Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 679

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 679


Đối với lời khuyên của anh hai mình, Thang Viên gật đầu có lệ, sau đó lau nước miếng nói: "Nhưng mà ba chúng ta rất đẹp trai."

Buổi trưa, Triệu Uyển Thanh tự mình xuống bếp nấu một bàn đồ ăn, đúng lúc này Lâm Thiệu Hoa cũng vừa về.

Đoàn Tử khẽ trợn trắng mắt khi thấy sự giáo d·ụ·c của mình không thành công, bĩu môi nói: "Được rồi, đến lúc đó anh và anh cả sẽ giúp em thẩm định..."

Cảm nhận được cái đầu của người đàn ông phía sau lại cọ vào gáy mình, Triệu Uyển Thanh khẽ hít một hơi, sau đó cau mày nói: "Anh hút thuốc?"

Đoàn Tử hoảng sợ nói: "Không mẹ ơi, con không yêu sớm! Ba, con cũng có nói gì ba đâu, ba nghe nhầm rồi!".

Là một bác sĩ, cô biết rất rõ tác hại của việc hút thuốc.

Chương 679

Cô cầm xẻng nấu ăn quay đầu lại, đôi mắt nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Hoa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu có một người vừa đẹp trai, lại còn biết nói lời hay dỗ dành cô bé thì thật sự quá tuyệt vời rồi.

"Chỉ lo chăm sóc bọn trẻ, không quan tâm đến cha chúng sao?" Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, luồng khí nóng khẽ phả vào tai, khiến cả người Triệu Uyển Thanh cảm thấy tê dại.

Sau khi rời khỏi hiện trường, Đoàn Tử vuốt cằm nói: "Thang Viên à, em đã thấy chưa, lời ngon tiếng ngọt của ba chúng ta nhiều lắm, sau này nếu em gặp phải người đàn ông như vậy thì phải cẩn thận nhé!"

"Cha miệng lưỡi dẻo quẹo?" Lâm Thiệu Hoa nheo mắt.

Cảm giác được tâm tình của anh hai mình không tốt, con ngươi của Thang Viên Nhi xoay tròn, ôm lấy cánh tay của Đoàn Tử nói: "Anh hai, thật ra anh trông cũng... rất đẹp trai! Ừm, còn biết nói ngon nói ngọt làm người vui! Sau này chắc chắn sẽ có nhiều cô gái xinh đẹp thích anh!"

Triệu Uyển Thanh mang đồ của mình đặt vào phòng ngủ của Lâm Thiệu Hoa, hai đứa trẻ thì mỗi đứa ở trong một căn phòng nhỏ. Lúc này cũng hiện ra ưu điểm của căn nhà nhỏ có hai tầng, nhiều phòng, không gian rộng rãi, cho dù Màn Thầu đi theo cũng có thể ở được.

Đoàn Tử: "Nhiều lắm, có Trần Nguyệt Nguyệt biết đánh đàn piano trong lớp của anh này, có cô bé lớp trưởng lớp bên cạnh, còn có trong đoàn múa của trường..."

Ngoài cửa, hai cái đầu nhỏ một cao một thấp từ từ rụt lại, cặp song sinh khẽ liếc nhìn nhau, rồi nở nụ cười giống như hai con chuột ăn trộm dầu vậy.

DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ồ, có những ai nào?" Trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên một giọng nói tò mò hỏi.

"Đoàn Tử, Thang Viên, nhanh đến đây bưng thức ăn." Triệu Uyển Thanh từ trong bếp gọi với ra phòng khách.

Đoàn Tử có chút xấu hổ khi bị em gái khen như vậy, mím môi, lặng lẽ ưỡn n.g.ự.c nói: "Tất nhiên rồi."

Hàng lông mày của Lâm Thiệu Hoa khẽ nhếch lên, sờ sờ mũi nói: "... Ừm, có một chút." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lại liếc nhìn Thang Viên đứng bên cạnh, sớm đã yên lặng ngoan ngoãn đứng nghiêm, đôi mắt to tròn vô tội chớp chớp 'không liên quan đến em'.

"Bởi vì quá nhớ em cho nên mới không nhịn được hút một chút, em vừa đến anh liền cai rồi." Giọng điệu trầm thấp của người đàn ông khẽ nói.

"Sau này, em cũng muốn tìm một người chồng đẹp trai như ba của chúng ta!" Thang Viên kiên định gật đầu.

"Không chỉ sau này, hiện tại cũng có rất nhiều cô bé xinh đẹp thích anh đấy!" Đoàn Tử kiêu ngạo giống như một con công nhỏ.

Nhận thấy có điều gì đó không ổn, Đoàn Tử đột nhiên ngậm miệng không nói nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có nó và anh cả ở đó, không ai có thể dễ dàng b·ắ·t· ·c·ó·c Thang Viên nhà họ đi được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừ." Người đàn ông khẽ đáp lại, sau đó lại ôm lấy cô, nghiêng đầu hôn lên má cô.

Nhưng một lúc lâu cũng không nghe thấy tiếng gì, cô đang định đi ra ngoài xem có chuyện gì thì cả người đột nhiên bị người ôm vào lòng từ phía sau.

Triệu Uyển Thanh dẫn theo cặp song sinh tùy tiện dọn dẹp một chút, thực ra là đang sắp xếp đồ đạc mà mấy mẹ con họ mang đến, trong nhà rất sạch sẽ, hoàn toàn không cần dọn dẹp.

Người phụ nữ trong lòng anh đỏ bừng mặt, khẽ vỗ anh một cái, nhưng mà rõ ràng không dùng chút sức nào.

Vừa ngẩng đầu lên, cha mẹ đang dùng ánh mắt trìu mến nhìn về phía cậu.

"Yêu sớm?" Triệu Uyển Thanh mỉm cười.

Triệu Uyển Thanh vươn tay véo anh ấy một cái, nói: "Anh có biết hút thuốc có hại cho sức khỏe lắm không, hút ít thôi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 679