Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 406
Hơn nữa, miệng bây giờ cũng đã không còn cứng rắn như trước nữa...
Tại sao khả năng nấu nướng của sinh viên lại cao siêu như vậy?
Mọi người tụm năm tụm ba nói chuyện, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về tứ hợp viện của bà Từ.
Triệu Uyển Thanh gật đầu, xoay người muốn đi ra ngoài.
Bà Từ nhìn bóng dáng cô rời đi, sau liền duỗi tay nhéo một miếng thịt kho tàu bỏ vào miệng, ngay cả đũa cũng chưa kịp lấy.
Sao anh lại có thể dùng lời lẽ đứng đắn mà nói ra những chuyện không đứng đắn như vậy được?
Triệu Uyển Thanh cũng dùng vẻ mặt thành thật gật đầu, không định vạch trần lời nói dối của bà ấy.
"Anh đừng nghĩ! Hừ!" Triệu Uyển Thanh lập tức buông anh ra.
Bà Từ bất giác cảm thấy hình như mình hơi quá dễ nói chuyện thì phải, nên vội bổ sung thêm một câu,"Dù có khó nghe nhưng tôi nói trước, các người là khách thuê, sau khi dùng nhà bếp xong thì phải vệ sinh sạch sẽ, đừng đem nhà bếp của tôi phá rối loạn lung tung lên..."
Nhưng sau đó bà cũng không nghĩ nhiều nữa, liền bưng mâm đồ ăn lên giải quyết toàn bộ, sau khi ăn xong bà còn ợ một cái, lúc này mới phát hiện ra, nồi cháo hình như còn chưa động chút nào.
Triệu Uyển Thanh đem đồ ăn đưa đến rồi nhanh chóng rời đi, miễn cho bà lão không được tự nhiên.
Mấy người hàng xóm âm thầm nuốt nước miếng, rồi lại hít hà mùi hương kia, sau đó mới lặng lẽ đi về nhà mình đóng cửa ăn cơm.
Bà vội vàng chỉ vào nồi nhỏ trên bếp lò nhà mình, giải thích nói,"Cháo này của tôi thật sự quá thơm, thơm đến mức chảy cả nước miếng."
"Ai nha, thật là thơm, chiên cá ở đâu vậy?"
Bữa cơm đầu tiên sau khi vào tứ hợp viện, Triệu Uyển Thanh làm vô cùng long trọng, hai người ăn bốn món đồ ăn, cộng thêm một món rau và canh đậu hũ.
Trở lại phòng bếp, Lâm Thiệu Hoa đem nồi và bếp quét dọn sạch sẽ, rồi đem đồ Triệu Uyển Thanh mua về đi rửa sạch.
Triệu Uyển Thanh: "??!"
Cô còn thấy được, nồi cháo kia chưa nổi lửa, mùi thơm ở đâu mà ra?
Chương 406 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Uyển Thanh đem bốn món đồ ăn san ra thêm một phần rồi đưa đến nhà chính, vừa tới nơi thì cô thấy bà Từ đang nuốt nước miếng.
DTV
Đời này của bà Từ cũng là nhà giàu có ở Bắc Kinh, cho nên bà ấy cũng có sự hiểu biết về những món ăn ngon hơn người bình thường rất nhiều.
Mới vừa tiến vào mà đã nghĩ như vậy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thịt kho tàu vừa ăn vào thì lập tức hương vị ngon mềm tràn ra, đúng là vô cùng thơm ngon.
"Bà nội Từ, đây là đồ ăn cháu làm, nếu người ăn được thì nếm thử một chút." Nói rồi cô đem mâm đặt lên bàn nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Thiệu Hoa cũng tùy ý cô véo mặt mình, mặt anh vẫn nghiêm túc nói,"Buổi tối cũng vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà nội Từ nhìn chằm chằm vào mâm đồ ăn, rồi lại yên lặng nuốt nước miếng một cái, miệng vẫn cứng như cũ: "Không... không cần, tôi ăn cháo là được rồi."
"Vậy vừa lúc, đồ ăn này của cháu ăn được với cháo."
Bà Từ ngạc nhiên, vừa rồi không phải cháu trai nói hai vợ chồng nhà này là đến Bắc Kinh học đại học sao?
Cô cũng đoán được, bà lão này đúng là miệng cứng lòng mềm.
Lúc chập tối, các nhà trong ngõ nhỏ đều ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn. Tối nay rõ ràng là có một mùi thơm hơn mọi hôm rất nhiều.
"Cháu biết rồi..." Triệu Uyển Thanh liên tục gật đầu.
"Thôi, để lại đến mai đi..." Dù sao ngày nào cũng ăn cháo, bà cũng sớm chán ngán rồi.
Có mùi hương thơm như vậy làm bạn, tối nay ở ngõ Bắc Loan, các hộ gia đình ăn cơm càng ngon hơn. Chẳng qua là khi ăn cơm, họ không nhịn được thắc mắc, không biết nhà mới đến kia làm gì mà có tiền như vậy... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu so sánh thì món thịt kho tàu này chắc chắn được xếp hạng đứng nhất Bắc Kinh!
Triệu Uyển Thanh nhìn phòng bếp sáng ngời cùng với những dụng cụ sạch sẽ thì không nhịn được nâng mặt Lâm Thiệu Hoa lên cười hì hì nói,"Lâm Thiệu Hoa, anh là 'nàng tiên ốc' của em sao?"
Bà Từ: "Cũng đúng."
"Nhà ai làm thịt kho tàu vậy?"
Kế tiếp, Triệu Uyển Thanh làm một bữa cơm chiều, thậm chí còn đem Lâm Thiệu Hoa đi chỉ huy khắp nơi, chốc lát lại bảo anh đi lấy đồ nọ đồ kia, chỉ là Lâm Thiệu Hoa cũng chỉ nhìn cô nhiều thêm vài lần chứ không nói thêm gì.
Bà Từ: "..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.