Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 338: Chương 338
Đoàn Tử thoát khỏi cái ôm của bà ấy, nói: "Bà cố, chẳng phải hôm qua chúng ta đã gặp rồi sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm ngũ muội đã đến tuổi xuất giá nhưng vì mọi người đều biết tính cách của cô ta nên căn bản không có người đến cửa cầu hôn, vì vậy bác dâu hai cũng từ bỏ hy vọng vào đứa con gái này.
Bà cụ Lâm lúng túng buông hai đứa nhỏ ra, sau đó bảo mấy đứa bé và Lâm Tú ra ngoài đi chơi.
Triệu Uyển Thanh đã hiểu ý của bà cụ Lâm nên thả lỏng không quan tâm nữa.
Thì ra từ sau khi bác dâu hai nhà họ Lâm cưới con dâu Khương Mỹ Ni về nhà thường xuyên khiến bà ta vô cùng bực mình, bây giờ phát hiện điều kiện trong nhà càng ngày càng kém.
Mấy năm nay, bà cụ Lâm luôn hối hận về việc năm đó đã để bác dâu hai cưới Khương Mỹ Ni về. Phải biết rằng Khương Mỹ Ni này là loại hàng thế nào, lúc đó bà ấy nên ép buộc vợ lão nhị từ hôn mới đúng.
DTV
Một bên khác, Khương Mỹ Ni nhìn thấy con gái mình đang khóc như mưa, cô ta đưa tay véo lên mặt con gái, mắng: "Khóc cái gì mà khóc? Còn khóc nữa thì cút về cho tao!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bác dâu hai bắt đầu tìm người làm mai cho Lâm lục muội, điều kiện duy nhất chính là đối phương phải là người trong thành.
Còn về việc nhân phẩm đàn trai thế nào, tướng mạo ra sao, quan hệ trong nhà thế nào... bác dâu hai hoàn toàn mặc kệ.
Sau khi trải qua việc này, bà cụ Lâm cũng lười quản mấy chuyện xằng bậy của của vợ và con dâu nhà lão nhị, bà ấy để mặc cho mẹ chồng con dâu ở nhà lão nhị cãi vã ầm ĩ, phải để chính bác dâu hai nhận lấy báo ứng của chính mình.
Chương 338: Chương 338
Chuyện kết hôn của Lâm lục muội được quyết định rất nhanh, đến đầu mùa hè, Lâm lục muội lập tức gả cho người ta.
Lúc này Triệu Uyển Thanh mới hỏi đến chuyện của Lâm lục muội, bà cụ Lâm chậm rãi nói: "Mặc dù nhà trai kia là người trong thành nhưng trong nhà cũng không hòa thuận lắm... Nếu Lâm lục muội gả đến đó, bản thân con bé có thể xử lý mối quan hệ tốt thì đây cũng được xem là mối hôn nhân tốt."
Ngày hôm sau, Đoàn Tử và Thang Viên đến phòng cũ bên kia chơi, Triệu Uyển Thanh cũng đi theo đến đó.
Lâm lục muội lanh lợi, ngoan ngoãn, bề ngoài cũng xinh xắn...
"Nếu người đàn ông kia không tốt, cháu cho rằng bà sẽ để vợ lão nhị tùy ý làm xằng làm bậy sao?"
Bà cụ Lâm đang ngồi trên giường, thỉnh thoảng chỉ cho Lâm Tú đang ngồi cạnh bà may quần áo, thấy Triệu Uyển Thanh dẫn hai đứa bé sinh đôi đến thì lập tức vươn tay ôm hai đứa vào lòng mình: "Ôi, Đoàn Tử của bà, Thang Viên của bà! Bà cố thật sự nhớ hai đứa muốn c·h·ế·t!"
Gần đây bác dâu hai lại bắt đầu tìm đối tượng cho Lâm lục muội, lúc này bà cụ Lâm mới chú ý đến nhà lão nhị.
Khương Mỹ Ni ra tay không nhẹ, cô ta vừa véo xong, trên mặt Lâm Yến đã xuất hiện dấu đỏ rất lớn.
Vào ngày Lâm lục muội lấy chồng, Triệu Uyển Thanh nhìn thấy gương mặt rưng rưng nước mắt của cô ấy, trong lòng một cảm giác không nói nên lời.
Hiện tại bà chỉ muốn dựa vào việc con gái gả vào trong thành để trợ giúp nhà mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà đã không trông cậy vào hôn nhân của con trai nên bác dâu hai quyết định đặt hết hy vọng vào hai con gái chưa xuất giá.
Mẹ Lâm kể lại chuyện bà đã nghe thấy khi trở về vào buổi chiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù Lâm lục muội là cháu gái nhưng ở hàng cháu nội, cô ấy là đứa cháu nhỏ nhất, cộng thêm tính cách rất đáng yêu, bà cụ Lâm vẫn rất yêu thích cô cháu gái này, vì vậy cũng rất chú ý đến hôn nhân của Lâm lục muội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.