Thập Niên 60: Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 276: Chương 276
Ông ấy cũng mới tìm được chính xác vị trí của Sở Thấm ở trong đội.
Nhưng không có tiếng động nào vang lên từ hang lợn rừng, trái lại lông tơ của Sở Thấm dựng đứng lên, lỗ tai thính nghe thấy tiếng lợn rừng đi qua bụi cỏ ở cách đó không xa.
Xung quanh có cây cối cao lớn, Sở Thấm dùng sức đẩy rồi sờ, cây cối rất là vững chắc, vỏ cây cũng rất thô ráp, vậy được rồi, cô hài lòng gật đầu, bởi vì dễ leo lên.
Mọi người đều hoảng sợ!
Sở Thấm dùng đôi mắt mạnh mẽ quanh sát tình hình xung quanh, cô phát hiện đúng là trong hang lợn rừng có lợn rừng.
Con rắn này rất lớn, mắt của Sở Thấm sáng lên khi thấy nó.
Sở Thấm vội vàng nói: “Chú ơi, con hang lợn rừng có ba con lợn rừng con!”
Đội trưởng Hàn lập tức phản ứng lại, Sở Thấm đang đảm nhiệm làm đôi mắt của họ!
Bên Tần Giang còn đang đánh giá ba con lợn rừng con, Sở Thấm đang muốn leo cây xuống để giúp đỡ, nhưng đội trưởng Hàn đang quan sát hai con lợn rừng to này đã c.h.ế.t hay chưa vội vàng nói: “Sở Thấm, cháu cứ ở yên trên cây đi, giúp đỡ chú ý tiếng động xung quanh.”
Đồng thời thả nhẹ bước chân, giật giật mũi, dường như Sở Thấm ngửi được mùi lợn rừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đội trưởng Hàn không kịp quăng ánh mắt khen thưởng cho Sở Thấm, nhìn hai con lợn rừng chẳng hiểu vì sao mà vọt nhanh tới đây, ông ấy chợt thay đổi sắc mặt, cầm s.ú.n.g b.ắ.n về phía lợn rừng.
Sở Thấm thấy cũng sốt ruột, cố kìm nén xúc động muốn giựt s·ú·n·g, cô suy nghĩ hạ thụ đoạt thương xúc động, cô vội vã nói: “Con lợn rừng cạnh dòng suối nhỏ sắp ngã rồi!”
Lên tới trên sườn núi, mùi hương kia càng nồng nặc hơn, chứng tỏ nơi này đúng là có lợn rừng.
Cũng không đúng, Sở Thấm nhìn ba con lợn rừng trong hang, nhưng kích cỡ không lớn, như là chỉ mới năm sáu tháng.
Không đúng chỗ nào?
Nhưng lợn rừng có mũi!
Cho nên hãy tiết kiệm viên đ·ạ·n, có thể g.i.ế.c con này bằng dao.
Nếu mình cô lên núi mà gặp cả nhà này, chắc chắn trốn được thì trốn, chắc chắn sẽ không đụng vào.
Là nhân tài có thể làm trinh sát đó.
Phải leo lên một con dốc nhỏ mới tới hang lợn rừng, khi tới gần, Sở Thấm rõ ràng cảm giác bầu không khí khác thường.
Sở Thấm nóng lòng muốn trốn chỗ nào chứ, cô thở phì phò vừa leo vừa nói: “Tôi xem coi quanh đây còn thú hoang nào khác không.”
“Pằng pằng pằng…”
Không cần thiết trốn nhanh vậy chứ.
Quả nhiên, con lợn rừng bên cạnh dòng suối nhỏ kia đ.â.m vài lần, ngay sau đó ngã rầm xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc Sở Thấm leo cây, cô nhanh nhẹn không khác gì khỉ, với lại cô còn rất cẩn thận, quan trọng nhất là thính giác tốt và thị giác cũng tốt luôn.
Ba người tập hợp lại với nhiều binh sĩ, mà bên đội trưởng Hàn còn bắt được hai con rắn sắp ngủ đông.
Còn họ có tận mười mấy người, còn có vũ khí, vì vậy mấy con lợn rừng này đã bị giải quyết chỉ trong vài phút.
Mà đám người Tần Giang cũng bắt được ba con gà rừng và bốn con thỏ hoang, trên đường đi tới hang lợn rừng, đám người Sở Thấm thu hoạch được kha khá.
Sở Thấm gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ kỹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Sở Thấm cảm thấy không đúng lắm.
Lợn rừng rất cảnh giác, tuy họ thả nhẹ bước chân, không có vang lên nhiều tiếng bước chân.
Mọi người: “…”
Quả nhiên! Cách con dốc nhỏ này không xa, có hai con lợn rừng đang chạy về phía họ.
Dường như đây chỉ là mở đầu, ngay sau đó tiếng s.ú.n.g liên tục vang lên.
Mà con lợn rừng khác cũng ngã bên cạnh bạn của nó dưới cú đánh giảm chiều không gian của viên đ·ạ·n. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hèn chi! Hèn chi hai con lợn rừng to kia liều mạng chạy về phía họ bất chấp tiếng s·ú·n·g, là do trong hang có ba con lợn rừng con.
Đội trưởng Hàn đang b.ắ.n một viên đ·ạ·n vào một con lợn rừng, nghe câu này của Sở Thấm, lập tức nói: “Lão Tần, mấy người lấy lưới đi bắt ba con lợn rừng kia.”
Tần Giang cất s·ú·n·g, gấp gáp dẫn vài người tới hang lợn rừng.
Chú Tần Giang đã giơ s.ú.n.g lên, nói khẽ với Sở Thấm và Tiểu Đường: “Lúc dò xét, chỉ có ba con trong ổ lợn rừng này, đến lúc đó mấy người hãy tự cẩn thận, gặp chuyện bất trắc thì trèo lên cây.”
Sở Thấm thở dài, cho nên nói người đông thế mạnh, với lại có vũ khí có tính áp đảo là được.
Chương 276: Chương 276
Sở Thấm cố nén tiếng hít thở của mình, vừa đi về phía trước vừa chú ý hoàn cảnh xung quanh.
Mã Thế Xương cũng hơi ngượng ngùng, xấu hổ cười hai tiếng với Sở Thấm, nắm chặt miệng bao tải, dù con thỏ có nhảy tưng bừng thế nào cũng không buông ra.
Lỗ tai của cô nhúc nhích, đột nhiên nhìn về phía bên trái trong rừng cây, đôi mắt mở to, chợt chỉ vào bên đó và kêu lớn tiếng: “Lợn rừng ở nơi đó!”
Sở Thấm không nói nhiều, trước khi mọi người kịp phản ứng lại, cô lập tức leo lên cây.
Họ bắt đầu đứng dựa vào nhóm đã chia, sau đó từ từ tới gần hang lợn rừng theo cách thức vòng vây.
Có thể nói là hai con lợn rừng to da dày thịt béo, mà lợn rừng nổi điên là sẽ mạnh mẽ xông tới, vọt thẳng về phía dốc núi.
Đột nhiên xuất hiện hai con lợn rừng, ai biết được có thể xuất hiện thú hoang nào khác nữa không, đúng là họ cần có người đứng ở chỗ cao để nhìn tình hình xung quanh.
“Pằng…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưa nói tới việc ra khỏi hang, nhưng khả năng cao sẽ vang lên một ít tiếng động.
Cô không sợ rắn, canh rắn tươi ngon, dưới cái nhìn của cô thì nó có thể so với canh gà rừng.
Tất cả đều vô thức quay đầu lại, nhìn sang phía Sở Thấm chỉ.
Lại có thêm vài tiếng tiếng s.ú.n.g nữa, lũ chim trong rừng giật mình vỗ cánh bay lên.
Đúng lý ra, khu vực này chỉ phải có một nhà lợn rừng này. Chú Tần Giang đã nói phát hiện ba con lợn rừng trong hang, mà bây giờ có hai con đang bị đánh, nghĩa là còn có một con lợn rừng trong hang.
Mũi của lợn rừng có thể ngửi được mùi vị xa lạ, hơn nữa còn là mùi vị lạ lẫm và hỗn loạn.
Kiểu người như thế này là người nào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.