Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 242: Chương 242

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 242: Chương 242


Triệu Uyển Thanh phát hiện ra rằng, Lâm Thiệu Hoa dường như trông coi cô còn nghiêm ngặt hơn trước nhiều.

Đây có lẽ chính là điều mà các nhà thơ thường hay nói... tình yêu đúng không?

Kể từ khi cô ấy và Triệu Vĩnh An bắt đầu lén lút quen nhau, cô ấy cảm thấy cuộc sống của mình ở nông thôn cũng rất thú vị.

Cũng hi vọng họ có thể tiếp nhận đối tượng của cô...

Triệu Uyển Thanh không có cách nào, đành phải mặc kệ anh muốn làm gì thì làm... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Uyển Thanh, trên trán đổ đầy mồ hôi: ?!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người phụ nữ cười hì hì cả quãng đường đi về nhà, cũng không để ý đến cảm xúc của người đàn ông bên cạnh dường như cũng không được vui cho lắm...

Lâm Thiệu Hoa tự nhiên bị sự lo lắng của cô lây nhiễm, vươn tay nhẹ nhàng xoa lưng cô, an ủi nói: "Không sao đâu Uyển Thanh, mặc kệ xảy ra chuyện gì, đều có anh ở bên cạnh em rồi..."

Chương 242: Chương 242

Bây giờ cô ấy cũng không yêu cầu người trong nhà có thể thực hiện lời hứa ban đầu là gửi tiền và phiếu cho cô ấy nữa, cô ấy chỉ mong còn có thể liên lạc với người trong nhà...

Bà ấy đã nói mà, những đứa trẻ đáng yêu như vậy sao có thể không phải con cháu của nhà bà ấy được chứ!

Lần sau chắc nó không nên lắm miệng nữa...

Tô Thắng Nam nhận được bức thư trả lời, vẻ mặt đầy mong đợi đứng ở sườn núi sau thôn.

Sau khi lấy hết can đảm, Triệu Uyển Thanh được Lâm Thiệu Hoa đỡ vào bệnh viện.

Con của nữ chủ chắc cũng sẽ không bị gì đúng chứ?!

Chỉ cần anh ở nhà, sẽ không bao giờ cách xa cô dù chỉ một bước.

Lúc mẹ Lâm đang chặt củi thì nghe được tin này, sau khi nghe thấy hai chữ thai đôi, chiếc rìu trong tay bà ấy lập tức rơi xuống đất.

Lâm Tiểu Đệ và Lâm Khải cũng vui vẻ chạy vòng quanh Triệu Uyển Thanh, cực kỳ mong chờ sự ra đời của cặp song sinh.

Đêm khuya, khi người phụ nữ đã ngủ say.

Mẹ Lâm kích động kích động muốn khóc, hóa ra, đó thật sự đúng là cháu trai cháu gái của bà ấy...

Đứng trước cửa bệnh viện, bàn tay đang xoa bụng của Triệu Uyển Thanh run run.

Không sao...

Mấy chục phút sau, Triệu Uyển Thanh từ trong phòng kiểm tra đi ra, vẻ mặt căng thẳng đợi câu trả lời của bác sĩ.

Suy nghĩ của cô gái nhỏ cực kỳ đơn giản, con người cũng rất lương thiện thành thật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thôn Hoàng Thổ.

Cô lập tức nắm chặt lấy tay của Lâm Thiệu Hoa dưới gầm bàn, kinh ngạc hỏi lại: "Thai đôi?!"

Hệ thống lúc này có thể nghe được suy nghĩ trong lòng của cô: "..."

Hai đứa...

Phồng phồng, tròn tròn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không biết tại sao, lúc này, bà ấy đột nhiên nhớ đến giấc mơ mà bà ấy đã mơ thấy trước đó...

Con của cô chắc chắn sẽ khỏe mạnh ra đời!

Ngay cả lúc cô đi vệ sinh, anh cũng muốn đi theo, đứng canh ở bên ngoài, khiến Triệu Uyển Thanh xấu hổ đến mức không thể cào cho anh mấy phát!

Trên đường trở về, trong đầu Triệu Uyển Thanh âm thầm mắng hệ thống vô số lần, sau đó mới yên tâm v**t v* bụng của mình.

Không phải đã nói cô chính là nữ chính sao?

Cô ấy đã nói rất nhiều lần, nhưng Lâm Thiệu Hoa vẫn không thay đổi, ngược lại càng thêm chú ý đến cô nhiều hơn.

Bây giờ ngay cả nhắc nhở ký chủ một chút cũng bị ký chủ nghi ngờ là tin xấu sao?

Bên trong là hai đứa trẻ của bọn họ.

Mặc dù mỗi ngày đi làm đồng đều rất vất vả mệt mỏi, nhưng chỉ cần nghĩ đến chàng thanh niên trẻ tuổi đẹp trai ở trong thôn này, trong lòng cô ấy cảm thấy rất ấm áp hạnh phúc... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thai đôi đó.

"Cái gì? Đôi đôi đôi, thai đôi sao?!!"

Sai khi về nhà, Triệu Uyển Thanh lập tức báo cho cả nhà tin tức về việc mang thai đôi.

Hôm sau, hai người dậy thật sớm, đi đến bệnh viện trong huyện.

"Nếu không có gì bất ngờ thì cái thai của cô là thai đôi, đã được 18 tuần, giai đoạn cuối nhất định phải chú ý vấn đề dinh dưỡng đấy."

Cô quay sang nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình, cũng thấy được sự kinh ngạc từ trong mắt anh.

Tuần trước, cô ấy đã viết thư cho người trong nhà, kể cho người trong nhà nghe chuyện về cô và Triệu Vĩnh An.

Có anh ở bên cạnh, cô không thấy sợ gì nữa. ...

Nó cũng khổ quá mà.

Làm hệ thống thật khó mà.

Sinh đôi là một từ rất tốt đẹp và trọn vẹn, nhưng, không mấy ai sẽ để ý đến những nguy hiểm mà người mẹ sẽ phải gánh chịu sau khi sinh nở...

Người phụ nữ đang bồn chồn trong lòng anh lập tức dừng lại động tác trở mình, vươn tay ôm chặt lấy eo của anh, khuôn mặt khẽ dụi vào lồng n.g.ự.c ấm áp của anh.

Lâm Thiệu Hoa lại không ngủ được, anh ấy không kìm được khẽ chạm vào bụng của người phụ nữ đang nằm trong lòng mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 242: Chương 242