Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 392: Em Biết Còn Tới Ư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 392: Em Biết Còn Tới Ư


"Em gái, tỉnh thành rất nguy hiểm, em không thể ở lại lâu."

Biểu cảm của Lục Thanh Thần cứng đờ, trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ rất nhiều đồ.

Chương 392: Em Biết Còn Tới Ư

"Anh mang nhiều đồ như vậy là muốn làm gì?"

Không ngừng nhấn mạnh, Lục Thanh Thần sợ mình bị em gái mới nhận khinh thường.

Lục Thanh Nghiên nhìn thằng vào mắt Lục Thanh Thần, hai người đều không nhượng bộ.

Hơn nữa người Lục gia cũng là người thân của cô, tuy mới gặp mặt mấy lần, nhưng có quan hệ huyết thống cũng khiến cô không thể mặc kệ.

Lục Thanh Nghiên cười gật đầu, rất thích anh trai lần đầu tiên gặp mặt này.

Hai anh em nhìn nhau cười, một ít xa lạ và ngăn cách biến mất, đây là chỗ kỳ diệu của quan hệ huyết thống.

Lục Thanh Thần không hiểu, thở dài một hơi.

Lục Thanh Thần bị một câu của Lục Thanh Nghiên làm cho xù lông: "Em gái, anh rất lợi hại, em đừng khinh thường anh." "Ô, vậy sao?"

"Được rồi, em tin anh rất lợi hại."

Xem ra tới tỉnh thành một chuyến, có khả năng xuất sắc hơn cô nghĩ một chút.

Giải thích này khiến Lục Thanh Nghiên trợn mắt, cô thấy Lục Thanh Thần chính là có tật xấu trèo tường.

"Sớm biết em gái anh sắp tới, anh nên quét dọn nhà sạch sẽ, đều tại anh không tốt."

Anh trai mới nhận này của cô thực sự đáng tin cậy ư? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gương mặt của Lục Thanh Thần dịu dàng, khi cười rộ lên có chút tương tự với gương mặt với Lục Thanh Nghiên.

Động tác của Lục Thanh Thần rất nhanh, một tiếng sau đã gõ cửa sân.

Lục Thanh Thần trầm giọng nói cho Lục Thanh Nghiên, hi vọng cô có thể hiểu ý anh ta.

"Anh yên tâm, em sẽ không để mình xảy ra chuyện, em có bản lĩnh hơn anh nghĩ nhiều, anh có thể so được với em không còn khó mà nói."

Không đợi Lục Thanh Nghiên trả lời, Lục Thanh Thần trực tiếp trèo tường rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng nói của Lục Thanh Nghiên kiên định mà lạnh như băng.

Anh ta là người duy nhất ở Lục gia không bị xuống nông thôn cải tạo, là khi Lục Vân Chương ý thức được không đúng đã để lại chiêu sau.

Lục Thanh Nghiên đóng cửa lại, đi theo Lục Thanh Thần vào sân.

"Đúng là vì biết cho nên mới tới, Lục gia không thể lại lùi bước, cũng quyết không cho phép người khác bắt nạt trên đầu."

Lục Thanh Nghiên cười đến hàm ý sâu xa, Lục Thanh Thần không biết bây giờ nên chứng minh thế nào, sốt ruột tới mức đi lòng vòng.

Lục Thanh Nghiên hiểu rõ lo lắng của Lục Thanh Thần, nhưng cô không phải là loại người gặp nguy hiểm là lùi bước.

Anh ta có hai em họ, một người mấy năm trước sinh bệnh qua đời, một người vì Lục gia xảy ra chuyện mà qua đời, hai người đều thuộc loại tính cách dịu dàng không gây chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh ta không ngừng nói mình thông minh, là thông minh thật hay thông minh giả vậy?

"Em biết còn tới ư?"

Có cửa lại không chịu đi, sao thích trèo tường như vậy?

Lục Thanh Nghiên lại bị dọa sợ: "Có cửa mà!"

"Em gái, tha cho anh được không? Em xem anh cầm nhiều đồ như vậy mà."

"Em gái, anh trai chỉ lo lắng cho em mà thôi."

"Em gái, sau này anh sẽ chứng minh cho em xem, em đừng coi thường anh trai."

"Em gái, anh trai thực sự rất lợi hại."

Đặc biệt là chuyện này có khả năng liên quan tới cụ cô.

"Không phải là anh thích trèo tường, vừa rồi là sợ bị người ta phát hiện, bất đắc dĩ mới làm như thế." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Thanh Thần bị khí thế của cô làm cho kinh sợ, vậy mà cảm nhận được khí thế không kém ông Vu trên người cô.

"Em biết, ông và bác trai đã nói với em."

Chỉ có em họ mới quen này thoạt nhìn tính cách rất cường thế, biết rõ nguy hiểm còn không lùi bước, chuyện này khiến anh ta không biết phải làm sao.

Khóe miệng Lục Thanh Nghiên hơi nhếch lên, đánh giá Lục Thanh Thần.

Lục Thanh Thần đặt đồ trong tay lên bàn, nhìn quanh căn nhà được quét dọn sạch sẽ.

Lục Thanh Nghiên mở cửa ra nhìn thấy anh ta còn hơi kinh ngạc. "Sao lần này anh không trèo tường nữa?"

Cuối cùng Lục Thanh Thần bại trận, không ngừng gãi đầu, dường như đang suy nghĩ biện pháp, dáng vẻ vô cùng bực bội.

Lục Thanh Nghiên lắc đầu bật cười, biểu cảm lập tức khôi phục bình tĩnh.

Đầu óc của Lục Thanh Thần khôn khéo, thông minh hơn hậu bối khác của Lục gia nhiều, cho nên Lục Vân Chương giao rất nhiều chuyện cho anh ta làm.

"Trong nhà này không có thứ gì, em mới tới chắc chắn thiếu, anh mang tới cho em để em đỡ phải chuẩn bị." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Thanh Thần giơ đồ trong tay, xách theo đồ đi vào sân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 392: Em Biết Còn Tới Ư