Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 204

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 204


Tạ Tiểu Ngọc cười nói: "Vậy em trai tôi chắc chắn là không phải rồi, đầu tiên là mẹ tôi không có thai ngoài giá thú với người đàn ông khác. Với lại, sau đó mẹ tôi còn sinh em trai em gái cho tôi."

Vịt quay ở tiệm cơm nhà nước thật sự rất ngon, có lẽ là Cá Nhỏ thèm ăn vịt quay.

Chờ đến khi trở lại không thấy Cá Lớn đâu, Tạ Tiểu Ngọc vội hỏi: "Cá Nhỏ, anh em đâu?" "Đi nhà câu roi ạ." Cá Nhỏ vừa ngửi vừa nói, vịt quay mới ra lò ở tiệm cơm nhà nước thơm thật đấy.

Đến khi ban giám khảo đưa ra kết quả, đã là buổi chiều.

Chương 204

Sau đó, cô vội vàng đi tới trường học đón Cá Lớn Cá Nhỏ, thông báo cho bọn họ biết sau này mình không cần phải làm ca đêm nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tạ Tiểu Ngọc chưa từng gặp Hạ Lệ Văn ở thế giới song song kia, nhưng cô từng nhìn thấy vợ của Hạ Lệ Văn, Tô Thụy Hương. Tô Thụy Hương có thể lôi lôi kéo kéo Cá Lớn ở trên đường lớn hỏi thăm, có lẽ là do Cá Lớn Cá Nhỏ trông giống với cha ruột mình.

Chờ đến khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ, Tạ Tiểu Ngọc thầm kinh hãi trong lòng, đây chính là người phụ nữ sau này nổi điên kiện Thẩm Diệp Hoài hại c·h·ế·t chồng mình. Sau khi cha ruột của Cá Lớn Cá Nhỏ ra nước ngoài, anh ta kết hôn với Tô Thụy Hương, là con gái của một Hoa kiều.

Tạ Tiểu Ngọc thấy vậy lập tức xông lên hất tay cô ta ra: "Làm gì vậy, buông em trai tôi ra!"

Lúc bọn họ đến tiệm cơm nhà nước đã là giờ tan tầm, trong tiệm cơm bắt đầu có khách, Tạ Tiểu Ngọc bảo Cá Lớn Cá Nhỏ và Tỉnh Tinh đi chiếm bàn, mình đi xếp hàng mua vịt quay.

Ba bài thi của Tạ Tiểu Ngọc lập tức bật lên với ngôn từ lời lẽ sắc sảo lại logic, được tổng biên tập Tiên đánh giá rất cao. Lúc đánh giá ba người cao điểm nhất, Tạ Tiểu Ngọc xếp thứ hai, lần này tòa soạn báo tuyển dụng ba người, Tạ Tiểu Ngọc là một trong những thí sinh trúng tuyển.

Tạ Tiểu Ngọc bị dọa sợ hết hồn, không ngờ lần thi tuyển này cạnh tranh khốc liệt đến vậy, nhưng chuyện này cũng không quá khó hiểu, phúc lợi và đãi ngộ của tòa soạn báo đều rất tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bất cứ ai ở độ tuổi thiếu niên mười mấy cho đến ba mươi tuổi đều có thể tham gia thi tuyển, miễn là bọn họ đáp ứng được các yêu cầu.

Nhân chuyện vui này, Cá Nhỏ nói: "Chị ơi, chúng ta đi tiệm cơm nhà nước ăn đi, em dùng tiền mừng tuổi chúc mừng chị."

Còn chưa đi được mấy bước, cô nhìn thấy một người phụ nữ có khí chất cao ngạo, ngoại hình nổi bật đang lôi kéo hỏi han Cá Lớn ở ven đường.

"Được, vậy chúng ta đi ngay tiệm cơm nhà nước."

Dù sao Cá Lớn nhà cô là cậu bé vừa ngoan vừa đẹp trai, lại không cơ trí như Cá Nhỏ, lỡ gặp phải kẻ buôn người thì sao?

Bản thân Tiền Tiểu Ngải cũng phải thi đến lần thứ ba mới vào được tòa soạn báo.

Dư Thư Phương còn vui hơn cả Tạ Tiểu Ngọc: "Tôi đã nói là cô có thể rồi mà, cô vào tổ của tôi được không?”

Cô xoa xoa đầu nhỏ của Tinh Tinh, nói: "Tinh Tinh, em nói cho dì này biết em mấy tuổi đi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dư Thư Phương bảo Tạ Tiểu Ngọc không cần phải lo lắng: "Cô cứ phát huy tốt khả năng của mình là được, tổng biên tập của tòa soạn báo chúng tôi là người chính trực, công tư rõ ràng, chưa từng trù ếm làm khó ai cả, cô cứ yên tâm thi đi."

Tinh Tinh cũng tức giận đá cô ta: "Người xấu, buông anh cháu rat"

Quả nhiên, Tô Thụy Hương giải thích: "Đứa bé này nhìn rất giống với chồng tôi, mà hơn mười năm trước chồng tôi từng có một đứa con riêng chưa từng gặp mặt ở trong nước, vậy nên tôi mới không nhịn được đi tới hỏi cậu bé. Nghe tin mẹ đứa trẻ đã sớm qua đời, chúng tôi mới nghĩ cách đón đứa bé đi"

"Bạn nhỏ à, dì không phải là người xấu đâu, dì là Hoa kiều, dì hỏi cháu chút thôi, nhà cháu ở đâu, sao lại đi một mình trên đường, cha mẹ cháu đâu?"

Sau khi buổi thi kết thúc, tổng biên tập tòa soạn báo mời nhóm thái sơn bắc đẩu trong giới văn hóa đến chấm điểm.

Đây cũng là lý do tại sao Dư Thư Phương dám nói kháy loại người không có não như Tiền Hiểu Ngải ở đơn vị.

Tinh Tinh nói: "Năm nay cháu bảy tuổi, anh Cá Lớn năm nay chín tuổi, anh ấy là anh trai ruột của cháu, chứ không phải là con nhà dì, dì đừng hòng cướp anh trai với cháu."

Tạ Tiểu Ngọc cười nói: " Được, vậy cô nói với tổng biên tập đi, nhưng cuối cùng vẫn phải nghe theo sự sắp xếp của tòa soạn báo." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời gian thi tuyển bắt đầu từ lúc tám giờ sáng, tổng cộng có ba đề thi, Tạ Tiểu Ngọc đã mạnh dạn đưa ra ý kiến và trình bày quan điểm cá nhân theo cách hiểu của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 204