Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Triều Ca Dạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 240: Chương 240
Nếu muốn thoát ra, cần phải nỗ lực rất nhiều, hơn nữa còn phải dũng cảm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với việc Thẩm Triều Triều không nhìn rõ mặt của kẻ theo dõi, Cố Kỳ Việt không hề cảm thấy cô yếu đuối. Thẩm Triều Triều đã làm rất tốt rồi. Chỉ là cô cố gắng lắm mới có thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài, kết quả lại bị dọa cho co rúm lại... Cố Kỳ Việt có thể nhận ra Thẩm Triều Triều không bài xích thế giới bên ngoài, nguyên nhân chủ yếu là do cô ở nhà quá lâu.
Chỉ là cần một chút thời gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy vậy, Vương Thải Hà vội vàng ngăn cản, đáng tiếc hiệu quả không lớn.
Ví dụ như lúc này, cô không còn căng thẳng như trước nữa, mặc dù vẫn còn hơi không thoải mái nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng được... Thẩm Triều Triều vừa nghĩ như vậy thì phát hiện có người đang đi theo mình.
Chương 240: Chương 240
Trong tình huống không thể thoát khỏi đám người này ngay lập tức, Vương Thải Hà chỉ đành bảo Thẩm Triều Triều đi trước, lát nữa bà ấy sẽ đến sau... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô chỉ có thể bước nhanh hơn, cuối cùng chạy một mạch về phía trước. Nhưng tiếng bước chân phía sau vẫn không hề biến mất, thậm chí còn gần hơn. Văng vẳng bên tai là tiếng thở hổn hển khiến người ta buồn nôn.
Mặc dù trước đó cũng có tin đồn nhưng chưa được xác nhận, chỉ là lời đồn mà thôi, ai biết được thật giả thế nào, nhưng bây giờ đã được tổ chức khen thưởng, chứng tỏ tin tức đó là sự thật!
DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không nên dừng lại ở một chỗ quá lâu... Đến khi nghe thấy Cố Kỳ Việt gọi tên mình, Thẩm Triều Triều mới bừng tỉnh.
Sau đó, vì muốn đợi Vương Thải Hà, Thẩm Triều Triều đi rất chậm, đồng thời đảo mắt nhìn xung quanh, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ tò mò.
“Em không nhìn thấy mặt hắn ta, chỉ thấy một chiếc quần màu xanh lá cây có vá.”
Nghe Thẩm Triều Triều kể lại, Cố Kỳ Việt hỏi tiếp, nếu có đặc điểm nhận dạng thì sẽ dễ tìm hơn.
Lâu dần, cô không muốn ra ngoài, càng thêm sợ hãi khi tiếp xúc với người khác, giống như một vòng luẩn quẩn.
Đúng là chân nhân bất lộ tướng!
Tuy song quyền khó địch tứ thủ nhưng Vương Thải Hà là ai chứ? Bà ấy từng đánh giặc cơ mà, chỉ là mấy bà thím, cho dù lớn tuổi hơn nữa bà ấy cũng có thể đánh thắng!
Thẩm Triều Triều toát mồ hôi lạnh, nỗi sợ hãi ập đến khiến đầu óc cô choáng váng, rất nhanh sau đó, cô không còn nhớ rõ cảnh vật và con người xung quanh, trong lòng chỉ muốn nhanh hơn, nhanh hơn nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bị nhiều người nhìn chằm chằm khiến Thẩm Triều Triều sởn cả da gà, cô vội vàng đáp lời, sau đó không đợi mấy bác gái giữ lại, cô lập tức rời đi...
Ngoài ra, mọi người còn bàn tán xôn xao về người vợ mới cưới của Cố Kỳ Việt, nghe nói cô xinh đẹp như tiên nữ. Gặp cô một lần, cả tâm hồn đều nhẹ nhàng.
Không ngờ lại tạo cơ hội cho kẻ xấu.
Thẩm Triều Triều lập tức căng thẳng, lúc này đang ở đoạn đường vắng vẻ, xung quanh không có nhiều người, cho dù Thẩm Triều Triều có chen chúc vào chỗ đông người cũng không được.
Bởi vậy khó khăn lắm mới gặp được cô ra ngoài, mấy bác gái tò mò muốn nhìn xem tiên nữ rốt cuộc trông như thế nào, hận không thể nắm tay Thẩm Triều Triều trò chuyện.
Không phải người đi đường mà là kẻ bám theo sau cô, từng chút một rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Từ sau khi ba hy sinh khi làm nhiệm vụ, Thẩm Triều Triều ra ngoài rất nhiều lần nhưng mỗi lần tâm trạng đều khác nhau. Giống như cuộc sống có đủ loại mùi vị, mỗi một mùi vị đều rất đặc biệt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.