Thập Niên 70: Quân Thiếu Mặt Lạnh Hàng Đêm Đều Giặt Ga Giường
Hướng Sinh Hoạt Đê Đầu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 457
Hơn nữa, sự kiện ngày hôm đó cũng đã giúp cô quảng cáo miễn phí một phen. Sau đó, lại có không ít người trong đơn vị tìm đến cô mua sách.
Các nữ sinh đồng loạt kinh ngạc, sững sờ nhìn chằm chằm khuôn mặt của Ôn Ninh. Họ biết Thủ khoa năm nay là một nữ sinh, nhưng không ngờ lại xinh đẹp đến vậy!
“Công thức Toán học quan trọng nhất là hiểu và vận dụng. Chỉ học thuộc thôi thì không có tác dụng. Các em xem cuốn ‘Bách khoa toàn thư công thức Toán’ này của chị. Nó đã tổng hợp tất cả các công thức Toán học cấp trung học, mỗi công thức đều được giảng giải cách sử dụng, kết hợp với các ví dụ mẫu điển hình phía sau để các em kiểm tra mức độ nắm vững của mình.”
“Quà gì ạ?” Đôi mắt hạnh của Ôn Ninh chớp chớp, cô giơ tay ôm lấy cổ anh, đôi môi đỏ khẽ mím lại.
Lục Diệu lắc đầu giải thích: “Không phải, đây là chị dâu anh, cũng là Thủ khoa đại học năm nay.”
Khi món quà cuối cùng được lộ ra, yết hầu Lục Tiến Dương khẽ động. Sự tự chủ của anh hoàn toàn tan vỡ. Một tay anh chống bên cạnh cô, tay kia vuốt nhẹ một lọn tóc mai của cô, khẽ ngửi. Hương thơm của dầu gội trộn lẫn với mùi hương tự nhiên trên cơ thể cô tràn ngập cánh mũi. Anh khẽ cong môi mỏng, đặt một nụ hôn lên mái tóc của cô, sau đó hôn lên đôi mắt xinh đẹp, rồi đến chiếc mũi nhỏ nhắn, cuối cùng là đôi môi đỏ mọng…
Sau vài giây im lặng, các học sinh mới phản ứng lại, rồi vô cùng hào hứng vây quanh Ôn Ninh:
(Thật sự chỉ là mơ thôi, xin hãy tha cho em.)
Anh ôm chặt cô gái nhỏ mềm mại không xương trong lòng. Chiếc mũi cao thẳng vùi vào mái tóc cô, từng đợt hương thơm thoang thoảng bay đến, khiến toàn thân anh lại căng cứng…
Giống như cách bán hàng của những người livestream sau này, Ôn Ninh từ tốn kể, không nhanh không chậm, tạo cho người ta cảm giác không phải vì lợi nhuận, mà là thực sự giới thiệu một sản phẩm tốt.
“Chị Ôn, em đã thuộc hết công thức Toán rồi, nhưng khi làm bài vẫn không biết dùng thế nào, phải làm sao ạ?”
“Còn cuốn ‘Từ vựng tiếng Anh’ này, cơ bản là chị đã tổng kết hết các từ vựng cần nắm vững của cấp trung học. Ngoài ra còn có một số từ vựng nâng cao được tham khảo từ sách tiếng Anh của đại học. Nếu thuộc hết số từ vựng này, điểm tiếng Anh của các em tăng 30, 50 điểm là chuyện bình thường.”
Hai người vừa tắm rửa xong, lên lầu về phòng.
Khuôn mặt này hoàn toàn không giống với hình dung của một học sinh giỏi. Ngược lại, trông cô giống như một nữ sinh hư, không yên phận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ai ngờ, các nữ sinh lại tỏ ra hứng thú với chuyện ngoài lề hơn sách. Họ ngước mắt nhìn Ôn Ninh, hỏi Lục Diệu: “Đây là bạn gái anh à?”
Lục Diệu đã có kinh nghiệm bán sách ở trường học lần trước, lần này càng thêm tự tin, cậu cười với các học sinh đang vây xem, tự nhiên tiếp thị:
Thủ khoa đại học?
“Chị Ôn, chị có thể chia sẻ cách chị học tập hàng ngày không ạ? Chị sắp xếp thời gian thế nào?”
“…”
Ôn Ninh và Lục Diệu mỗi người chọn 100 cuốn sách, buộc vào yên sau xe đạp, rồi đi thẳng đến trường trung học gần đó, bắt đầu kế hoạch bán sách trong ngày.
Đến nỗi khi tỉnh dậy, cô vẫn cảm thấy mình đang ở trên chiếc thuyền nhỏ xóc nảy, không ngừng lắc lư.
Người như muốn rã ra thành từng mảnh.
Viện Nghiên cứu Quân sự đã bồi thường cho Ôn Ninh. 250 cuốn sách tham khảo, bồi thường 2500 đồng. Ôn Ninh coi như đã bán số sách đó cho đội bảo vệ, cũng coi như tiết kiệm được công sức đi bán khắp nơi.
Anh ở trên, đôi mắt đen trầm nặng nề nhìn cô. Những ngón tay thon dài bắt đầu khéo léo cởi từng chiếc cúc áo ngủ của cô: “Ninh Ninh, anh đến mở quà.”
“Chị Ôn, em đọc sách tiếng Anh không hiểu, phải làm sao ạ? Có cách nào để cải thiện không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khó khăn lắm mới gặp được Thủ khoa, đương nhiên phải học hỏi kinh nghiệm cho thật kỹ!
Ôn Ninh không vội tiếp thị sách của mình, ngược lại cô dùng giọng nói dịu dàng, với nụ cười trên môi để giải đáp vấn đề cho mọi người. Khi nói đến phương pháp giải quyết một vấn đề cụ thể nào đó, cô dần lồng ghép cuốn sách của mình vào:
Chủ nhiệm Ngũ như thường lệ phái một công nhân dùng xe đẩy tay giúp Ôn Ninh kéo sách về căn phòng thuê của Ninh Tuyết Cầm.
Ôn Ninh cử động cơ thể rã rời, đến giờ vẫn còn cảm giác lắc lư nhẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô thấy trên gối có một tờ giấy nhỏ. Trên đó là nét chữ rồng bay phượng múa của Lục Tiến Dương, dặn dò cô nhớ ăn cơm đúng giờ, không được uống nước lạnh, và bảo thím Trương hầm canh gà, dặn cô dậy nhớ uống.
Ôn Ninh tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không.
Sáng hôm sau.
Sau hơn một tuần kìm nén, món quà cảm ơn này được mở ra, rồi kéo dài suốt hơn nửa đêm.
Món quà được bóc ra từng lớp một…
“Các em học sinh, mua sách tham khảo không? Đây là sách ghi chú học tập anh và Thủ khoa năm nay cùng biên soạn. Trong sách bao gồm các loại công thức, định lý của các môn, kèm theo các ví dụ mẫu để giúp mọi người dễ hiểu, có thể giúp các em tiết kiệm được không ít thời gian ôn tập.”
Hơn nữa, Lục Diệu đã từng lên TV, nên rất nhanh đã có học sinh nhận ra: “Kìa, đây không phải là cái anh Lục Thủ khoa thứ hai của năm nay sao?”
Tối qua cô mơ thấy mình nằm trên một chiếc thuyền nhỏ, con thuyền từ từ trôi về giữa hồ, lắc lư chao đảo. Không lâu sau, trời bỗng nhiên tối sầm, mưa to gió lớn ào ạt trút xuống, mặt hồ yên ả nổi sóng, thân thuyền bắt đầu chao đảo.
Đến giờ tan học buổi trưa, hai người đã canh đúng giờ, dựng xe đạp ở cổng trường và bắt đầu rao bán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Yết hầu anh trượt lên xuống, cố gắng nhịn thêm nửa phút nữa, anh mới nghiêng đầu hôn lên trán cô, sau đó không nỡ buông cô ra, đứng dậy.
Cho đến khi Ôn Ninh không thể kìm nén được những tiếng r*n r* như mèo con, Lục Tiến Dương hoàn toàn trở nên điên cuồng.
Giấc mơ này quá chân thật, quá mệt mỏi.
Vừa vào cửa, Lục Tiến Dương đã bế ngang cô lên… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các nam sinh cũng kinh ngạc, không chớp mắt nhìn chằm chằm Ôn Ninh.
Hơn nữa, với hào quang của Thủ khoa đại học, cô nói gì mọi người cũng đều sẵn lòng lắng nghe và tin tưởng.
Cả hai đều có ngoại hình đẹp, trai tài gái sắc, chỉ cần đứng cạnh nhau thôi đã thu hút không ít ánh nhìn.
“Chị là Ôn Ninh à?”
Hôm nay, lô sách in thêm đã về. Ôn Ninh gọi Lục Diệu, hai người mỗi người một chiếc xe đạp đi đến xưởng in lấy sách.
Đồng hồ sinh học của Lục Tiến Dương rất chuẩn. Dù ngủ muộn đến mấy, anh cũng sẽ thức dậy đúng giờ.
Chương 457
Đến tối, Ôn Ninh mới biết Lục Tiến Dương nói "đổi một cách khác" là đổi cách gì.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này hai người không tách ra hành động mà cùng nhau bán.
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.