Thần Thụ Chí Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 217: Vào Sâu Vong Mệnh Đài
“Chỉ cần ngươi giúp đỡ, hai viên này coi như tặng ngươi vậy..!”
Hắn bước qua lồng giam của một con Cự Xà Tam Giai đỉnh phong với lớp vảy bạc, lặng lẽ nhưng đầy uy áp, thân hình cuộn tròn trong bóng tối, đôi mắt toát lên ánh nhìn lạnh lùng.
“Ghê gớm như vậy?!” Mộc Chiến thầm nghĩ, hắn hơi kinh ngạc một chút nhìn Hô Tài tổng quản, có vẻ hắn không phải là đang nói đùa.
Mà ở ngay chính giữa lồng giam, có một con yêu thú đang bị quấn đầy hắc xích quanh thân..
Mộc Chiến lắc đầu, hắn không đáp mà chỉ chăm chú nhìn về phía trước, nơi luồng khí tức quen thuộc càng lúc càng rõ rệt.
Phía bên phải, lại có một loại khí tức dữ dội khác, cuồng bạo và man rợ, giống như từng đợt sóng linh khí cuồn cuộn không ngừng xung đột trong không gian.
“Thật ra.. loài yêu thú trong này không phải là Tam Giai yêu thú, mà là Tứ Giai yêu thú.. là cấp bậc yêu thú cao nhất trong Vong Mệnh Đài..!”
Đó là khu vực giam giữ yêu thú, tu vi cao nhất là tam giai đỉnh phong.
Mỗi một lồng giam đều ẩn chứa một tồn tại mạnh mẽ.
“Ta cảm nhận được dấu ấn quen thuộc trong lồng giam. Tổng quản, ngươi mở ra cho ta xem thử có đúng là loài yêu thú ta đang tìm kiếm không.” Mộc Chiến không chần chờ, móc ra thêm hai viên Phục Huyết Đan.
“Ta đảm bảo! Dù sao Thành Chủ cũng là một trong những cường giả của Huyền Nguyên Đại Lục, ta cũng không ngu ngốc để gây sự với hắn..!”
Hô Tài đúng thật là sợ Mộc Chiến quậy phá trong cái lồng giam này khiến con yêu thú Tứ Giai trong đó quậy tung Tuyết Nguyệt Thành lên a..
Hắn không chần chờ, nói tiếp:
Mộc Chiến nghe vậy, gật đầu:
“Ta biết các hạ bất phàm, nhưng vì thực lực của nó sánh ngang với Linh Anh Cảnh sơ kỳ cường giả, cho nên nếu để nó xổng ra ngoài, tại hạ không chịu trách nhiệm được!”
“Ngươi phải nhớ là không được phép tiết lộ bất cứ thông tin gì!”
Mộc Chiến tiến sâu vào Vong Mệnh Đài, ánh mắt thâm trầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đó chính là khu vực giam giữ tử tù, nơi dành cho những kẻ đại ác bị đày xuống đây, mãi mãi chịu cảnh giam cầm, linh hồn không được siêu thoát.
Bên trong lồng giam, những phù văn cổ xưa trải dọc theo các thanh sắt, tạo thành những luồng khí tức kiên cố như núi non hùng vĩ.
Hắn không nghĩ ra cỗ khí tức có thể khiến thụ tâm của hắn kịch liệt rung động là gì..
Dù cho Thành Chủ thì cũng chỉ mới là Linh Anh Cảnh đỉnh phong mà thôi.. một mình hắn làm sao có thể hoàn toàn trấn áp yêu thú Tứ Giai mà không gây tổn hại Tuyết Nguyệt Thành cơ chứ..
Mộc Chiến ánh mắt sắc bén nhìn về lối bên phải, nơi khu vực giam giữ yêu thú này.
Dù là thế, Hô Tài vẫn hít sâu một hơi, rồi nói với Mộc Chiến một cách bí hiểm:
Bên trái là một cỗ khí tức nặng nề, tràn đầy tuyệt vọng và oán hận, như hàng ngàn linh hồn bị giam cầm đang giãy giụa trong bóng tối.
“Ngươi đã tìm ra yêu thú mình muốn chưa?”
Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều làm gì, không khí trong này thật khó chịu, Mộc Chiến hắn lặng lẽ huy động hai trăm mười chiếc lá, luôn sẵn sàng cho một tình huống bất ngờ nào..
Lồng giam được đúc từ Hắc Kim Bạch Ngân, loại kim loại huyền bí có khả năng trấn áp linh khí.
Hô Tài thấy Mộc Chiến điềm nhiên như vậy, không hề tỏ ra bối rối khi nghe đến một yêu thú Tứ Giai, hắn liền chắc cú rằng, Mộc Chiến là một tên nào đó giả heo ăn thịt hổ.
Hô Tài âm trầm, hắng giọng một tiếng:
Từ phía ấy, hắn cảm nhận một cỗ khí tức quen thuộc, thụ tâm cũng rung động kịch liệt khi càng đến gần.
“Hô Tài tổng quản, ngươi sao lại có dáng vẻ như thế?!” Mộc Chiến quái quái nhìn Hô Tài một chút, hắn không phải là tổng quản nơi này sao? Sao lại tỏ ra sợ sệt như vậy chứ?..
“Có thể là cái gì đây..?”
Hắn cũng không sợ bị những tên yêu thú này t·ấn c·ông, thứ nhất hắn cũng là Hoá Đan Cảnh đỉnh phong, thứ hai là những yêu thú này đều bị hạn chế sức mạnh, không thể bộc phát toàn bộ sức mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả nhiên, tên hám tài Hô Tài thấy hai viên Phục Huyết Đan hai mắt liền trợn ngược muốn lồi ra ngoài, thậm chí còn có ý nghĩ trộm mất của Mộc Chiến nữa chứ..
Đi phía trước là Hô Tài đang dẫn đường, sắc mặt nghiêm nghị, cẩn trọng dò từng bước. Đôi lúc, y dừng lại một nhịp, cúi thấp người lắng nghe tiếng vọng từ phía xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộc Chiến dừng bước, ánh mắt trầm xuống khi nhận ra khí tức khác biệt tỏa ra từ mỗi phía.
Mộc Chiến hắn thấy thái độ Hô Tài tổng quản hơi đổi nên hắn lập tức đánh phủ đầu bằng hai viên Phục Huyết Đan luôn.. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộc Chiến nói nhỏ với Hô Tài một tiếng. Hô Tài khẽ cau mày nhìn Mộc Chiến một chút, tên này..
Nếu như trường hợp một thì hắn quá ngây thơ rồi.. có lẽ Mộc Chiến hắn không còn sống đến tận bây giờ để gặp mặt Hô Tài hắn đâu a..
Lồng giam này không giống với những lồng giam bình thường, nó mang một vẻ âm u tĩnh mịch, từng thanh sắt lạnh lẽo phát ra những tia sáng bạc, tạo thành một tầng kết giới chói lọi.
Nói xong, hắn hỏi:
Nhưng hắn không hề ngu ngốc làm như vậy, người ta không hề sợ hãi mà đưa hắn liền ba viên Phục Huyết Đan, không phải thằng ngu thì là người có bối cảnh to lớn.
Chương 217: Vào Sâu Vong Mệnh Đài
Mộc Chiến đi theo hướng cỗ khí tức quen thuộc mà đi.
Khi Hô Tài hoàn toàn mở cổng lồng giam, Mộc Chiến hắn mới quan sát kỹ hơn một chút.
Mỗi góc của lồng giam đều khảm Hồn Tinh, là loại bảo thạch tam giai cực phẩm, chỉ có thể tìm thấy ở nơi tụ tập đông đúc linh hồn.
Từ con Kim Sư Tam Giai hậu kỳ to lớn như ngọn núi, thân thể phủ kín lân phiến vàng óng ánh, đôi mắt như lửa đỏ lừ nhìn chằm chằm kẻ ngoại nhập, đến con Hắc Phong Lang Tam Giai đỉnh phong với bộ lông đen tuyền, từng hơi thở đều mang theo khí tức lạnh thấu xương.
Do vậy, Hô Tài không ngu ngốc làm những việc như đi c·ướp c·ủa Mộc Chiến, hắn xem Mộc Chiến như người giao dịch mà thôi..
Hô Tài nghe vậy, liền gật đầu an tâm. Tay hắn nhanh chóng thu lấy hai viên Phục Huyết Đan sau đó tiến đến mở cửa lồng giam ra.
Hô Tài ngoái đầu nhìn lại, giọng trầm thấp, “Ngươi thì biết cái gì, nơi này không đơn giản… từng bước phải hết sức cẩn trọng, nếu không một chút lơ là cũng có thể khiến sinh cơ tan biến nơi đây.”
Càng tiến sâu vào trong, không gian bên trong Vong Mệnh Đài bắt đầu chia thành hai lối rõ rệt.
Mộc Chiến nghe vậy cũng gật đầu, cũng không có gì phải chấn kinh cả.
Mỗi bước đi sâu vào khu vực giam giữ yêu thú như đưa hắn xuyên qua từng tầng khí tức cuồng bạo.
“Ngươi biết loài yêu thú này?!” Hô Tài cẩn thận thăm dò.
Những tiếng gầm rú, tiếng cào cấu vọng ra từ lồng giam hai bên, nhưng không một âm thanh nào có thể lay chuyển bước chân của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rồi, ở nơi sâu thẳm nhất, Mộc Chiến dừng bước trước một lồng giam cổ xưa, phủ kín bụi và dấu vết của thời gian.
Đôi mắt hắn ánh lên tia nhìn thâm sâu, mang theo sự kiên định không thể lay chuyển.
Băng qua từng lồng giam, hắn thấy nhiều yêu thú hung mãnh bị phong ấn trong các trận pháp kiên cố.
Bên trong, một yêu thú tỏa ra luồng khí tức quen thuộc đến lạ kỳ, thụ tâm hắn gần như bùng nổ toàn bộ khí tức của hai trăm mười chiếc lá, khiến Mộc Chiến phải vận dụng Hoá Nhân Quyết cực hạn để áp chế nó lại..
“Chính là nơi này..!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.