Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 220
Phạm Tiểu Đan chỉ quản lý sản xuất.
Khi ở nơi riêng tư, chúng ta mới là người thân.
Lý Thanh Vận thậm chí còn biến tương ớt thành quà tặng ngày lễ cho các nhà máy lớn của nhà nước.
Bên phía Phạm Tiểu Đan cũng sắp xếp cho một số người thân của mình đến làm việc tại nhà máy sản xuất tương ớt.
Cô em gái mà Lý Thanh Vận nhắc đến, không ai khác chính là Lý Thanh Duyệt.
Thanh Duyệt lúc đầu còn rất ngại, e lệ núp sau lưng, sau này gặp nhiều thì cũng lớn gan hơn, học dáng vẻ của Lý Thanh Vận, nhiệt tình mời chào khách hàng mở rộng tiêu thụ.
Nghe nhiều dễ thuộc và dễ nhớ.
Để phòng ngừa công thức bí mật bị rò rỉ ra bên ngoài, các quy trình khác nhau đều được tách ra xử lý riêng biệt, mỗi người chịu trách nhiệm một phân đoạn khác nhau, giống như trong dây chuyền sản xuất, một người chỉ phụ trách một công việc.
Sau khi việc kinh doanh tốt lên, trên cơ bản Lý Thanh Vận đã thành công nên chuẩn bị lui về vị trí hậu trường.
Thao tác cơ bản trong nhà máy cũng không thành vấn đề.
Cho nên tránh được rất tốt việc công thức bị tiết lộ.
Cô ấy đều đi qua chào hàng.
Mấy năm nay dưới sự giúp đỡ của cô, Thanh Hoan đã làm việc không biết ngày đêm, đã tích cóp được không ít tiền, đầu năm nay cô ấy đã mua được một căn nhà lầu ở Kinh Thị, dọn dẹp một chút liền có thể dọn vào ở.
Lý Thanh Vận dựa vào mối quan hệ tìm mua một loạt các máy móc hoàn toàn mới.
Cũng có người ám chỉ bọn họ đi cửa chui, Lý Thanh Vận quay đầu bước đi.
Vào cái năm mua Hằng Thuận, để cả gia đình Thanh Hoan đoàn tụ, Lý Thanh Vận đã sắp xếp cho Trình Hoài Sơn đến đây làm nhân viên an ninh trong nhà máy.
Cũng có người chưa từng nghe qua, cho rằng sản phẩm của họ là rác rưởi gì đó, trực tiếp đuổi bọn họ ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đầu tiên là hao hết tâm tư, tìm một nhà máy thực phẩm kinh doanh không tốt không thể tiếp tục hoạt động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Thanh Vận bổ sung thêm mấy dây chuyền sản xuất, khó khăn lắm mới có thể cung ứng tiếp.
Sau khi thương lượng với Phạm Tiểu Đan, Lý Thanh Vận chia 2% trong 50% cổ phần trong tay mình cho Thanh Duyệt.
Về sau việc mua sắm nguyên vật liệu và tiêu thụ trong nhà máy đều do Lý Thanh Duyệt phụ trách.
Những công nhân trong nhà máy thực phẩm, cũng giữ lại thử việc một hồi, chọn giữ lại một số người khá tốt.
Lý Thanh Vận còn đăng ký một nhãn hiệu cho tương ớt, là Đan Muội Nhi.
Vừa rảnh rỗi đã mang theo Thanh Duyệt ra ngoài, đi làm khách lạ tới viếng thăm.
Nhà máy không quá lớn, không thể so sánh với nhà máy gia công quần áo bên kia, nhưng tạm thời cũng đủ dùng.
Hai chị em chạy một vòng khắp thành phố, gần như tất cả cửa hàng cá nhân, xã cung ứng, cửa hàng bách hóa, bọn họ đều đi viếng thắng hết.
Phải biết nhà máy này rất nhiều người, tác dụng tương ớt rất nhiều, nhà người bình thường đều mua được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tóm lại ý tưởng trong đầu cô dường như mãi mãi không nghĩ hết, khiến Thanh Duyệt bội phục không thôi, bắt đầu cố gắng học tập cô.
Chức trách của bạn chính là làm tốt công việc.
Với kinh nghiệm làm nhà máy sản xuất quần áo trước đó, lần này Lý Thanh Vận bắt tay vào xử lý khá thành thạo.
Tuy rằng sau đó Lý Thanh Vận cũng nhờ Thanh Duyệt giúp bản thân chiếu cố mọi chuyện bên nhà máy sản xuất tương ớt, nhưng hiện tại cô ấy không hiểu bất cứ thứ gì, cho nên để cô ấy bắt đầu làm việc từ căn bản, sau khi hiểu biết rồi mới trao quyền lợi cho cô ấy.
Những khách hàng này đều là cây rụng tiền về sau. Lý Thanh Vận dám khẳng định chỉ cần nếm thử tương ớt của bọn họ thì sẽ không ai không thích.
Nhà máy tương ớt lại bắt đầu trở nên cung không đủ cầu.
Trước đây, khi kinh doanh cửa hàng quần áo, cô cũng có yêu cầu như thế này đối với mấy người Thanh Hoan và Đại Ni, Nhị Ni.
Lý Thanh Duyệt cũng không nhàn rỗi.
Thanh Hoan đoàn tụ với người đàn ông và các con mình, bọn họ tự mình thuê nhà trọ sống bên ngoài, hai đứa nhỏ còn được đi họ ở trường gần đó, hai người nỗ lực kiếm tiền muốn mua một căn nhà ở Kinh thị.
Quả nhiên tương ớt Đan Muội Nhi đã nhanh chóng phổ biến với người dân Kinh thị.
Trước mắt nhà máy sản xuất tương ớt là Lý Thanh Vận nắm giữ phương hướng, có đôi khi cô cũng sẽ mang theo Thanh Duyệt, để cho cô ấy chậm rãi thăm dò cách thức bên trong, thuận tiện sau này làm quản lý.
Trọng tâm sinh hoạt trong tương lai của cô, vẫn là bầu bạn với chồng con và làm hài lòng bản thân.
Có hiệu ứng nhãn hiệu Phạm Tiểu Đan, lại nếm thử chất lượng của tương ớt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi ông chủ những cửa hàng này nếm được vị ngọt ngọt, chẳng mấy chốc sẽ lần nữa đặt thêm hàng.
Lý Thanh Vận biết, nhà máy sản xuất tương ớt này, bản thân chỉ có thể nói đầu tư thôi, nhưng nếu thật sự bắt cô đến quản lý mỗi ngày, cô không có nhiều tinh lực như vậy.
Thực ra việc sử dụng người thân của mình cũng là điều bình thường, cũng bảo đảm, dù sao thì thân thích nhà mình có như thế nào cũng một lòng với chính mình, chỉ là không thể đánh mất nguyên tắc, tất cả mọi thứ phải dựa theo quy định trong xưởng.
Lý Thanh Vận trực tiếp sắp xếp cho bọn họ đến nhà sản xuất tương ớt.
Kiếm tiền chỉ là một phần của cuộc sống, kiếm được tiền cân phải hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn.
Trình Hoài Sơn cũng rất tranh đua, anh ta đi săn quanh năm, sức lực trên tay không hề nhỏ, chế trụ một hai người là điều dễ dàng.
Những ngành khác cũng có người chuyên nghiệp chuyên môn phụ trách.
Cho nên, thuận lý thành chương giữ lại.
Lý Thanh Vận tìm đến rất nhiều xã cung ứng và cửa hàng cá nhân gần nhà máy, thúc đẩy tương ớt Đan Muội Nhi.
Dù sao cũng không thể để cho người ta làm không công.
Đã giúp đỡ Thanh Hoan, cũng không thể bỏ qua Thanh Duyệt, làm chị cả cũng phải xử lý mọi việc công bằng.
Cho nên lần này khi Lý Thanh Vận đề cập. Cô ấy liên dìu già dắt trẻ lại đây.
Khi đi làm, tôi là bà chủ, bạn là công nhân.
Nhóm tương ớt nhà máy sản xuất tương ớt Đan Muội Nhi làm ra đầu tiên đã được toàn bộ cửa hàng gần nhà máy bán hết.
Dư Quý cũng làm một công nhân trong phân xưởng sản xuất.
Những xã cung ứng và cửa hàng đều sảng khoái đặt đơn.
Nếu có bất cứ khó khăn gì bạn cũng có thể nói với tôi.
Tương ớt của bọn họ sẽ được gọi là tương ớt Đan Muội Nhi.
Các nhà máy lớn, nhà máy lớn của nhà nước, các đơn vị nhà nước cũng như các nhà ga, bến xe, ... là những nơi có lượng người qua lại đông đảo.
Trước kia biết cô ấy chỉ tự mình sản xuất để bán kiếm chút tiền tiêu xài.
Bên phía Thanh Duyệt cũng thấy được hy vọng.
Kết quả mấy năm nay thấy bên nhà Thanh Hoàn đã kiếm được tiền, cả nhà dọn đến Kinh thị.
Bây giờ lại mở nhà máy, mọi người đều biết đây là một khối thịt mỡ lớn.
Cả hai người đều bắt đầu từ việc làm công nhân tại nhà máy sản xuất tương ớt.
Chuyện quản lý trong nhà mấy cũng có mấy phần kết cấu.
Phạm Tiểu Đan chủ yếu quản lý chuyện xưởng sản xuất. Dù sao đây mới là thứ cô ấy thành thạo. Về phần sổ sách thì tìm thẳng kế toán và thu chỉ chuyên nghiệp để thường xuyên kiểm tra trương mục, vấn đề không lớn. Khối tiêu thụ là quan trọng nhất. Bởi vì trước đó đã mở ra nguồn tiêu thụ ở nhà máy. Cho nên đương nhiên không thể bỏ qua cục thịt béo này.
Hai năm trước, thực ra Lý Thanh Vận cũng nghĩ đến việc đưa cả nhà Thanh Duyệt lên đây làm việc. Nhưng lúc ấy làm việc tay chân là việc cực kỳ không ổn định vả lại rất dễ bị coi thường.
Có người nghe nói tới sản phẩm của bọn họ thì vui vẻ tiếp nhận, lập tức đặt đơn.
Dưới sự dẫn dắt của cô ấy, mấy tháng này Lý Thanh Duyệt cũng đã mài luyện được chuyện xử lý khách hàng thành thạo điêu luyện.
Dưới sự nỗ lực của hai người, tờ đơn không ngừng gửi tới nhà máy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thanh Duyệt bên kia không biết có băn khoăn điều gì mà cũng không lên đây.
Dù sao bọn họ tận mắt thấy việc kinh doanh tương ớt trước đó của Phạm Tiểu Đan bán chạy bao nhiêu.
Đương nhiên cũng là Ly Thanh Vận đề bạt cô ấy, dù sao cũng là em gái ruột.
Cho nên tuyệt đối là nguồn tiêu thụ rất tốt.
Bên này, ỷ lệ công thức của Phạm Tiểu Đan cũng gân như đã nghiên cứu xong. Sau nhiều phiên điều chỉnh và nếm thử của bọn họ, cuối cùng đã dùng máy móc làm được hương vị tương ớt giống như tương ớt do Phạm Tiểu Đan làm.
Chương 220
Những đống tương ớt này nhanh chóng bùng nổ trong xưởng, trước đó còn tưởng sau này Phạm Tiểu Đan không bán tương ớt nữa, những nhóm nhân viên tạp vụ kia còn tiếc nuối, bây giờ có thể muốn ăn thì mua bất cứ lúc nào. Bọn họ đều ùn ùn kéo tới xã cung ứng mua sắm.
Trả tiền mua về.
Cho tới nay, Lý Thanh Vận vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc này.
Cho nên ngay từ đầu, cô đã thỏa thuận với Phạm Tiểu Đan.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.