Thập Niên 60: Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 241: Chương 241
Kể từ tháng năm tháng sáu cây táo đã sinh trưởng. Cô vốn cho rằng đến tháng bảy tháng tám là có thể hái. Nhưng tốc độ tăng trưởng của táo xanh bỗng chậm lại, đợi đến khi bước vào tháng mười mới trông thấy chút dấu hiệu có thể hái.
Cô hít sâu một hơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 241: Chương 241
Dù gì kể từ hai ba tháng trước, rất nhiều hộ gia đình đã đến thời kì giáp vụ rồi. Nếu không có căng tin đã đói đến mức uống nước để lót dạ rồi.
“Mau đi hái táo thôi. Hái xong còn phải lên núi nữa.” Sở Thấm lẩm bẩm rồi lau mặt đi ra sân sau.
Thím Sở quở trách: “Đâu phải thím muốn đi cùng cháu. Chẳng lẽ thím không được mua ít củ sen à?”
Thím Sở vỗ tay: “Vậy thì ngày mốt.”
Trong căng tin vang lên tiếng leng keng, xuyên qua mấy trăm mét truyền vào tai Sở Thấm. Đây là bắt đầu chuẩn bị bữa sáng. Cô cảm thấy các thím làm trong căng tin cũng rất vất vả, nhất là vào mùa đông.
Sở Thấm thốt lên: “Không có gì đâu thím. Đông Hồ cũng gần đây thôi mà, một mình cháu đi là được rồi.”
Sáng sớm, trời lờ mờ sáng. Càng vào cuối thu, ngày dài đêm ngắn đã đổi ngược lại thành ngày ngắn đêm dài.
Thím Sở: “Thì xin nghỉ rồi. Dù sao cũng chỉ có một ngày. Nghe nói ngày mốt là đào khoai lang, nên công việc không mấy căng thẳng. Muốn mua củ sen thì phải tranh thủ, nếu chậm trễ sẽ không dễ mua đâu.”
Thím Sở nói tiếp: “Nghe nói củ sen ở Đông Hồ sau khi đào lên sẽ phân chia. Nếu cháu muốn mua thì phải mua trong quãng thời gian này. Có điều cháu muốn mua bột củ sen đúng không? Vậy thì có thể đợi khi nào người bên Đông Hồ nghiền thành bột xong hẵng mang đồ đi đổi.”
Sở Thấm cũng tò mò mình làm được bằng cách nào. Cô cảm thấy mình cần phải tìm một khoảng thời gian để nhớ lại thực đơn trong năm nay, tranh thủ sang năm cũng có thể làm được như này.
Sở Thấm rất vui vẻ, chỉ cần lương thực nằm trong tay cô là cô vui rồi. Ngày nào cô cũng đi xuống hầm nhìn lương thực của mình một lượt mới có thể đi ngủ, bằng không sẽ ngủ không ngon giấc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Thấm: “Chẳng phải ngày mốt phải đi làm sao?”
Thím Sở nghĩ ngợi một hồi mới nói: “Không bằng thế này đi, khi nào cháu rảnh rỗi thím sẽ cùng cháu đi sang đó.”
To bao nhiêu ư? Gần bằng nắm đ.ấ.m của người đàn ông trưởng thành, hơn nữa thực sự đỏ mọng khiến người ta phát thèm.
Cây táo này thật sự khiến người ta sốt ruột đến nỗi tan nát cõi lòng... phiền c.h.ế.t đi được. Nhưng không thể không nói, quả táo rất to.
Haiz! Mùa đông mà dậy sớm nấu cơm thì đúng là đòi mạng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm sau, Sở Thấm chuẩn bị lên núi đào khoai lang. Nhưng trước khi đào khoai lang, Sở Thấm vẫn còn một việc quan trọng hơn cần phải làm. Đó là hái táo.
Đầu óc cô suy nghĩ rất nhiều thứ vụn vặt. Đánh răng xong Sở Thấm đã dùng tay hứng nước để rửa mặt Lúc nước mát chạm vào da mặt đã khiến cô rùng mình, đầu óc cũng không còn mơ màng nữa, mà tỉnh táo lại ngay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả hai kiếp Sở Thấm đều chưa từng ăn táo, khiến cô khó mà đè nén nỗi kích động giữ lại cây táo này cho đến ngày chín hẳn.
Sở Thấm gật đầu, rồi hàn huyên với thím Sở mười mấy phút mới rời đi.
Nhưng sau đó Sở Thấm lại phát hiện suy nghĩ của mình quá hẹp hòi. Hóa ra đến lúc đó thu lương thực là thu từng tháng, số còn lại vẫn để cho mình bảo quản.
Theo Sở Thấm thấy đây là hành động sang tay, nhưng lại không thể không sang. Suy cho cùng mọi người cũng đã làm lụng hơn nửa năm, chịu nhiều vất vả, vậy mà lại sử dụng lương thực phát cho người ta, để người ta sang tay cho đã ghiền à?
Chắc chắn bột củ sen sẽ đắt hơn củ sen, nên tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Sở Thấm bật cười: “Cũng không biết chừng nào mới rảnh, dù sao thì ngày mai là không được rồi.”
Thật ra kể từ đầu tháng mười, đội trưởng Hàn đã tuyên bố cơm tập thể chính thức bắt đầu, sau này sáng trưa chiều đều ăn ở căng tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A! Táo cũng rất thơm.
Cô đợi đến nỗi chẳng thèm cáu kỉnh nữa. Cô thật sự nghi ngờ cây táo này là giống do hệ thống nuôi trồng định hướng.
Sở Thấm lắc đầu: “Cháu định tự làm.”
Có điều năm nay lương thực vẫn phân chia như thường lệ, đến lúc đó sẽ thống nhất thu một phần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.