Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh
Ngũ Diệp Đàm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 187: Chương 187
Một bên khác lại cảm thấy cô gái này thực sự ngu ngốc...... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà gật gật đầu, cười nói: “Vậy dì liền cảm ơn con trước, hôm nay con đi lại nhiều cũng đã mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi"
Lúc này Hàn Đông Nguyên đã có cảm giác say, theo thói quen nhiều năm, cùng với cảm xúc âm ỉ trong lòng, thiếu chút nữa liền thốt ra một câu “Tôi sẽ quản cô ấy”.
Thì Đông Nguyên rõ ràng vẫn không có nhiều kiên nhẫn với cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu lung tung rối loạn, mơ mơ màng màng cũng không biết là ngủ lúc nào. Anh giống như đang nhìn thấy cô tức giận bắt lấy tay mình, cúi đầu cắn xuống một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với tính tình của thằng con trai này, ông chính là luôn luôn tức giận, đến mức hận không thể lấy đ·ạ·n b.ắ.n vào cái đầu gỗ của nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hàn Kỳ Sơn gật đầu, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.
Bà tiến vào Hàn gia Hàn Đông Nguyên mới sáu tuổi, mặc kệ anh bài xích người mẹ kế này như thế nào, thì bà cũng vẫn là mẹ kế của anh, sống cùng anh từ sáu tuổi đến bây giờ.
Mà ngược lại, anh không kiên nhẫn, nhưng vẫn nói ra câu “Xem tình huống”, đó chính là đã đồng ý.
Tửu lượng của Hàn Đông Nguyên rất tốt.
Chờ bà trở về phòng, Hàn Kỳ Sơn hỏi bà xem con trai mình có đáp ứng bà không.
Sau đó anh lại nghĩ đến lời Liêu Thịnh nói “Chờ tối rồi, chỉ cần lôi kéo tay nhỏ của cô ấy một chút, việc này liền thành công”........
Bà không dám nói mình hiểu hết mười phần đối với tính cách và thủ đoạn của anh, nhưng ít nhất cũng được năm sáu phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chính là rốt cuộc cũng kịp nhịn lại, nói: “Xem tình huống"
Anh một bên thầm nghĩ, ai có thể lừa con bé kia đây, nó giống như tiểu yêu tinh...... Lúc nào cũng muốn ngồi lên đầu lên cổ mình.
Lúc Kỷ Thành Quân có tâm tư xấu với Ninh Ninh.
Xác định con riêng cùng cháu gái mình, hai đứa đều không có tâm ý đối với đối phương, Trình Tổ Nhã liền không tiếc nói ra lời hay ý đẹp cho Đông Nguyên.
Bất cứ tên con trai nào muốn ở dưới mắt anh, muốn giở trò lừa gạt hay đến khi dễ cháu gái bà, cũng tuyệt không dễ dàng hành sự.
Đông Nguyên khi ấy......
Nhưng mà đêm nay uống quá nhiều bia, đối với người uống rượu tốt như anh thì khi say sẽ càng thêm thanh tỉnh, nhưng lúc đi vào trong phòng nằm xuống thì vẫn có chút lảo đảo không rõ ràng.
Bà không ngại thái độ này của anh một chút nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mặc kệ anh không kiên nhẫn như thế nào, nhưng chỉ cần anh đồng ý chiếu cố cháu gái mình, bà tin tưởng anh nhất định sẽ làm được.
Lúc anh nằm xuống trong đầu còn ở vang lên tiếng Trình Tố Nhã nói, “... dù con bé không có tâm tư này, lại rất khó chắc chắn sẽ không có ai thích con bé, thậm chí còn có suy nghĩ bất lương... Cho nên Đông Nguyên à, con ở bên con bé, đừng để cho con bé bị người ta lừa hay khi dễ."
Ngẫm lại mấy chuyện anh đã làm từ nhỏ đến lớn, nếu là nói có người nào miễn dịch đối với vẻ ngoài xinh đẹp của cháu gái mình, thì cũng chính là người con riêng này đây.
Trình Tố Nhã liền cười nói: “Thằng bé đồng ý. Lại nói tiếp anh lúc nào cũng nói tính tình Đông Nguyên kém, thật ra từ sau khi đi công tác thì nó cũng đã ổn trọng hơn nhiều rồi. Không chỉ có năng lực xuất chúng, còn dám đảm đương. Nếu không do anh cùng em nói câu nhờ thằng bé chiếu cố Ninh Ninh, thế chẳng lẽ khi Ninh Ninh xuống nông thôn thì Đông Nguyên sẽ chủ động nói ra, tự mình báo danh làm anh trai tốt sao? Anh xem nó ở vùng núi sâu rừng già kia, cũng có lăn lộn mở ra được một cái nhà máy, thật là không đơn giản"
Ở cùng nhau đã mười mấy năm, nếu để ý như vậy thì đã tức c.h.ế.t từ sớm rồi.
Nếu không thì theo tính tình của anh, đã sớm trực tiếp đứng lên chạy lấy người.
Trình Tố Nhã mỉm cười.
Chương 187: Chương 187
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.