Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 661
Nhìn thấy cậu ấy không nói gì, trong lòng Ôn Vãn càng thêm khẳng định ý nghĩ của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Quyết định của tôi vẫn vậy, vẫn là trường trung học phổ thông số 4 Bắc Kinh."
Lâm Khải: "..."
Ôn Vãn đỏ mặt giải thích nói: "Thiết trong sắt thép, nha trong nha đầu."
"Sao cậu lại đến đây?" Màn Thầu nhìn thấy Ôn Vãn thì cũng rất ngạc nhiên.
Bạn học cùng lớp đến nhà tìm cậu ấy, cậu ấy cũng không thể cứ để cho người ta đứng ở cửa được, cho nên đã mời Ôn Vãn vào trong sân ngồi, lúc này hai người mới trò chuyện.
Ôn vãn là người đầu tiên.
Ôn Vãn: "Thiết Nha."
Cha của Ôn Vãn là người Bắc Kinh, khi đặt biệt danh cho con gái thường thêm chữ Nha vào, lại không may, mẹ của Ôn Vãn là người Hồng Kông, là người mê tín, khi đặt biệt danh cho con gái còn đi tìm thầy bói để xem một chút.
Lúc đó thầy bói nói đứa bé này sinh mệnh thiếu sắt, tốt nhất trong tên nên thêm chữ Thiết vào.
Triệu Uyển Thanh đi ra ngoài sân, nhìn thấy con trai mình và tiểu mỹ nữ Ôn Vãn đang ngồi bên cạnh bàn đá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ấy nghiêng người, nhỏ giọng nói: "Để trao đổi, tôi cũng nói cho cậu biết biệt danh ở nhà của tôi, cậu không được nói cho người khác biết nhé!"
"Khụ khụ, mẹ, đói quá." Màn Thầu, người ngồi nhìn toàn bộ cảnh hài hước này nói thay cho mẹ ruột.
Ôn Vãn thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Tôi cũng vậy! Sau này chúng ta lại có thể trở thành bạn cùng bàn."
"Thiết Nha, sau này tôi sẽ gọi cậu là Thiết Nha nhé."
Tuy nhiên, cái tên này hiếm khi được gọi lại kể từ sau khi cha mẹ của Ôn Vãn ly hôn.
Hóa ra lần này Ôn Vãn đến là để xác nhận với Lâm Khải xem cậu ấy muốn học trường cấp ba nào.
Ôn Vãn: "?" Màn Thầu?
Ôn Vãn đang ngơ ngẩn đột nhiên nghe thấy tên gọi đã lâu không có ai gọi này, cô ấy đột nhiên ngước mắt lên, liền nhìn thấy khuôn mặt tỏa sáng dưới ánh mặt trời rực rỡ của Màn Thầu -Lâm Khải.
Mẹ Lâm cũng đúng lúc ra khỏi phòng, nói: "Sáng nay mẹ cũng không nấu..."
Màn Thầu đang bị lộ biệt danh rất cần được an ủi, cho nên nói: "Tôi sẽ không nói cho ai khác, cậu nói đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 661
Sau khi ly hôn, Mễ Khả chỉ gọi cô ấy là 'baby', còn cha của Ôn Vãn chỉ gọi cô ấy là Ôn Vãn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ôn Vãn nhướng mày cười nhìn cậu ấy nói: "Màn Thầu? Biệt danh của cậu là Màn Thầu à?"
Triệu Uyển Thanh rưng rưng nước mắt, nhanh nhẹn chui vào trong phòng.
Lại quét qua khuôn mặt xấu hổ của con trai mình, Triệu Uyển Thanh lập tức hướng về phía phòng bếp hét lên: "Màn Thầu đâu? Mẹ, màn thầu buổi sáng mẹ nấu đâu rồi? Con đói rồi, nhanh cho con một cái ăn để lấp bụng nào!"
Mặc dù mọi người là bạn học cùng lớp sẽ trao đổi địa chỉ với nhau, nhưng cậu ấy vẫn chưa từng gặp tình huống bạn cùng lớn đến nhà mình.
Màn Thầu: "..." Diễn kịch tốn công vô ích rồi.
Vừa nói, cô vừa đi vào bếp, thực sự lại để cô tìm thấy một cái màn thầu chưa hấp trong ngăn tủ.
Trước khi bà ấy kịp nói ra cái gì, Triệu Uyển Thanh đã nhanh chóng kéo mẹ chồng mình vào phòng.
Màn Thầu: "Cái gì? Cậu nói cái gì???"
Cho nên lúc đó cha và mẹ của Ôn Vãn đã cùng chung ý kiến, gọi là Thiết Nha!
"Lâm Khải, chúc mừng cậu đạt được hạng nhất trong kỳ thi cấp ba Bắc Kinh!" Ôn Vãn lập tức mỉm cười chúc mừng khi thấy Lâm Khải đi ra.
Mặc dù trước đó Lâm Khải cũng đã nói rằng cậu ấy quyết định ghi danh vào trường trung học phổ thông số 4 Bắc Kinh, nhưng dù sao thì những lời này cũng là lời nói trước khi thi, hiện tại Lâm Khải đã đạt được hạng nhất trong kỳ thi cấp ba ở Bắc Kinh, Ôn Vãn cảm thấy có lẽ quyết định của Lâm Khải sẽ có sự thay đổi.
Vừa cười cắn một miếng bánh màn thầu, cứng đến mức khiến cô suýt chút gãy cả răng cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cảm ơn, Ôn Vãn, cậu cũng rất giỏi, tiến vào top 10." Màn Thầu sửng sốt một chút, cũng cười nói.
"Màn Thầu, con thay quần áo chưa? Chúng ta chuẩn bị xuất phát ". Triệu Uyển Thanh từ trong phòng đi ra, vừa đi vừa gọi.
Cái tên Thiết Nha này cũng giống như một đoạn lịch sử đầy bụi, cuối cùng cũng không ai nhớ đến nữa.
Khi đi ngang qua sân, cô còn cười tủm tỉm với hai đứa trẻ nói: "Ôn Vãn đến chơi với Lâm Khải à? Đừng khách sáo, coi chỗ này như nhà mình là được, ha ha."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.