Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 607
"Tôi sao? Tôi dự định đến Dương Thành, chẳng phải em trai thứ hai của tôi đã mở một xưởng may mặc ở đó sao, tôi dự định đến xem thử." Triệu Uyển Thanh đang tập trung đánh mắt cho Phạm Hòa Bình.
Anh nhìn dáng vẻ Phạm Hòa Bình kéo theo vợ mình thì cau mày: "Trên đường chú ý an toàn."
Đến ngày xuất phát, Lâm Thiệu Hoa tự mình đưa Triệu Uyển Thanh đến nhà ga.
"Ôi! Mắt của tôi!"
Phạm Hòa Bình được mở rộng tầm mắt, túi tiền càng lúc càng xẹp mà đồ vật mua vào tay càng lúc càng nhiều.
"Áo khoác len này được làm theo bản thiết kế của Hòa Bình, xưởng may làm ra bốn màu, màu nâu nhạt, màu be, đen và đỏ đậm, chất vải đều có năm mươi sáu phần trăm là len bằng lông dê." Triệu Nhị cầm áo lên cho họ xem thử.
Lúc này ngành y còn phải lo thi cử nhưng ngành thiết kế của họ chỉ cần nộp một bản thiết kế vào cuối kỳ là có thể bắt đầu nghỉ đông rồi.
Phạm Hòa Bình nghe vậy thì lập tức mở mắt ra nhưng lập tức bị bị cọ đánh mắt đ.â.m vào mắt.
Triệu Uyển Thanh chỉ có thể tự mình thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đến Dương Thành.
DTV
Triệu Uyển Thanh nghĩ mình cũng là một cổ đông của xưởng may nên cô bỏ hết mọi việc đang làm trong tay, thương lượng với Lâm Thiệu Hoa rằng mình muốn đến Dương Thành.
Hai người đến nhà nghỉ làm thủ tục thuê phòng, sau đó ở Dương Thành bên này chơi hai ngày, trong thời gian này Triệu Uyển Thanh dẫn theo Phạm Hòa Bình đi nếm thử đồ ăn sáng, đi dạo công viên và chợ đêm, thậm chí còn quét sạch chợ bán quần áo.
Chương 607
Mấy ngày nay, Phạm Hòa Bình vẫn một mực ngơ ngẩn ngồi trong nhà, người cũng sắp mốc lên rồi, may mà hôm nay Triệu Uyển Thanh đã gọi đến ăn lẩu, lúc này mới giống như đã được bơm đầy m.á.u trở lại.
"Đồng chí Phạm, cô thiết kế rất ưu tú, hy vọng sau này cô còn có thể thiết kế cho xưởng may của chúng tôi". Bao Đại Đầu nâng ly rượu lên, lấy lòng Phạm Hòa Bình.
Xe lửa chạy từ bắc xuống nam, mất gần hai ngày cũng đến nơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giữa tháng mười hai, có thư từ Dương Thành đến. Triệu Uyển Thanh mở thư ra xem, hóa ra là Triệu Nhị muốn mời cô và Lâm Thiệu Hoa đến Dương Thành tham quan xưởng may mặc vào kỳ nghỉ đông.
Hiện tại cô ấy đang học ngành thiết kế, giống như được ở thiên đường vậy, quả thực vô cùng thoải mái.
Triệu Nhị và Bao Đại Đầu tự mình dẫn hai người họ đi tham quan nhà máy, còn cho họ xem thời trang mới nhất.
Thế nhưng vào kỳ nghỉ đông Lâm Thiệu Hoa lại phải đi công tác ở Thâm Quyến nên không trùng với thời gian của Triệu Uyển Thanh.
Mãi đến ngày thứ ba, Triệu Uyển Thanh mới đưa cô ấy đến xưởng may mặc.
Sau một hồi rối loạn, cuối cùng Phạm Hòa Bình cũng nhớ đến chuyện mình vừa nghĩ: "Uyển Thanh, có thể dẫn tôi theo không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chẳng phải bảo cậu mau nhắm mắt sao? Nhanh đi rửa bằng nước, lau đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Nhị và Bao Đại Đầu nhìn thấy Triệu Uyển Thanh đến tất nhiên rất vui, lại thấy cô dẫn theo nhà thiết kế cùng đến nên đã đặt nhà hàng, muốn bày tiệc mời khách.
Lần đầu tiên Phạm Hòa Bình đến Dương Thành nên cảm thấy mọi thứ đều mới mẻ.
Trước khi rời khỏi Bắc Kinh, cô đã gọi các bạn học của mình tụ tập một phen, mọi người ở nhà hàng Khả Lạt ăn một nồi lẩu vô cùng phong phú. Sau khi ăn xong Triệu Uyển Thanh lại bảo các bạn mình đến trải nghiệm dịch vụ tạo dáng lông mày, tất nhiên các bạn của cô cũng khen ngợi không ít lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ còn lại một mình Phạm Hòa Bình, cô ấy rút đồ trang điểm của mình ra, nhờ Triệu Uyển Thanh dạy cô ấy trang điểm.
"Uyển Thanh, kỳ nghỉ đông này, cậu định làm gì?" Phạm Hòa Bình nín thở để Triệu Uyển Thanh bôi phấn cho cô ấy.
Triệu Uyển Thanh nhìn hai mắt sáng lấp lánh của công chúa nhỏ, cô không từ chối.
Phạm Hòa Bình lập tức ôm lấy Triệu Uyển Thanh, x** n*n một hồi, hai người hẹn nhau ngày giờ xuất phát rồi quay về thu dọn đồ đạc của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Uyển Thanh: "Biết rồi, bái bai!"
Chương Tư Mẫn và Lưu Lan đang chuẩn bị chiến đấu cho bài thi nên ăn no thì lập tức chạy về thư viện của trường.
Phạm Hòa Bình cười hì hì nhận lấy. Sau khi ăn no nê, bốn người mới đến xưởng may.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.