Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh
Ngũ Diệp Đàm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 296: Chương 296
Ai đã từng làm thợ mộc đều biết, đối với một người có trình độ cơ bản, nếu anh muốn anh ta bắt đầu đóng một chiếc tủ trong một, hai tháng thì làm sao có thể được.
Với suy nghĩ này trong đầu, ông ta liếc nhìn Hùng lão sư phụ, cho đối phương một ánh mắt có ý tứ.
Trong toàn bộ công xã Thạch Kiều, những người hiểu được cơ bản của nghề mộc, nếu không tính nhà máy sản xuất sản phẩm tre gỗ của đại đội Thượng Hàn thì có lẽ đếm đủ trên mười đầu ngón tay, mà thợ rành nghề lại càng không được mấy người, mà chỗ của Hàn Đông Nguyên là nơi có nhiều người có tay nghề mộc nhất, không chỉ có kỹ năng chế biến gỗ cơ bản, nhà máy bọn họ còn có đội ngũ công nhân quen thuộc với công nghệ xử lý sau chế biến các sản phẩm gỗ và chạm khắc, đây là những thứ mà sư phụ Hùng nói, nếu không phải là người trong nghề, muốn dạy cũng không hề dễ dàng.
“Nhưng nhà máy sản xuất đồ nội thất của chúng ta cung cấp tất cả những đồ nội thất cơ bản mà gia đình cần, chẳng hạn như chiếc giường bảy mươi hai chân cơ bản này, một tủ quần áo cao, thấp, tủ đầu giường, bàn cà phê, ghế sofa, tủ ngăn kéo, ghế dựa, bàn ăn, ... thủ công phức tạp, mỗi món đồ đều có yêu cầu kỹ thuật riêng, nếu người dân bình thường hoặc không có kỹ năng nghề mộc cơ bản thì không biết họ sẽ được đào tạo bao nhiêu năm tháng để trở thành một thợ mộc có trình độ thực sự có thể sản xuất, những người thạo nghề như chúng tôi đều biết, một người thợ mộc cần phải học việc hơn ba năm để trở thành một thợ mộc có đủ tư cách nghề đấy" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ý tứ của thư ký Từ là nếu cuối cùng một nhóm công nhân hoàn toàn không có tay nghề không thể tạo ra được sản phẩm tốt thì đó là do ông ta, phó trưởng xưởng, không có khả năng lãnh đạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 296: Chương 296
Nhà máy do Hàn Đông Nguyên điều hành, công nhân cũng được anh đào tạo từ những thôn dân hoặc thanh niên trí thức làm nghề mộc, cô muốn biết ý anh trước khi nói.
Đây là một nhóm người không có kinh nghiệm, không có kỹ thuật, cho dù được sư phụ dạy dỗ cũng không dễ dàng học được nhanh như vậy.
Ông ấy nhìn Hàn Đông Nguyên cùng Trình Ninh nói: "Đông Nguyên, thanh niên trí thức Trình, hai người nghĩ sao về chuyện này?"
Hàn Đông Nguyên mỉm cười trấn an cô, nói: “Nếu em có đề xuất gì về thiết kế, có thể đề cập với họ, từ góc độ nhà máy sản xuất đồ nội thất của họ."
“Cho nên nếu tuyển mấy người dân trong làng không có nghề mộc, chỉ sợ trong một thời gian nhà máy sẽ khó sản xuất được đồ nội thất chất lượng, có khi chỉ nửa năm hoặc lâu nhất là cả năm, trường hợp có sự lựa chọn về đồ đạc, vậy thì một số đồ nội thất tôi e rằng phải từ bỏ”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phó chủ nhiệm Vương, phó trưởng xưởng tương lai của nhà máy nội thất, cũng rất lo lắng.
Về phần công nhân, phó chủ nhiệm Vương đã nói chuyện sư phụ Hùng, cả hai đều cảm thấy việc thuê công nhân có tay nghề mộc cơ bản là rất quan trọng để nhà máy nhanh chóng bắt đầu đi vào sản xuất.
Hàn Đông Nguyên cũng không bài tỏ ý kiến gì khi nghe xong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Ninh nhìn Hàn Đông Nguyên.
Bọn họ đã đưa ra phương án thiết kế trong nội bộ rồi, tại sao chuyện này lại không bàn bạc nội bộ, bọn họ chỉ muốn kiểm tra điểm mấu chốt của Hàn Đông Nguyên mà thôi.
Thư ký Từ cau mày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.