Thập Niên 60: Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 614: Chương 614
Kỷ Cánh Diêu: "Ừ, cũng tới tháng đó giáo viên trong trường mới tụ tập đủ. Nhưng..."
Sở Thấm chớp chớp mắt, gật đầu đồng ý.
Còn lạp xưởng thì khỏi phải nói, ăn với cơm là ngon nhất.
Tiểu Đường gật đầu: “Đã đưa qua rồi ạ.”
Nói xong, anh suy nghĩ một lúc, lại nói: “Sách cô muốn, tháng 9 tôi sẽ đưa cho cô, sau đó tôi sẽ dẫn cô đi gặp giáo viên một chuyến."
Bầu trời giống như một bàn cờ, với những ngôi sao rải rác trên bầu trời, hỗn loạn nhưng lại ngầm chứa quy luật.
Bên cạnh cô đặt một chiếc bàn nhỏ, trên bàn thắp ngọn đèn dầu, xa xa cắm hai ngọn đuốc, vì ở xa nên hơi nóng của ngọn đuốc không phả đến được chỗ cô, lúc này gió thổi nhè nhẹ, khá mát.
Sở Thấm xào một bát rau bí.
Sở Thấm dụi mắt, đặt từng cái mẹt để cuộn tre lên kệ gỗ, phơi xong cô mới vặn eo đi vào nhà ngủ.
Sở Thấm sửng sốt, đi đến bên cửa sổ: "Thật sao?"
Lúc này, dây bí còn tươi non, dù xào hay làm bánh bao cũng ăn rất ngon.
Oa, đúng là ngon thật đấy.
"Xem như là ba món nhỉ?" Sở Thấm cười nói.
Tách kén tằm phơi khô, rồi bóc nhộng tằm thành tơ, vì Sở Thấm có thị lực tốt, cho dù là ban đêm dưới ánh đèn dầu và ngọn đuốc, cô cũng có thể tìm thấy tạp chất và vứt chúng đi.
Vẫn còn chưa đủ, Sở Thấm đi vào nhà chính lấy cung tre ra, đặt ở bể nước trước mặt.
Sở Thấm ăn ngốn nghiến, sau khi ăn xong lại ăn cao quy linh, còn đổ thêm ít mật ong và sữa lên trên.
Vội vội vàng vàng, giống như có quỷ đuổi theo sau cô.
Tơ tằm rất dẻo dai, không sợ nó bị đứt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thôn xóm chìm vào trong giấc ngủ.
Sở Thấm tắm rửa xong ngồi ở trong sân, xức nước đuổi côn trùng lên người, cho dù muỗi vo ve bên tai cô cũng không có con nào dám cắn cô.
Đội trưởng Hàn gật đầu, thầm nghĩ, Sở Thấm đúng là rất giỏi nuôi lợn, nhưng con bé này sống c.h.ế.t không chịu đi làm việc ở chuồng heo, nói là ở đó thối kinh người, cô ngửi nhiều sẽ không ăn được cơm.
Đội trưởng Hàn hài lòng nói: “Vậy thì tốt, trồng nó ba năm, chúng ta có thể xây hội trường và sở chỉ huy đại đội rồi."
Lạnh, ngọt, pha chút đắng.
Cô bưng đồ ăn vào nhà, múc một ít cho Tiểu Bạch ăn, còn lại cô tự mình giải quyết sạch sẽ.
Ngày hôm sau.
Mặt trời lặn về phía Tây, xa xa là ánh hoàng hôn vô cùng rực rỡ, nhưng theo thời gian trôi qua, hoàng hôn cũng sắp tắt, bầu trời dần dần chuyển sang màu xanh tím.
Cho đến khi mặt trăng lên đến đỉnh đầu, tới 11 giờ đêm cô mới làm xong.
Còn trứng hấp, thì thả một thịt băm vào, bề mặt nổi bóng dầu, không thấy được thịt trong trứng gà, nhưng đầy mùi thơm của thịt.
Dây bí tươi ngon, trứng hấp thịt băm mềm mịn, đậm đà hương vị. Ăn đến đáy có thể thấy được thịt, có hơi dai, đầy nước.
Cuối cùng, Sở Thấm bóc hai tiếng, sợi tơ tằm chất đầy sáu giỏ tre.
Ông ấy cảm thấy có hơi đáng tiếc, hỏi Tiểu Đường: "Rau tháng này thu hoạch xong chưa? Nhà máy cơ khí sẽ quyết toán trong năm, giải quyết cho xong cả tháng này đi."
Cô khó tin, đã lâu không có tin tức gì, cô còn tưởng anh thất bại.
Đội trưởng Hàn cũng kỳ quái, nghĩ một lúc, nói: “Bây giờ cô ấy không làm bạt mạng nữa nhỉ, chỉ được 13 công điểm.”
Cái kiểu học ba ngày thì cúp hai ngày, thi đi thi lại đều không đạt yêu cầu, học ở đâu cũng thế.
Kỷ Cánh Diêu nói: "Cũng là thành tích những năm gần đây của em gái cô tốt, trường học đã đi đến thôn Tịnh Thủy kiểm tra, cô bé đúng là một học sinh giỏi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỡ trong lạp xưởng ngấm vào cơm, có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường.
Sở Thấm thoắt cái đi làm, rồi lại thoắt cái tan tầm.
Ông ấy nói xong, khá là hăm hở.
Buổi tối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên cạnh bát rau bí là nồi cơm và trứng hấp.
Sở Thấm một đêm không mộng, chất lượng giấc ngủ cực kỳ tốt, chỉ trong vòng nửa phút là đã ngủ say.
Dưới ánh nắng chiều, khói bếp cuộn lên từng làn.
Lạp xưởng được hấp cùng với cơm, khi cô mở nắp ra, mùi thơm mằn mặn của lạp xưởng xộc thẳng vào mũi cô, tràn ngập cả phòng bếp.
Anh có chút khó xử: "Chắc em trai cô thì không được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đêm đã khuya, tiếng ve cũng ngừng kêu.
Chương 614: Chương 614
Sở Thấm bắt đầu bóc kén tằm.
Đợi anh đi rồi, Sở Thấm đột nhiên ngồi trầm mặc trên chiếc ghế dài trước bếp, cô đang suy nghĩ không biết vào thời điểm này năm sau mình có thể lấy được bằng tốt nghiệp cấp hai hay không.
Sở Thấm không thất vọng tí nào, xua tay nói: "Thằng bé thì sao cũng được, đi học còn không được chăm chỉ như tôi."
Bên cạnh, đội trưởng Hàn cầm sổ ghi công điểm lên xem, đầu tiên là mắng chú Hoàng và Trương lão đại một trận, sau đó lại thấy điểm “13” của Sở Thấm.
“Sở Thấm làm sao thế nhỉ?" Tiểu Đường lẩm bẩm nói: “Hôm nay cô ấy là người lao đi đầu tiên.”
Tơ lúc này giống như cái bát, đặt miệng lên cung tre, dùng cung tre kéo tơ tằm ra, tạo thành cuộn tre. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu Đường nói: “Thật ra thì cũng khá ổn, hiện giờ trong nhà cô ấy nuôi 5 con lợn, mỗi ngày được cộng hai công điểm, giống như 15 công điểm năm trước.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.