Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 505

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 505


Tuy nhiên, bởi vì Triệu Uyển Thanh là sinh viên chuyên ngành chỉnh hình, cho nên không thể tham gia với tư cách là thành viên chính thức mà chỉ có thể tham gia với tư cách là dự bị.

Đoàn Tử: "???"

Hôm nay, Triệu Uyển Thanh kết thúc huấn luyện về đến nhà.

"Mẹ mau tới đây! Ba đang làm hạt dẻ rang đường! Thơm quá nè mẹ!" Vẫn là bé Đoàn Tử lanh lợi nhìn thấy Triệu Uyển Thanh rồi chạy tới kéo cô vào.

Đoàn Tử hầm hừ ừ một tiếng, nhưng vẫn nghe lời vứt vỏ hạt dẻ đi.

Nhưng Triệu Đại đệ vẫn đang ngơ người nhìn chảo hạt dẻ ch** n**c miếng, không hề cảm nhận được ý của vợ.

"Mọi người sao lại làm món này?" Triệu Uyển Thanh bị Đoàn Tử kéo tới một bên, không hiểu chuyện gì mà nhìn mọi người.

Qua chuyện này, thanh danh của siêu thị thực phẩm Bắc Kinh không những không bị ảnh hưởng mà việc kinh doanh còn trở nên phát đạt hơn.

Này, người ở nhà làm đồ ăn?

Cả nhà bị hành động của Đoàn Tử chọc cho cười nghiên cười ngả, mẹ Lâm cười xong, lại có chút đáng thương cháu trai, vẫy tay qua bóc hạt dẻ cho cậu ăn.

Buồn cười!

Bên kia, một lần nữa kế hoạch của Hứa Khánh Tài lại thất bại, đành phải tạm thời gác lại ý định mở siêu thị mới ... ...

Trong lòng Triệu Uyển Thanh đột nhiên bị thứ gì đụng phải một chút.

Chương 505 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Huống chi giáo sư Chu đã tranh thủ cho cô thứ tự này với hy vọng cô có thể có cơ hội được ưu tiên đi du học.

DTV

Lời này đúng là không phải lời nói dối, cô thật sự chưa nói cô muốn ăn.

Vào thời điểm cuối tháng mười, Triệu Uyển và những học sinh tham gia cuộc thi đã hoàn thành khóa huấn luyện cuối cùng trước cuộc thi. Sau khi được các huấn luyện viên về y học lâm sàng đánh giá, Triệu Uyển Thanh chính thức được thêm vào danh sách đội tuyển của Đại học Bắc Kinh

Tay dơ hạt dẻ của Lâm Thiệu Hoa dừng một chút, nhìn bộ dáng ngoan ngoãn đáng yêu của con gái nhỏ, còn có cặp mắt cực kì giống mẹ...

Đừng nhìn cậu trai này chỉ biết đọc sách, không nghĩ tới việc rang hạt dẻ cũng rất chuyên nghiệp.

"A ——" Thang Viên lộc cộc chạy tới, há miệng đứng ở bên cạnh Triệu Uyển Thanh.

Đổng Hiểu Hà dùng ngón tay chọt chọt cánh tay cô, chế nhạo nói: "Kia còn không phải chị nói muốn ăn hạt dẻ rang đường? Lâm Thiệu Hoa của chị mới chạy đi tìm đồ nghề làm hạt dẻ đó"

Đoàn Tử thấy em gái câu cá thành công, cũng bắt chước theo, chạy đến bên người Triệu Uyển Thanh đứng thẳng tắp, miệng mở to: "A!"

Hạt dẻ mới rang xong ấm áp dễ chịu, nhân hạt dẻ vừa trắng vừa ngọt, mọi người đều ăn không ngừng tay.

Giữa sân không biết từ chỗ nào lôi ra một cái bếp lò cùng chảo sắt lớn, lúc này, Lâm Thiệu Hoa đang đứng ở bên nồi, bàn tay cầm cái muỗng sắt lớn không ngừng đảo đồ trong nồi, mọi người cùng mấy đứa trẻ vây quanh ch** n**c miếng bên cạnh .

Bà Từ cũng đứng ở một bên xem, nhìn nhìn liền nhịn không được nhìn Lâm Thiệu Hoa vài lần.

Đây là... Hạt dẻ rang đường? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Thiệu Hoa không thèm nhìn,"Đưa bàn tay ra."

Triệu Uyển Thanh cũng không để ý chuyện này, cuộc thi kỹ năng y học không phải cuộc thi chuyên ngành của cô, cô có thể tham gia thay thế cũng tốt.

Triệu Uyển Thanh không cần tự mình động thủ, Lâm Thiệu Hoa ngồi bên cạnh bóc hạt dẻ cho cô rồi, cô chỉ cần ngồi há miệng chờ ăn là được.

Rang hạt dẻ xong rồi, Lâm Thiệu Hoa đưa Triệu Đại cùng với Đổng Hiểu Phương mỗi người một ít, còn thừa thì mang vào phòng nhà mình.

Lâm Thiệu Hoa: "Vứt chúng xuống hộ ba." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn chưa về đến sân, cô đã ngửi thấy một mùi thơm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô vác cặp sách bước nhanh đi vào tứ hợp viện, vừa đưa mắt liền thấy mọi người vây quanh sân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạt dẻ được nhét vào cái miệng nhỏ của Thang Viên khiến cô nhóc cười tủm tỉm chạy ra.

Điều này khiến cho một nhóm khách hàng không chỉ yên tâm mà còn âm thầm vui mừng.

Lần trước cô thành thật với Lâm Thiệu Hoa, hai người cùng nhau nói rất nhiều chuyện, thế cho nên cô cũng quên mất rằng có phải mình đã nói thích ăn hạt dẻ rang đường hay không.

Triệu Uyển Thanh bị cô ấy nói cho khuôn mặt nhỏ đỏ lên,"Chị có nói muốn ăn đâu..."

Đoàn Tử ngoan ngoãn vươn tay... Sau đó ... bị cho một cái vỏ hạt dẻ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 505