Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Triều Ca Dạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 154: Chương 154
Trước đây thái độ của cô đối với anh là sự khách sáo xen lẫn e dè, giờ đây lại thích lặng lẽ đi theo sau anh.
Bà nội Vương Thải Hà từ khi về già đã bắt đầu phát tướng, cộng thêm việc bà ấy bị bệnh tim nhưng lại rất thích ăn đồ ngọt, không chỉ huyết áp mà lượng đường trong m.á.u cũng tăng cao.
DTV
Lúc này giành được miếng bánh ngọt cuối cùng, Vương Thải Hà vui mừng như nở hoa, bà ấy chìm đắm trong niềm vui chiến thắng cuối cùng, bà ấy thậm chí còn không thèm quan tâm đến con trai mình nữa...
Bởi vậy nên Cố Kỳ Việt đành vừa đau khổ vừa hạnh phúc ăn lấy. Nếu như không phải anh chăm chỉ tập luyện thì có lẽ bụng đã sớm to như cái trống rồi...
Sau đó Vương Thải Hà cũng cảnh giác liếc nhìn Cố Kỳ Việt, không dám ngồi ở phòng khách nữa, vội vàng cầm miếng bánh ngọt cuối cùng đứng dậy rời đi.
“Em có thuốc tiêu hóa, anh muốn uống không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù anh có thể yêu cầu Thẩm Triều Triều đừng làm bánh ngọt nữa nhưng cách này chỉ là “trị ngọn không trị gốc”, đến lúc đó Vương Thải Hà sẽ lén ra ngoài mua bánh ngọt, như vậy còn tệ hơn.
Cố Hằng không còn mặt mũi nào để nói gì nữa, chỉ có thể buồn bực quay về phòng.
Chờ Vương Thải Hà đi rồi, Cố Kỳ Việt đã cố tình nhường miếng bánh ngọt cuối cùng cho bà nội mới giơ tay trái lên, lặng lẽ xoa bụng. Mặc dù anh ăn rất nhiều nhưng ăn hết một đĩa bánh ngọt lớn như vậy cũng hơi làm khó anh.
Chương 154: Chương 154
Bà ấy nhìn Cố Hằng, nói: “Con còn đứng đó làm gì, mệt rồi thì mau vào phòng nghỉ ngơi đi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đó cũng là lý do vì sao Diệp Phương ở nhà thường dặn dò mọi người phải kiểm soát lượng đồ ngọt của Vương Thải Hà.
Cố Hằng nhìn chiếc đĩa trên bàn. Mặc dù đang đứng cách một khoảng khá xa nhưng ông vẫn ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn.
Cố Kỳ Việt vô thức dừng động tác xoa bụng. Anh cảm thấy dạo gần đây Thẩm Triều Triều hơi kỳ lạ.
Dù sao bình thường bà ấy thấy Cố Hằng luôn nghiêm khắc không vui dạy dỗ Triều Triều, không xứng đáng được ăn.
Đó chính là ly hôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Kỳ Việt đang cảm thấy khó chịu thì Thẩm Triều Triều lặng lẽ đến gần. Gương mặt cô hơi ửng đỏ, đôi mắt trong veo như đang sáng lấp lánh, lấy một chiếc lọ sứ nhỏ màu trắng từ trong túi áo ra đưa cho Cố Kỳ Việt với vẻ hơi căng thẳng.
Tóm lại, Thẩm Triều Triều đã bắt đầu thể hiện sự thân thiết với anh, đây không phải là chuyện tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trên đĩa chỉ còn lại một miếng bánh ngọt cuối cùng. Nhưng ngay sau đó miếng bánh ngọt đã bị Vương Thải Hà nhanh tay cầm lấy.
Thật ra bây giờ anh đã giải quyết được nỗi sợ hãi trong lòng Thẩm Triều Triều rồi, Vương Kiến Thiết đã c·h·ế·t, nếu anh đề nghị ly hôn thì tỷ lệ thành công rất cao, có điều…
Vốn dĩ bà ấy chỉ định ăn năm, sáu miếng là đủ rồi, kết quả Cố Kỳ Việt vừa đến, số bánh ngọt trên đĩa đã giảm đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được... Lượng ăn của thanh niên quả nhiên rất khủng khiếp khiến Vương Thải Hà sốt ruột cũng âm thầm tranh giành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đôi khi Cố Kỳ Việt cảm thấy mình giống như gà mẹ, dẫn theo gà con ra đường vậy... Thôi thôi, sao lại nghĩ đến chuyện này chứ.
Bà ấy nói là muốn vào phòng nằm nghỉ một lát nhưng thật ra là muốn một mình độc chiếm món ngon.
Ban đầu mọi người thực hiện rất tốt nhưng lâu dần lại bắt đầu lơ là. Bản thân Vương Thải Hà cũng là người không thể kiềm chế được bản thân, vì vậy Cố Kỳ Việt mới bắt đầu hành động tranh giành đồ ăn với bà nội hằng ngày.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.