Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69: Chương 69
Bọn họ trong lớp đều biết, Lâm Thiệu Hoa đã kết hôn.
" Ừm, là vợ của tôi".
"Thiệu Hoa, cho chúng tôi nhìn xem chị dâu mang cái gì tới!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Thiệu Hoa nhìn theo vợ nhỏ rời đi, thật lâu sau, mới trở lại chỗ lao động.
Lại lần nữa cầm lấy cái cuốc, anh rõ ràng cảm giác được chung quanh ít nhiều có những ánh mắt dò hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người che giấu rất tốt, có người lại không thể.
Nghe nói nguyên nhân là Giang Trường Quân muốn tiến cử vào Đại học Công nông binh, cho nên chức vị lớp trưởng nhất định phải giao cho cô ta làm.
Triệu Uyển Thanh hơi hơi ngước mắt, khuôn mặt tuấn lãng của anh gần ngay trước mắt, giống như vào đêm Tết, họ sóng vai ngủ cạnh nhau, tay cô bị anh nắm chặt... Chỉ cần cô nghiêng đầu, là có thể thấy hình dáng của anh.
Nam sinh vừa nãy bị anh đập đất lên ống quần liền chạy qua, nhỏ giọng hỏi anh: "Thiệu Hoa, vừa rồi đó là vợ của cậu hả?"
Đối diện, không có tiếng trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô xách đồ lên , vội vàng đuổi kịp Lâm Thiệu Hoa, khi hai người thu dọn đồ đạc trở về lớp học thì đã có mấy nam sinh vây quanh Lâm Thiếu Hoa.
Trên đường trở về, tâm trí cô dần dần bình tĩnh lại, lý trí và sự thông tuệ lại trở lại chiếm lấy vị trí cao trong Triệu Uyển Thanh. Cô tự hỏi chính mình: Mình không phải là thích anh ta rồi đấy chứ?
Lâm Thiệu Hoa xoay người lại, mặt mày lạnh lùng, Giang Trường Quân đột nhiên sững người lại.
Hình như... Có một chút.
"Vợ của cậu tới đưa cái gì? Đưa cái gì, cho tôi xem với!"
Trong lớp từ lâu đã có người sớm vì Lâm Thiệu Hoa mà bênh vực, nói Lâm Thiệu Hoa vốn nên làm lớp trưởng, nhưng từ năm nhất cấp ba đến năm thứ hai cấp ba, chức vị lớp trưởng vẫn chưa thay đổi người được.
Vậy cô thật sự, có thể thích anh sao?
Triệu Uyển Thanh liếc nhìn anh một cái, người đàn ông lúc này tiến lên một bước, đứng một chỗ khoảng cách gần cô hơn .
Cô thấy người đàn ông nhẹ nhàng vươn tay xoa cái bụng nhỏ hơi nhô ra . Cái chạm nhẹ nhàng dừng lại một chút, sau đó rời đi.
Ý đồ nhỏ dưới đáy lòng bị nhìn thấu, mặt Giang Trường Quân đỏ lên.
Lâm Thiệu Hoa nhàn nhạt liếc mắt nhìn cậu ta, trầm giọng nói: "Làm việc đi".
Cô, một người phụ nữ mang thai lúc ấy chỉ cảm giác đầu nóng bừng lên, mặt cũng nóng vô cùng, liền vội vội vàng vàng rời đi.
Giang Trường Quân xách theo mấy cái xẻng, đi theo phía sau Lâm Thiệu Hoa vào phòng nông cụ,"Lâm Thiệu Hoa, cậu chờ tôi một chút..."
Huống chi anh còn là nam chính kịch bản của cô...
"Hãy tự chăm sóc bản thân" tiếng nói trầm thấp của anh vang lên trên đỉnh đầu cô.
Cô ta đột nhiên ngừng lại,"Cái này nặng quá, cậu giúp tôi một chút..."
Gần đến mức cảm thấy cả người cô đều bị hơi thở của anh bao trùm...
Đương nhiên, đây đều là các tin đồn riêng giữa các bạn học...
Công xã cao trung.
Tuy rằng Giang Trường Quân là lớp trưởng, nhưng lại là con gái, vì vậy Lâm Thiệu Hoa, thành viên ủy ban học tập, lại là người làm hầu hết các công việc yêu cầu thể lực thường ngày.
DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạn học nam nhìn Lâm Thiệu Hoa gật đầu, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ cảm giác hâm mộ.
Khi anh tới trường, anh lớn hơn bọn họ mấy tuổi, nhưng thành tích đặc biệt tốt, nghe nói bởi vì điểm số này đặc biệt cao, nên anh mới được hiệu trưởng đặc cách thu nhận.
Lao động kết thúc, lớp trưởng Giang Trường Quân cùng uỷ viên học tập Lâm Thiệu Hoa cùng nhau thu dọn cuốc xẻng, kiểm kê xong rồi thu gom đưa về trường học cất giữ.
Bên này, các bạn học nam bắt đầu truyền tin tức, đem tin tức khuếch tán đi ra ngoài. Buổi sáng lao động kết thúc, tất cả học sinh lớp 11 đều biết rằng cô gái vừa rồi là vợ của Lâm Thiệu Hoa.
Cô vợ này, thật xinh đẹp! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các nam sinh ồn ào, các nữ sinh tốp năm tốp ba ngồi ở một bên ăn cơm nhưng mà tâm tư cũng đang chú ý qua bên này.
Đúng là hormone kích động tuổi tác, mặc dù sinh ra ở cái thời đại bảo thủ nghiêm khắc này, nhưng một ít bản năng nhiệt tình và nhiệt huyết không thể thay đổi, mà chỉ có thể che giấu một chút.
Triệu Uyển Thanh không nhớ rõ mình ra khỏi cổng trường như thế nào, cũng không nhớ rõ mình trả lời anh như thế nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.