Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 246: Chương 246
Triệu Uyển Thanh ngơ ngác một chút, cuối cùng cũng hiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở nhà, mẹ Triệu ngoài việc chơi đùa với cháu gái, cũng không còn việc gì khác, bây giờ có chuyện mới mẻ để làm, tự nhiên bà ấy cũng rất vui lòng.
"Đúng thật là ba mẹ của Hồ Cương có thân thể không tốt lắm, nhưng cũng không tệ đến mức như trong lời đồn đâu, nếu thực sự không khỏe thì làm sao chịu đựng được nhiều năm như vậy?" Triệu Uyển Thanh giải thích.
Mẹ Hồ nhìn họ rời đi, tim trong lồng n.g.ự.c vẫn còn đập thình thịch.
Bác dâu cả nhà họ Lâm và mẹ Lâm nhìn nhau, cả hai đều ngầm hiểu rõ.
Bác dâu cả nhà họ Lâm gật đầu đồng ý,"Đúng, đúng, vậy thì bác sẽ dành thời gian để đi xem xem."
Bác dâu cả nhà họ Lâm đứng bên cạnh mẹ Triệu yên lặng quan sát căn nhà này, phòng ở, sân, trần thiết, cuối cùng dừng lại ở trên người mẹ Hồ.
Triệu Uyển Thanh đã nói với ba mẹ cô về chuyện này từ trước, để mẹ Triệu đưa bác dâu cả nhà họ Lâm đi xem.
Vài ngày sau, bác dâu cả nhà họ Lâm xin nghỉ việc với Đội trưởng, mang theo một giỏ cải thảo, đến nhà họ Triệu ở thôn Hoàng Thổ.
Nếu thực sự có vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe, ở thời đại không đủ tiền để mua thuốc này thì sẽ không thể sống lâu như vậy được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẹ Hồ từ trước đến nay không giao thiệp với mẹ Triệu nên cảm thấy rất lạ khi thấy mẹ Triệu đối xử với bà ấy một cách thân tình như vậy, có chút không quen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 246: Chương 246
"Sao bà Triệu lại nói chuyện thân mật vậy chứ..."
Bác dâu cả nhà họ Lâm vỗ đùi cái đét: "Vậy thì đúng rồi, bác đi hỏi thăm cũng nghe người ta nói vậy! Gia đình họ đơn giản, gia cảnh cũng không tệ... chỉ là thân thể của hai người lớn không khỏe..."
Triệu Uyển Thanh suy nghĩ một chút, nói: "Người này cháu biết, nhưng cháu không quen, hình như nhà cậu ấy ở phía nam của thôn, nhà cháu ở phía bắc nên hiếm khi chạm mặt nhau. Nhưng cháu cũng biết một chút về tình hình gia đình cậu ấy, thân thể của ba mẹ cậu ấy không tốt lắm, nên chỉ sinh có cậu ấy và em gái, gia cảnh cũng coi như là giàu có..."
Ở thời đại này, thậm chí ăn còn chưa đủ no, huống hồ là uống thuốc?
Mẹ Triệu nắm tay mẹ Hồ nói đi nói lại mấy chuyện vô nghĩa, cho đến khi bác dâu cả nhà họ Lâm giật giật tay áo của bà ấy thì bà ấy mới nuốt nước miếng, kết thúc cuộc trò chuyện vô nghĩa này.
Bác dâu cả Lâm lật từng trang trong cuốn sổ nhỏ ố vàng của bà ấy, nói: "Gọi là Hồ Cương, Uyển Thanh, cháu có biết không?"
Bà ấy dẫn theo bác dâu cả nhà họ Lâm giả vờ đi dạo quanh thôn một vòng, sau đó bắt đầu dạo đến nhà họ Hồ ở phía nam, chính vừa lúc thấy mẹ Hồ đang cho gà ăn trong sân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ họ lo rằng nếu em gái gả qua đó thì sẽ phải hầu hạ chăm sóc người lớn vất vả? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao, bác dâu cả nhà họ Lâm vẫn chưa quyết định, việc đi thẳng đến nhà người khác để xem thật không thích hợp.
DTV
"Chị Hồ, chị đang cho gà ăn à? Ôi, gà nhà chị đẹp quá..." mẹ Triệu nói.
Triệu Uyển Thanh nhìn vào mắt bà ấy: "Bác gái, nếu bác vẫn không yên tâm, sao bác không trực tiếp đến thôn Hoàng Thổ để xem? Dù sao thì tận mắt thấy mới đáng tin."
Ba mẹ của Hồ Cương tối đa chỉ là thân thể hơi suy nhược, không làm được nhiều việc như người bình thường thôi.
Vì vậy, họ đã đi đường vòng, nếu sau khi xem nhà mà cảm thấy không phù hợp, cũng còn đường lui.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.