Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 552

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 552


Ôn Ninh nghiêng đầu, thản nhiên nhìn ra ngoài qua khe hở.

Diệp Xảo quạt quạt tay, rồi che mũi: “Đừng lo, taosẽ không đánh màynữa. Bây giờ màylà ‘thần tài’ của bọn tao. Hai anh trai kia vừa nói có thể bán màycho hộp đêm ở Hồng Kông với giá năm mươi, thậm chí một trăm nghìn cũng không thành vấn đề.”

Vừa rồi Diệp Xảo cố tình không ngăn cản Ôn Ninh kêu cứu, vì cô ta biết nơi này quá ồn ào, Lục Tiến Dương căn bản không thể nào nghe thấy.

Diệp Xảo trực tiếp vạch trần cô.

Chiếc xe đột ngột dừng lại khi sắp tiến vào khu đô thị Dương Thành.

Bên cạnh tiếng gà vịt, cô còn có thể nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt của đường phố bên ngoài.

“Tiến Dương! Cứu mạng!”

Anh thu hồi tầm mắt, lại một lần nữa đưa tay lên nhìn đồng hồ.

Hình ảnh hai người sóng vai đi bên nhau xuất hiện đột ngột, khiến Ôn Ninh c.h.ế.t sững.

Anh buông tay xuống, tập trung lắng nghe, ánh mắt dò xét khắp bốn phía. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 552

Ôn Ninh vội vàng giả vờ nhắm mắt lại.

Khi lên đường, anh đã không hề nói cho cô biết.

Cô ta giơ tay về phía Ôn Ninh. Ôn Ninh cảnh giác né tránh, đề phòng nhìn cô ta.

Lần này, cô đột nhiên phát hiện ra …

Diệp Xảo đảo mắt, cười khẩy: “Đừng nghĩ đến chuyện gây bất hòa giữa tao và hai anh trai kia, rồi tao sẽ giúp mày trốn thoát. Taokhác mày. Taođến Hồng Kông là để đoàn tụ cùng người thân. Sẽ có người đón tao, taosẽ không bị bán.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô há hốc miệng, nhưng không thể phát ra dù chỉ một chút âm thanh nào.

Một niềm vui sướng và hy vọng lớn lao ập đến, khiến Ôn Ninh vô cùng xúc động. Cô tiến sát lại khe hở ở thành xe, há miệng kêu to:

“Cứu mạng! Có bọn buôn người ở đây!”

Có lẽ là anh nghe nhầm.

Ý đồ của hai gã đàn ông này rõ ràng như vậy, nhưng cô ta lại không hề nghĩ rằng mình sẽ bị bỏ rơi và bán đi.

Cô dồn hết sức lực mà hét, đặt tất cả hy vọng vào khoảnh khắc này.

Quý Minh Thư với gương mặt tươi cười rạng rỡ dưới ánh mặt trời.

Cô liều mạng hét lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy vẻ mặt suy sụp của cô, Diệp Xảo khoanh tay trước ngực, hả hê nói: “Ôi chao, vẫn là chị Minh Thư và anh cả đứng cạnh nhau mới xứng đôi.”

Đúng lúc chiếc xe vướng phải một chướng ngại vật và khựng lại, Ôn Ninh cố hết sức ghé khuôn mặt vào khe hở, dồn hết hơi để tiếng kêu của mình vọng ra ngoài.

“Đừng giả vờ ngủ nữa, tỉnh rồi thì ngồi dậy đi.”

Ven đường cách đó không xa, một bóng dáng quen thuộc đang đứng đó.

Động tác xem đồng hồ của Lục Tiến Dương cứng lại, dường như anh đã nghe thấy có người đang gọi tên mình.

Chiếc xe tiến vào khu đô thị Dương Thành.

Nhưng ngay giây tiếp theo, cô thấy bên cạnh Lục Tiến Dương xuất hiện một bóng hình khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tác dụng của thuốc chỉ kéo dài tối đa bốn mươi tám giờ. Tính toán thời gian thì bây giờ màyhẳn đã tỉnh rồi.”

Ôn Ninh chợt nghĩ đến Lục Tiến Dương lần này đi công tác ở Dương Thành, tiếc là anh không ngờ cô cũng ở đây, lại còn đang bị b·ắ·t· ·c·ó·c.

Ôn Ninh không biết nên nói cô ta thông minh hay ngây thơ nữa.

Đồng tử cô co chặt ——

Lục Tiến Dương!

Ôn Ninh hé mắt nhìn, thấy người đi tới chính là Diệp Xảo.

Ôn Ninh ngừng giả vờ, mở mắt ra nhìn thẳng vào mắt Diệp Xảo.

Diệp Xảo nhìn bộ dạng luộm thuộm của Ôn Ninh, nở một nụ cười đắc ý: “Ha ha, màycũng có ngày hôm nay rồi!”

“Anh cả dù lạnh lùng đến mấy thì cũng là đàn ông, mà đàn ông thì làm gì có ai không ‘ăn vụng’ đâu. Cái gì không có được mới càng khiến người ta nhớ nhung. Hơn nữa chị Minh Thư lại từng ở nước ngoài, tư tưởng phóng khoáng, chắc sẽ không ngại anh cả đã có vợ. Biết đâu hai người đang vui vẻ lắm cũng nên, ha ha ha ha…”

Nhưng xung quanh chỉ có tiếng ồn ào hỗn tạp.

Hai người cách nhau chưa đến mười mét.

Bọn họ… hóa ra lại đi công tác cùng nhau.

“Cứu mạng!”

“Chắc màychưa biết đâu, Ôn Ninh. Lần này anh cả đến Dương Thành công tác là đi cùng chị Minh Thư đó. Nơi này cách xa thủ đô, trời cao đất rộng, ai biết buổi tối hai người có ngủ cùng nhau để nối lại duyên xưa không?”

Còn gì đau đớn hơn khi chính mình gặp nạn, mà người mình yêu chẳng những không đến cứu, lại còn ở bên tình địch?

Dưới ánh mặt trời, người đàn ông cao lớn, dáng vẻ tuấn tú, mặc áo sơ mi và quần tây. Lúc này, anh đang cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, đôi môi mỏng mím chặt, không thể thấy rõ biểu cảm.

Không biết cô ta đang nói gì với Lục Tiến Dương.

Hóa ra chuyến đi Dương Thành không chỉ có mình anh…

Một lúc sau, khoang sau được mở ra và có người bước lên.

Ánh sáng trong mắt cô nhanh chóng lụi tàn.

Chiếc xe lại nổ máy. Ôn Ninh không còn cách nào khác ngoài việc cố gắng thuyết phục Diệp Xảo. “Đừng quá vui mừng, rồi côcũng sẽ giống tôi thôi. Côcó từng nghĩ đến việc đến Hồng Kông rồi cũng sẽ bị bọn họ bán đứng không?”

“Tiến Dương! Cứu em!”

Là Lục Tiến Dương! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô ta chỉ muốn nhìn thấy vẻ mặt đau thấu tim can của Ôn Ninh khi chứng kiến cảnh tượng này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 552