Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 352

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 352


Dạo gần đây, Diệp Xảo và Tần Kiến Phi vẫn luôn ở trong Đoàn văn công, Ôn Ninh thường xuyên chạm mặt cả hai. Đặc biệt là lúc tan tầm, Diệp Xảo nhiều lần cùng Tần Kiến Phi đến tìm cô. Hai người dính lấy cô như kẹo mạch nha, có đuổi cũng không đi. Tần Kiến Phi thì luôn tìm cách bắt chuyện, cô không đáp lại thì Diệp Xảo lại hùa theo. Ôn Ninh cảm thấy vô cùng phiền phức.

Mọi người ngạc nhiên thốt lên: “Chị Lưu, chị trúng mánh rồi à? Sôcôla mà ăn bừa phứa vậy?”

Lưu Mai buông tay: “Tôi cũng không biết nữa. Chẳng lẽ cậu ta thích tôi?”

“Tiểu Ôn, Sơn Ca, hai đồng chí mau đi trang điểm đi, sau đó khớp lại kịch bản một lần nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cô ngồi xích lại đây đi,” Ôn Ninh không từ chối, dù sao hiện tại hai người đều đại diện cho hình ảnh của Đoàn văn công. Nếu chênh lệch quá lớn, lãnh đạo sẽ nghĩ cô chỉ lo làm nổi bật bản thân, không đặt lợi ích tập thể lên hàng đầu.

Lưu Mai chia sôcôla cho mọi người ăn.

Chương 352

Bây giờ gặp lại hai người, Diệp Xảo chủ động chào Ôn Ninh. Ôn Ninh gật đầu nhẹ, không nói nhiều, nhanh chóng đi thẳng.

Lưu Mai nghi hoặc: “Anh ta không phải là bạn học với Diệp Xảo sao? Sao Diệp Xảo không khuyên nhủ anh ta?”

Ngày hội diễn, rạng sáng 6 giờ.

Có người nói: “Này, tôi nhớ cậu nhóc ấy hay đi cùng một cô gái mà.”

Lưu Mai cười: “Làm gì có. Là của đồng chí Tần, cái cậu sinh viên trường Công Nông hay đến đoàn mình tập luyện ấy. Cậu ta tặng cho tôi.”

Đội trưởng Trương nhìn thấy hai người, dặn dò xong liền đi kiểm tra các công việc khác, như ánh đèn sân khấu, âm thanh, đạo cụ, tất cả đều phải thử nghiệm trước để tránh xảy ra sự cố.

***

Ôn Ninh nhìn hộp sôcôla trên bàn. Nếu trả lại cho Tần Kiến Phi, cả hai lại có cơ hội tiếp xúc lần nữa, cứ dây dưa như vậy lại dễ gây hiểu lầm.

Đi cùng họ còn có Trương Xuân Phương, đội trưởng kiêm tổng chỉ huy hội diễn lần này.

Sơn Ca nói: “Đây chỉ là kẹo ngậm thông thường, không sao đâu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lưu Mai nói: “Đây là của cái anh Tần Kiến Phi kia đưa cho. Tôi thấy cô không thích anh ta nên đã bảo anh ta mang đi, nhưng anh ta ném lại rồi chạy mất.”

Đây là kẹo do em họ chồng cô ta là Chu Di đi Thượng Hải chơi mua về. Kẹo ngậm Bào Phong, rất nhiều người ở đó khi đau họng đều mua về ăn, hiệu quả rất tốt.

Lúc cô trang điểm, Sơn Ca cũng ngồi bên cạnh học theo, nhưng động tác của Ôn Ninh quá nhanh, cô ta còn chưa học được thì Ôn Ninh đã xong.

Ở thời đại này không có chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp, các đồng chí biểu diễn đều tự trang điểm hoặc giúp nhau. Ôn Ninh không quen với kiểu trang điểm đậm, má hồng quá lố, cô chỉ đánh một lớp phấn nền mỏng, dùng phấn má hồng phớt nhẹ lên gò má, còn lại tập trung vào trang điểm mắt và môi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mở ra xem, lại là một hộp sôcôla.

Trước kia Ôn Ninh còn có ý định tác hợp cho Diệp Xảo và Tần Kiến Phi. Không ngờ Diệp Xảo lại có suy nghĩ tương tự, nhưng lại muốn đẩy cô và Tần Kiến Phi đến với nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuần trước mẹ cô vừa tặng sôcôla cho nhà họ Lục, bây giờ Tần Kiến Phi liền tặng cho cô. Không cần nghĩ cũng biết, đằng sau chắc chắn là Diệp Xảo xúi giục.

Chuyện cô và Lục Tiến Dương sắp kết hôn, Diệp Xảo cũng biết. Vậy mà lúc này cô ta còn khuyến khích Tần Kiến Phi tặng quà cho cô, rốt cuộc là có ý đồ gì thì quá rõ ràng rồi.

Cái gì vậy?

Ôn Ninh và Sơn Ca tách ra. Đi được nửa đường, cô gặp Diệp Xảo và Tần Kiến Phi đang đi tới tập luyện.

Cuối cùng, ngày diễn ra buổi biểu diễn Quốc khánh cũng đã tới.

Ôn Ninh vừa nghe đến tên Tần Kiến Phi, lòng lại thấy ghê tởm như nuốt phải ruồi.

“À, cậu ta tặng sôcôla cho chị á?”

Lưu Mai gật đầu: “À, cô gái đó tên là Diệp Xảo. Bạn học với cậu ta, nhưng tôi thấy hai đứa như vậy, giống như là đang hẹn hò.”

Ôn Ninh đơn giản đưa hộp sôcôla cho Lưu Mai: “Chị Lưu, chị mang về ăn đi.”

Chẳng lẽ cô ta nghĩ Tần Kiến Phi tặng một món quà, cô sẽ phản bội Lục Tiến Dương, rồi cặp kè với Tần Kiến Phi ư?

Lưu Mai giận dữ cầm hộp sôcôla, quay sang mấy phòng bên cạnh.

Ôn Ninh cười nhạt: “Tần Kiến Phi như vậy, có khi là do cô ta xúi giục.”

Ôn Ninh và Sơn Ca cùng nhau vào phòng trang điểm, ngồi xuống trước gương.

Trời vừa hửng sáng, mặt trời còn chưa ló rạng, bầu trời trong xanh không một gợn mây, báo hiệu một ngày nắng đẹp.

Ôn Ninh nói thật với Lưu Mai: “Cái anh Tần Kiến Phi này không có ý tốt. Tôi đã nói rõ với anh ta là tôi có người yêu rồi, tôi không có ý gì với anh ta cả, thế mà anh ta vẫn tặng quà. Nếu tôi trả lại, lại có thêm một lần tiếp xúc nữa, tôi thấy ghê tởm lắm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ôn Ninh có khứu giác nhạy bén, lập tức ngửi thấy một mùi bạc hà rất nồng lẫn với một chút mùi thảo dược khác. Cô nhắc nhở: “Bây giờ cô đang mang thai, tốt nhất đừng ăn lung tung.”

Là người dẫn chương trình, Ôn Ninh và Sơn Ca phải lên sân khấu sớm nhất, vì vậy hai người đã có mặt tại hậu trường nhà văn hóa của quân khu từ sớm.

“Phụt—” Mọi người không nhịn được cười phá lên.

Tin đồn cứ thế mà lan truyền.

Ôn Ninh đang mừng vì hôm nay hai người đã đổi tính, không quấy rầy cô nữa, thì không ngờ khi về đến phòng, cô lại ngạc nhiên phát hiện trên bàn có một hộp quà.

Từ sau đó, Tần Kiến Phi tặng đồ cho Ôn Ninh, Lưu Mai liền mang đi chia cho các đồng nghiệp, tiện thể lại đi tuyên truyền chuyện Tần Kiến Phi và Diệp Xảo đang hẹn hò.

Lưu Mai đã hơn 40 tuổi, có con cái đề huề, còn cậu nhóc kia mới ngoài hai mươi, lại trông rất bảnh bao. Bảo cậu ta thích Lưu Mai, đánh c.h.ế.t họ cũng không tin.

Lưu Mai từng gặp Diệp Xảo vài lần khi ở bên Ôn Ninh, thấy cô ta cứ âm thầm, không thể nói là có cảm tình, chỉ cảm thấy không ưa. Lưu Mai nói: “Ninh Ninh cô yên tâm, tôi sẽ xử lý hộp sôcôla này cho!”

Lưu Mai thấy là sôcôla thì ngạc nhiên: “Cái này quý lắm đấy, cô không giữ lại ăn à?”

Mọi người vẻ mặt khó hiểu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 352