biến thành hư không.

Nhưng cô có thể cố vấn một chút tri thức liên quan với chủ nhiệm Trình trước.

Căn bệnh này không lây qua con đường hô hấp, cô lại không tiếp xúc với nguyên nhân lây bệnh nên không cần hoảng sợ như vậy.

"Sắp xếp cụ thể còn cần cơ quan chuyên môn cấp cao ra chỉ thị. Bác tiếp xúc với máu của người bệnh……"

Cô ta càng nghĩ càng sợ hãi, ngay sau đó cô ta cảm giác được bụng mình như bắt đầu co rút đau đớn. Vì vậy cô ta bắt đầu đỡ bụng k** r*n.

Thái Chiêu Đệ bắt đầu nhớ lại, thậm chí cô ta còn từng uống và ăn chung với Lâm Hà Hương.

Sau khi nhân viên điều tra nói ra Lâm Hà Hương bị nhiễm bệnh trùng hút máu, Thái Chiêu Đệ bị dọa đến choáng váng.

Bây giờ thấy Thái Chiêu Đệ phản ứng như vậy, bọn họ chỉ cho là đồng chí này sợ hãi.

Những người mà cô quen biết chỉ có chủ nhiệm Trình có tri thức liên quan đến y học.

Cố Lập Đông biết vợ của mình là một người mềm lòng. Loại chuyện này tốt nhất nên mau chóng tìm được ngọn nguồn lây nhiễm. Nếu ngọn nguồn lây nhiễm là từ chỗ của bà cốt già, vậy phải càng nên nhanh hơn. Dù sao thì dựa theo tin tức họ nghe nói được thì bà cốt già này có khá nhiều tín đồ.

May mắn bây giờ là chiều tối, thời tiết lại lạnh lẽo. Ai nấy đều trốn trong nhà. Bằng không, nơi này của bọn họ xảy ra chuyện sợ là sẽ khiến cho người của cả con hẻm này đều biết mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì vậy sau khi nói xong những việc cần chú ý và sắp xếp sát khuẩn. Nhân viên điều tra có ý tốt mà nhắc nhở một câu: "Nếu sợ hãi thì có thể đến bệnh viện kiểm tra thân thể một chút."

Lúc này, nhân viên điều tra bận việc một lúc ở nhà họ Đổng đi ra ngoài. Ai nấy đều có biểu cảm nghiêm túc mà nhìn bọn họ.

Sau khi có phương hướng điều tra, tâm trạng của chủ nhiệm Trình thả lỏng hơn không ít. Bà trực tiếp đề nghị nói: "Nếu nhà cô không có tiếp xúc với bọn họ thì trong khoảng thời gian sát khuẩn này, tôi đề nghị nhà cô nên ở chỗ khác."

Hà Ngọc Yến ở đầu bên kia điện thoại đã nói hết những chuyện mình biết ra.

Trong lúc chờ chủ nhiệm Trình nghe máy, Hà Ngọc Yến nhìn thời gian trên đồng hồ. Đã sắp tám giờ tối, ngày mốt lại là Tết Âm Lịch mà chủ nhiệm Trình vẫn đi làm ở bệnh viện, có thể biết rốt cuộc làm bác sĩ vất vả bao nhiêu.

Bà nhảy dựng lên muốn nhìn xem rốt cuộc con dâu bị làm sao vậy?

Người dẫn đầu hỏi bác gái Phùng: "Hộ gia đình bên này của mọi người mỗi nhà đều tự xây nhà vệ sinh riêng đúng không?"

Chủ nhiệm Hồ ở bên cạnh giải thích: "Phía bên này của chúng tôi đã đặt ống dẫn nước thải, nối trực tiếp đến đường ống thành phố. Nhà vệ sinh đều có thể tự xả nước. Điều kiện vệ sinh tương đối tốt."

Hà Ngọc Yến cũng bị kết quả này làm sợ tới mức liên tục lui về phía sau. Nhưng sau khi sợ hãi trôi qua cô bắt đầu nhớ lại con đường lây bệnh mà nhân viên điều tra phổ cập khoa học thì lại không sợ hãi nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng bây giờ đã hơn 7 giờ tối, quấy rầy người ta không tốt lắm. Hơn nữa, điện thoại ở khu phố này không giống như khu nhà ngang, được trang bị điện thoại xài chung. Cô muốn gọi điện thoại thì chỉ có thể đi đến Văn phòng đường phố bên kia mượn điện thoại.

Nhân viên điều tra còn đang phổ cập khoa học ở phía bên kia, nhóm hàng xóm ở phía dưới sôi nổi nói thầm. May mắn họ đều sử nhà vệ sinh nhà mình, không có khả năng tiếp xúc với phân của Lâm Hà Hương. May mắn, bình thường bọn họ có quan hệ bình thường với Lâm Hà Hương, không đến gần cô ta.

Bà biết con dâu làm đúng, dù sao bản thân có khả năng bị nhiễm bệnh nhưng hiểu rõ không có nghĩa là chấp nhận.

Có lời đề nghị của chủ nhiệm Trình, sau khi cúp máy hai vợ chồng chuẩn bị thu dọn đồ đạc. Sáng mai dọn đến tứ hợp viện nhỏ kia ở một khoảng thời gian. Chờ tình huống bên này ổn định lại rồi lại dọn về nhà.

Theo nhân viên điều tra phổ cập khoa học, sắc mặt của mỗi người đều thay đổi rất lớn.

Lúc đầu bệnh trùng hút máu tàn sát ở phương Nam trong thập niên 50, càn quét bừa bãi một khoảng thời gian. Rất nhiều người sống trong niên đại đó đều có ấn tượng với bệnh này.

Nhưng sau khi bà cầm lấy điện thoại thì biểu cảm lập tức trở nên nghiêm túc.

Điều có thể khiến người của Bộ Y Tế hành động, chỉ có mấy khả năng mà thôi.

Khi Hà Ngọc nghĩ như vậy, bác gái Phùng đã kêu mọi người về nhà trước. Ngày mai những người muốn đi đến bệnh viện kiểm tra phải đi lúc còn sớm. Ngày mốt là Tết Âm Lịch, kiểm tra sớm một chút sớm yên tâm.

Chủ nhiệm Trình nghe thấy hai chữ sinh non, biểu cảm kỳ quái trong nháy mắt. Bà ngại việc riêng tư của người bệnh nên bà không thể nói ra tình huống cụ thể. Nhưng có cuộc điện thoại này của Hà Ngọc Yến khiến bà cũng đã có phương hướng nói chuyện với Lâm Hà Hương.

Nhưng trong mấy người may mắn không bao gồm Thái Chiêu Đệ.

Trong lòng chủ nhiệm Hồ âm thầm trợn mắt, ông rất nghiêm túc mà trả lời: "Những người này là nhân viên điều tra của Bộ Y Tế phái xuống. Chúng tôi muốn đến nhà họ Đổng xem thử."

Nước đã bị ô nhiễm là con đường lây nhiễm lớn nhất. Mà Lâm Hà Hương là người chỉ ăn uống trong nhà hoặc tiệm cơm quốc doanh, cơ hội tiếp xúc với nguồn nước bên ngoài hầu như bằng không. Những ngày mùa đông uống nước cũng đun sôi, không có khả năng uống nước lạnh.

Khi cô đang nghĩ như vậy, nhân viên điều tra cũng bắt đầu phổ cập khoa học con đường lây bệnh với mọi người.

"Cô nói là cô nghi ngờ sau khi Lâm Hà Hương uống nước bùa của bà cốt già mới bị nhiễm bệnh trùng hút máu?"

Mấy nhân viên điều tra này đến đây chỉ biết điều tra chuyện có liên quan đến bệnh trùng hút máu. Còn về chuyện Lâm Hà Hương giả mang thai, bọn họ không hề hay biết một chút nào.

Vừa nghe là Bộ Y Tế, bác gái Phùng và ông Tào liếc nhìn nhau một cái. Trong lòng hai vợ chồng đều rất khó hiểu. Rốt cuộc nhà họ Đổng đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao còn khiến người của Bộ Y Tế phải hành động vậy?

Sau khi những người này đến không nói chuyện Lâm Hà Hương mang thai sinh non, vẫn luôn nói về bệnh trùng hút máu. Thái Chiêu Đệ không biết Lâm Hà Hương sinh non có liên quan đến bệnh này hay không nhưng cô ta thường xuyên ở chung với Lâm Hà Hương nói về chuyện bà cốt già.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Dịch bệnh, sát trùng, bà cốt già