Thập Niên 60: Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105: Chương 105
Hơn nữa thím Sở cũng đối xử với cô rất tốt, bởi cái gọi là chân thành đổi chân thành, so với chú Sở thì Sở Thấm càng thêm để bụng thím Sở.
Tâm tư Sở Thấm xoay chuyển, biểu cảm trên mặt vẫn không thay đổi: "Vách núi Tùng Sơn, chính là chỗ chúng ta đào rau dại lúc trước."
Chương 105: Chương 105
Sở Thấm vội vàng giải thích: "Thím à, cháu không có bắt, đợt trước, cháu có đào một cái bẫy trong núi, buổi sáng hôm nay đi thăm bẫy thì nhìn thấy bên trong có một con heo rừng con." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở cái thời đại thiếu thốn chất béo này, ngàn vạn lần không thể xem thường cái mũi của mọi người.
Khoảng thời gian trước, cô chỉ g.i.ế.c con heo rừng lớn, mấy ngày nay đã ăn thịt kho tàu mấy lần, còn hầm cả tim heo nữa, bây giờ trong ba lô còn có gần hai trăm cân thịt heo và xương heo nữa.
Sở Thấm nghĩ thầm trong lòng: "Tiểu Bạch giữ nhà còn tạm được, muốn làm c·h·ó săn thì không thể, lá gan quá nhỏ."
Sau khi trói miệng xong, Sở Thấm đi lấy một cái thùng đã được rửa sạch sẽ rồi đặt dưới cổ con heo.
Lần trước mổ heo gây ra động tĩnh quá lớn, ai mà ngờ con heo rừng thoi thóp kia lại gào lớn tiếng như vậy, cũng may mà lúc ấy ba người nhà họ Hoàng đã bị đội trưởng Hàn chưa cho tan làm, nếu không thì động tĩnh lớn như vậy chắc chắcn sẽ bị nhà bọn họ phát hiện ra.
Thím Sở: "..."
Thím Sở bị cắt ngang suy nghĩ, ngay sau đó trên tay đã bị Sở Thấm nhét một con dao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng cô không biết chi tiết quá trình, lúc này Sở Thấm mới đột nhiên hiểu ra. Ồ, hoá ra sợ heo kêu thì có thể trói miệng nó lại.
Bà ấy lại khiếp sợ, nhìn con d.a.o trong tay hỏi Sở Thấm: "Cháu lấy con d.a.o mổ heo ở đâu ra?"
Đúng lúc cô đun nước xong, xách thùng nước sôi đi ra thì thím Sở đến.
Bà ấy nhìn con heo rừng, hỏi: "Cái bẫy của cháu ở đâu?"
Thím Sở không biết có nên tin hay không, dù sao bà ấy cũng không hỏi nữa, bà ấy bỏ d.a.o xuống, cầm dây thừng nói: "Cháu còn nhỏ nên không hiểu, phải trói miệng heo trước đã."
Không đợi thím Sở kịp phản ứng, cô đã đ.â.m hung ác cắm thẳng con d.a.o vào cổ con heo, lại dùng lực xoay tròn một cái, máu heo lập tức ào ào chảy ra, thậm chí còn b.ắ.n lên người Sở Thấm.
Lúc này Sở Thấm đã trói gô con heo rừng vào băng ghế để chuẩn bị làm thịt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thím Sở trợn to mắt, nhìn con heo rừng trong sân hai giây mới phản ứng lại, bà ấy sợ đến mức vội vàng quay người ra sau lưng nhìn, sau đó vội vã đóng cửa lại.
Sở Thấm tỏ vẻ vô tội: "Nhưng cháu đụng phải thật mà, trước đó cháu nhìn thấy chỗ đó có phân và nước tiểu heo rừng, nên đã tiện tay đào cái hố, mọi chuyện thật sự chỉ đơn giản như vậy thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thím Sở thường xuyên đến nhà cô, chuyện Sở Thấm muốn làm thịt khô lạp xưởng không thể gạt được bà ấy. Mà cho dù bà ấy không nhìn thấy, thì chỉ cần đến sân ngửi thấy mùi là có thể đoán được.
Chính là muốn tìm lý do để lộ thịt heo ra, dĩ nhiên không phải lộ cho người trong thôn, mà là lộ cho thím Sở xem.
Sở Thấm vội nói: "Thím mau đóng cửa lại, rồi tới giúp cháu cạo lông heo đi."
"Chỗ Từ lão đồ đó thím, lúc trước ông ta mổ heo, cháu đã lén nhìn nên đã học được." Sở Thấm nói.
Vì sao Sở Thấm lại phải tách ra để g·i·ế·t? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô có thể g.i.ế.c heo là nhờ công phu cả cuộc đời trước luyện ra.
Vẻ mặt cô lãnh đạm, mài đao xoèn xoẹt, dọa cho Tiểu Bạch sợ đến mức trốn ở trong phòng không dám ra ngoài.
Bà ấy sợ là Sở Thấm đã chui l*n đ*nh Thanh Tuyền rồi, chỗ kia mới là nơi muốn mạng người bất cứ lúc nào.
Thím Sở nhìn thao tác thuần thục của cô, ngạc nhiên nói: "Cháu học được chiêu này từ chỗ nào thế?"
Thím Sở không tin: "Cháu lừa ai đấy, tùy tiện đào một cái hố là có thể đụng phải heo rừng à?"
Thím Sở vẫn hơi nghi ngờ, vách núi Tùng Sơn kia hiếm thấy heo rừng, sao lại trùng hợp để Sở Thấm đụng tới?
"Doạ c.h.ế.t thím rồi, Sở Thấm bây giờ đến heo rừng mà cháu cũng dám bắt!" Thím Sở nổi giận: "Heo rừng có thể đ.â.m c.h.ế.t người đấy!"
Hôm nay cô g.i.ế.c con heo rừng nhỏ kia.
Sở Thấm bịa chuyện: "Cháu mua, lúc đầu năm còn ở thành phố, cháu thấy con d.a.o này rất dễ dùng."
Sở Thấm thật sự không biết bước này.
Sở Thấm kéo thím Sở, không cho bà ấy tiếp tục nghĩ nữa: "Thím à, chẳng phải bây giờ cháu đã không có chuyện gì sao, thím nhìn con heo này xem, bao nhiêu là thịt, sau khi g.i.ế.c xong thì thím nhớ mang về một ít."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.