Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 253: Chương 253
Hai người đó, một người là thanh niên đại biểu tiên tiến của thôn, khi làm kế toán ở xã thường xuyên lên tiếng nói giúp cho thôn Thủy Truân.
Mấy cô con dâu này bị ném lăn quay trên mặt đất, cảm giác m.ô.n.g của bản thân như sắp nứt thành tám cánh hoa rồi, đau đớn kêu gào lăn lộn trên mặt đất.
Trong lòng mọi người âm thầm nghĩ, chẳng trách mấy năm nay tam phòng của Lâm gia đều không liên lạc gì với nhà mẹ đẻ của mình, hóa ra là do nhà mẹ đẻ của bà ấy đã tự ý cắt đứt quan hệ à?
Sau đó lần lượt từng người từng người nhà họ Trần bị Triệu Uyển Thanh xách lên sau đó ném ra ngoài.
Trái tim đều làm bằng thịt cả.
Triệu Uyển Thanh nghe tiếng gào kha của bọn họ thì cảm thấy đau đầu như búa bổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không đi đâu cả, không đi đâu cả! Nhanh cho mượn tiền đi!"
Triệu Uyển Thanh cảm thấy nắm đ.ấ.m của bản thân lại hơi ngứa rồi...
DTV
"Sao trên đời này lại có loại cha mẹ anh em độc ác như vậy chứ! Lúc trước con thứ ba nhà tôi vừa mất, bọn họ lập tức chạy đến cắt đứt quan hệ, nhiều năm như vậy đều không hỏi han quan tâm! Hiện giờ lại chạy đến bắt cả nhà con dâu của bà già này đưa tiền!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô xắn hai ống tay áo, đi lên phía trước, mỗi tay xách lên một cô con dâu của nhà họ Trần, sau đó đi ra ngoài...
Một người khác thì không cần kể rồi, mấy tháng trước còn giúp đội sản xuất trong thôn đỡ đẻ cho nghé con đấy!
Nhưng cho dù là như vậy, bà cụ Trần vẫn bị ném ngã dập mông.
Chương 253: Chương 253 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ôi chao!"
"Lâm Thiệu Hoa thật sự quá lợi hại, dám cưới một cô vợ như vậy..."...
"Đây là thật sao? Có phải mắt tôi bị hoa đúng không?"
Hơn nữa, tam phòng nhà họ Lâm là nhà của ai chứ?
"Cho vay nhiều một chút! Cho vay ít chúng tôi cũng sẽ không đi đâu cả!"... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu Màn Thầu ở bên cạnh nhìn thấy hành động này của mẹ mình thì vui vẻ vỗ tay hoan hô.
Bà cụ Lâm liếc nhìn Triệu Uyển Thanh một cái, hai mắt xoay tròn, ném gậy chống xuống ngồi phịch ở giữa cổng.
"Mẹ tuyệt vời quá!"
Cuối cùng đến lượt bà cụ Trần, dù sao Triệu Uyển Thanh cũng không muốn gây ra án mạng, cho nên đã khống chế sức lực nhẹ hơn một chút.
Con rể vừa mới mất, sợ con gái quay về nhà cho nên lập tức đến cắt đứt quan hệ...
Bà cụ Lâm vừa gào khóc như vậy, những người xung quanh lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Mắt ông không bị hoa đâu, tôi cũng nhìn thấy..."
Hai người này đều là người có đóng góp lớn với đội ngũ sản xuất của họ!
"Nhà họ Lâm chúng tôi đúng là gặp vận xui tám đời! Cho nên mới có một gia đình thông gia như vậy! Mười năm không đến thăm, vừa đến đã đòi tiền! Chúng tôi đi đâu để lấy tiền cho bọn họ chứ, các người là đang muốn ép c.h.ế.t người nhà chúng tôi đúng không!"
"Nếu không cho vay tiền thì hôm nay chúng tôi sẽ cứ ở đây không đi đâu cả!"
"Đâu chỉ có sức lực lớn? Đây chắc chắn là thần lực đấy!"
Những người nhà họ Lâm đứng ở ngoài cổng chưa đi, cùng với những người dân trong thôn nhìn thấy cảnh tượng này thì đều sững sờ...
Nhà họ Lâm lập tức trở nên ồn ào, mẹ Lâm tức đến mức suýt ngất xỉu khi nhìn thấy người nhà mẹ đẻ của mình gây chuyện vô lý như vậy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lúc nhất thời, trước cửa liên tục vang lên tiếng kêu đau nhức óc.
Cậu nhóc chạy trước Triệu Uyển Thanh, mở cửa giúp cô, Triệu Uyển Thanh xách theo hai cô con dâu của nhà họ Trần ném một phát ra khỏi cổng.
Ở môi trường sống trước đây của cô, thực sự chưa từng gặp qua những người lưu manh không biết xấu hổ như vậy bao giờ! Nếu không cho tiền thì uy h.i.ế.p người khác, còn ăn vạ ở nhà người khác không chịu đi?!
"Tôi không muốn sống, không muốn sống nữa! Cuộc sống này khổ quá mà! Bà già như tôi cũng không muốn sống nữa -"
Đó chính là nhà của Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.