Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Triều Ca Dạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: Chương 109
Về chuyện bận rộn gần đây của Cố Kỳ Việt, anh cũng không có ý giấu giếm, nếu Thẩm Triều Triều đã hỏi thì anh cũng nói thẳng: “Từ một số con đường tôi biết được quản đốc xưởng máy móc không phải thứ gì tốt lành, gần đây đang bận thu thập chứng cứ phạm tội của gã.”
Nhưng Thẩm Triêu Triều cũng không giữ im lặng, sau khi cụp mắt nhìn xuống đất thì hỏi: “Tìm được chưa?”
Chờ chút, sao lại có lần sau!!!
Sau khi lẳng lặng rơi nước mắt, hốc mắt cô ửng hồng, mang theo tủi thân và khổ sở, khiến người ta thương tiếc.
Trông cô càng đáng thương hơn.
Coi như là anh đã nhìn ra, mỗi khi Thẩm Triều Triều biểu đạt với anh đều sẽ luôn thẳng thắn, căn bản không có bất kỳ rụt rè nào.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Thẩm Triều Triều hiện lên mấy vết đỏ, Cố Kỳ Việt không khỏi xoa tay, trong lòng thầm nghĩ anh cũng không dùng bao nhiêu sức cả, thật sự da cô rất mềm mại.
Cố Kỳ Việt cảm thấy nóng bèn giơ tay quạt gió bên mặt, đồng thời trừng mắt nhìn Thẩm Triều đang cười ngọt ngào: “Nói chuyện đàng hoàng, đừng làm nũng!”
Thẩm Triều Triều biết mình nghĩ như vậy quá mức tự luyến, nhưng lúc này, chỉ khi cô chịu nghĩ như vậy thì mới có thể giúp cho vùng đất khô cằn vì sợ hãi tuôn trào nước suối ngọt, giúp cả người cô tràn ngập sức mạnh và hy vọng.
Trong mắt cô mang theo vẻ hoảng hốt sợ hãi, nôn nóng bất an, giơ tay túm lấy góc áo.
Vốn dĩ, Thẩm Triều Triều cho rằng tất cả mọi thứ đều sẽ kết thúc khi cô gả vào nhà họ Cố, dù là tên Vương Kiến Thiết xấu xa này không bị trừng phạt thì cô cũng không có cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn kẻ xấu tiếp tục làm quản đốc.
“Cố Kỳ Việt, gần đây anh bận rộn gì thế? Em có hơi nhớ anh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vậy cũng không biết Vương Kiến Thiết đã làm gì ở thành phố Giang Lâm.
Phải giữ khoảng cách.
Cố Kỳ Việt thầm mắng một tiếng trong lòng, sau này ra ngoài anh tuyệt đối phải mang theo khăn tay!
Chương 109: Chương 109
“...”
Cố Kỳ Việt bất đắc dĩ nhắm mắt lại, đến khi mở ra lần nữa, anh mới đưa tay vụng về lau nước mắt cho cô, chỉ là lòng bàn tay thô ráp đã lau khuôn mặt trắng nõn của Thẩm Triều Triều đến mức ửng hồng.
Lúc nói chuyện, Cố Kỳ Việt liếc nhìn Thẩm Triều Triều, khóe miệng đang cười của cô nhanh chóng hạ xuống.
Khiến người ta chống đỡ không nổi.
Cố Kỳ Việt đột nhiên hoàn hồn, anh khó chịu mím môi, cảm thấy Thẩm Triều Triều như yêu tinh có thể làm suy nghĩ của anh d.a.o động dễ như trở bàn tay, nếu cứ tiếp tục nữa thì chẳng phải là cô sẽ thật sự đạt được ý đồ sao!
DTV
Là vì cô sao?
Đang lúc Thẩm Triều Triều vui sướng trong lòng thì giọng của Cố Kỳ Việt đột nhiên vang lên khiến cô ngơ ngác ngẩng đầu nhìn sang, nước mắt vô thức chảy ra cũng theo đó rơi xuống đất.
“Chuyện điều tra Vương Kiến Thiết tạm thời vẫn chưa có tiến triển gì quá lớn, có điều vẫn đang điều tra, rồi cũng sẽ tìm được dấu vết để lại.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo lý mà nói, có thể căn cứ vào những ký ức ác mộng về cuộc đời đột nhiên xuất hiện của Thẩm Triều Triều để tìm ra bằng chứng chứng tỏ Vương Kiến Thiết đã làm điều xấu.
Lần sau anh sẽ chú ý hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà cả đời cô đều sẽ bị ác mộng quấn thân, không có cách nào giải thoát hoàn toàn.
Thế nhưng, điều khiến người ta không ngờ tới là Cố Kỳ Việt lại muốn điều tra Vương Kiến Thiết! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng trong trí nhớ, tương lai của Thẩm Triều Triều không dừng lại ở thành phố Giang Lâm quá lâu, sau khi Vương Kiến Thiết tìm người vu khống sự trong sạch của cô, cuối cùng cô cũng chịu không nổi lời đồn đãi nhảm nhí nữa nên đã đăng ký xuống nông thôn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.