Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 641
"Bởi vì cha muốn kết hôn với những người phụ nữ khác sao?" Gương mặt Ôn Vãn không có biểu cảm gì.
Ôn Vãn: "Ồ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu có thể lựa chọn giữa cha và mẹ, chắc chắn cô bé sẽ chọn mẹ đầu tiên, bởi vì cô bé có thể cảm nhận được mẹ yêu thương mình hơn cha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mẹ chỉ hỏi con trước mà thôi, cha con bên kia có đồng ý hay không vẫn còn chưa biết."
Mẹ của Ôn Vãn là Mễ Khả, cô ấy là người Hồng Kông, trước kia đã từng du học ở nước Anh, thường ngày đều dùng xen lẫn giữa tiếng Anh và tiếng Việt, cha của Ôn Vãn là người Bắc Kinh nhưng vì sự ảnh hưởng của Mễ Khả nên thường ngày Ôn Vãn cũng sẽ học tiếng Anh.
Trước kia cô bé đã học trong trường quý tộc ở Hồng Kông, các bạn học trong đó đều quan tâm đến hoàn cảnh gia đình trước tiên, để xem xét có thể qua lại hay không, điều kiện gia đình Ôn Vãn không kém nhưng không có nghĩa cô bé thích sống trong môi trường như vậy.
Mễ Khả im lặng nhìn con gái, sau đó khẽ gật đầu: "Đúng vậy, cha của con sắp cưới rồi, mẹ không thể để con đi theo cha con nữa."
DTV
Nhưng nếu chọn mẹ, cô bé sẽ phải đến Hồng Kông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ sau khi ly hôn, Mễ Khả cũng không tranh giành quyền nuôi con, Ôn Vãn đành phải theo cha mình đến Bắc Kinh sinh sống, mà Mễ Khả chỉ có quyền đến Bắc Kinh thăm con theo định kỳ.
"Mẹ, con đã thi xong." Ôn Vãn vừa lên xe đã không nhịn được, lập tức nhào vào lòng người phụ nữ ngồi hàng ghế sau.
Ôn Vãn nghe nói phải chuyển trường thì sắc mặt đã thay đổi: "Vì sao? Con cảm thấy trường học ở Bắc Kinh rất tốt..."
Chương 641 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô bé đã nói chuyện người bạn học ngồi cùng bàn rằng mình muốn thi vào trường cao trung cơ sở số bốn của Bắc Kinh.
Ôn Vãn lấy được câu trả lời xác định, trong thoáng chốc cô bé cảm thấy rất rối.
"Baby, mẹ mới nhìn thấy con nói chuyện khá lâu với bạn học nam kia." Mễ Khả khẽ mỉm cười, cô ấy nắm b.í.m tóc của con gái mình, trêu ghẹo.
Năm nay Ôn Vãn đã mười tuổi, Mễ Khả sinh cô bé khi còn trẻ tuổi, bây giờ chỉ mới ngoài ba mươi tuổi.
Ôn Vãn vội vàng từ trong lòng mẹ mình ngẩng đầu lên, giải thích: "Đó là Lâm Khải, bạn học ngồi cùng bàn với con, cậu ấy học cực kỳ giỏi, trước giờ vẫn luôn là người đứng nhất trong trường con..."
Mễ Khả vuốt chiếc mũi nhỏ của con gái: "Con không muốn đi theo mẹ sao?"
Mễ Khả bật cười vì suy nghĩ của cô bé: "Con nghĩ thật hay!"
Ôn Vãn không biết vì sao đột nhiên mẹ mình muốn chuyển trường cho mình nhưng cô bé nhạy cảm, vẫn có thể đoán được gì đó.
Ôn Vãn trông mong nhìn cô ấy: "Con muốn đi theo mẹ nhưng cũng muốn học trường ở đây... Vậy mẹ có thể ở lại Bắc Kinh chứ?"
Mễ Khả nhìn con gái mình đang thao thao bất tuyệt thì không nhịn được phải bật cười.
Trường học ở Hồng Kông có thể tốt hơn ở Bắc Kinh nhưng nếu nói về yêu thích ở đâu hơn, Ôn Vãn không nhịn được nhớ lại khoảng thời gian cô bé chuyển trường đến Bắc Kinh.
Tuy Ôn Vãn chỉ mới mười tuổi nhưng mấy năm trước cha mẹ ly hôn nên tâm lý cô bé có vẻ trưởng thành sớm hơn những đứa bé cùng tuổi.
Phụ nữ ngoài ba mươi tuổi, điều kiện gia đình tốt nên đương nhiên rất chú ý đến vấn đề chăm sóc bản thân và cách ăn mặc, vì vậy nhìn Mễ Khả không khác những cô gái mới hơn hai mươi tuổi.
Sau khi mẹ con Triệu Uyển Thanh đã rời đi, Ôn Vãn cũng đi đến một một chiếc xe con màu trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ồ, nhắc đến mới nhớ, lần này mẹ đến Đại Lục là vì muốn thương lượng với cha con về việc chuyển con đến Hồng Kông bên kia..." Mễ Khả giống như vô tình nhắc đến.
Bạn học ngồi cùng bạn ngoài mặt lạnh lùng nhưng rất nhiệt tình, các bạn học thường dẫn cô bé đến quầy bán đồ ăn vặt vào giờ nghỉ giữa các tiết, cuối tuần còn dẫn cô bé nếm lẩu, nước đậu xanh...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.