Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8:Lang Kị, quá khứ của ông trùm, Thế lực main bắt đầu lộ diện.
Giọng nói trong điện thoại nghe thấy lời nói của Lục Thiên Hoàng, đang từ nổi nóng liền co rúm nhỏ lại sợ sệt không ngừng bào chửa.
Nhưng Lục Thiên Hoàng cho vậy không còn gì là thú vị, hắn muốn mọi việc xảy ra y như kiếp trước hắn là kẻ kiêu ngạo hắn không muốn là cứ phải dựa vào những thiên tài kiếp trước mới có thể đứng đầu thế giới này.
Lục Thiên Hoàng thản nhiên cầm điện thoại đang bấm cái gì đó, Tề Ngữ bám theo sau liền một mặt ngưỡng mộ thanh âm hướng hắn nói.
"Nè hay cậu để tôi làm cánh phải đi sau này cùng cậu lăn lộn giang hồ".
"Lâu quá không gặp nhóc liền muốn phanh thây người anh này sao ?".
Hắn chính là muốn như vậy kiêu ngạo đè ép định lý, tiêu diệt bóp nát những thứ hắn muốn không một chút hi vọng nào cho kẻ thù chỉ như vậy sự kiêu ngạo của hắn mới có thể thoả mãn được.
P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.
Thẩm Huyền hắn nghĩ lại quá khứ chỉ thấy rùng mình, hoãn loạn nói.
Nhưng Đứng trước uy thế của cô bé đó hắn không tự chủ mà ngất đi, nhưng Thẩm Huyền cũng chỉ là hoảng sợ nhưng không quá mức nhưng giờ lại như kẻ sắp lâm vào bế tắc cuộc đời.
"Lần này còn đáng sợ hơn Diệp Huyết, tí ngươi cứ im lặng để ta trò chuyện là được đừng nói gì".
Một người trình độ đó hiện tại lại đang rất lo sợ.
Tề Ngữ nghe vậy không hề buồn, hắn còn lại còn hào hứng hơn.
Chình Thế bất ngờ, hắn người đầu tiên thấy cậu nhóc này đi vào sức mạnh tà ma đáng sợ có thể g·i·ế·t người chớp mắt, trong nữa năm nắm trong tay toàn bộ thế giới ngầm, nhìn thì là cậu nhóc vắt mũi chưa sạch nhưng tâm tư đáng sợ, cùng sức mạnh tuyệt đối cả thế giới ngầm chỉ cần nghe tới cái tên Thẩm Huyền liền là dù có là ông lớn kiêu ngạo quân đội sức lớn.
"Ông chủ nhỏ ai mà có thể khiến cậu hoảng sợ như vậy, là Tiểu thư Diệp Huyết sao ?".
"Không có ai trên thế giới được quyền kiêu ngạo tuyệt đối trước mặt người ấy trong ánh mắt của anh ấy ngươi không khác gì cỏ rác, nên tốt nhất là im lặng là quyền duy nhất ngươi được phép làm trước mặt anh ấy được chứ ?".
"Em không giám chỉ là núc nãy có vài con nợ mong muốn em cho chúng thêm hạn, mặc dù em đã khoan hồng cho chúng thêm vài ngày".
Sau khi nhận lời cảm ơn của hai cha con Đường Ninh Tuyết, Lục Thiên Hoàng Cùng Tề Ngữ hắn liền cùng nhau đi về.
Lục Thiên Hoàng nghe vậy liền làm bộ mặt khó hiểu nhìn hắn.
"Đúng vậy trình độ tôi chưa đủ, tôi sẽ rèn luyện nhiều hơn trở thành cánh tay đắc lực của cậu".
Một người đàn ông lịch thiệp đứng bên cạnh hắn, thấy bộ dạng hoảng sợ cùng gấp rút liền chỉnh lại kính hỏi cũng để lộ biểu cảm thắc mắc, hắn là Chình Thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trí óc, sự quyết đoán cùng một gia cảnh khó khăn, đều đầy đủ để trở thành nhân vật lớn cái cuối cùng đã khiến cậu nhóc lọt vào mắt hắn chính là sự tham lam, trên danh nghĩa là muốn bảo vệ gia đình vì em gái mà muốn cuộc sống tốt hơn thực chất chính là sự tham lam tài nguyên tột độ quyền lực để không bị kẻ khác giẫm đạp.
Trong đầu hắn đang rối loạn, cơ thể hắn liền cảm thấy cánh lạnh siết qua nổi hết da gà, như phản ứng bình thường cơ thể hắn liền tránh xa khỏi Lục Thiên Hoàng, hắn cảm thấy như trước mặt hắn con người này liền đã thay đối.
"Tiểu Hoàng đến giờ tôi vẫn không tin mình có người bạn võ công cái thế thân phận bí ẩn".
Mà Thẩm Huyền chính là cậu nhóc lúc hắn làm nhiệm ở khu ổ truột, quan sát hết ba ngày ba đêm thậm chí là tác động lên làm hắn khó khăn hơn, nhưng nhớ chính trí thông mình của cậu lợi dụng nhóm nhỏ khu ổ chuột nuốt gọn lấy đứng đầu khu ổ chuột.
một khí tức hắn có thể thấy bằng mắt thường chứa đựng sát khí, đôi mắt của Lục Thiên Hoàng trừng lên nhưng lại nhìn rất vô hồn, đôi mắt của một kẻ có thể g·i·ế·t người bất cứ lúc nào.
"Là anh Thiên Hoàng cuối cùng anh cũng liên lạc với em".
Chương 8:Lang Kị, quá khứ của ông trùm, Thế lực main bắt đầu lộ diện.
Bên kia đầu máy một cậu nhóc trông dáng vẻ dường như mới chỉ là một cậu nhóc lớp 8, hắn chính là Thẩm Huyền một cậu nhóc chính tay Thiên Hoàng quan sát để đưa nhóc vào hàng ngũ tứ Lang kị của hắn.
Tấu Chương Xong.
"Ai vậy ? tên chán sống ngươi còn quấy rối nữa đừng trách ta phanh thây ngươi". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Thiên Hoàng tới thu nhận hắn, nói cho Thẩm Huyền mọi việc lúc đầu Thẩm Huyền liền cho là Lục Thiên Hoàng kiêu ngạo, nhưng hắn liền cho Thẩm Huyền thấy lí do hắn kiêu ngạo, vì hắn nắm dữ sức mạnh mà không người nào có được hắn cũng liền dạy cho Thẩm Huyền biết Kiêu Ngạo là gì là thứ đặc quyền mà chỉ kẻ mạnh mới có.
Hắn người được Thẩm huyền đạo tạo ban thưởng cho cơ hội sở hữu sức mạnh tiến hoá giả, một bước đứng trên vạn người dưới một người cũng là lần đầu tiên thấy thủ lĩnh lo sợ, thậm chí là họp với các Lang Kị còn lại, lần cuối hắn thấy Ông trùm thế giới ngầm hoảng sợ là trước một bé gái hơn mình một tuổi.
Giọng nói của Lục Thiên Hoàng kèm theo sát khí phà ra từ khoang miệng hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tề Ngữ đang nghe lén trong đầu hắn liền thắc mắc rốt cuộc người hắn quen liền là cái gì a, mặc dù không biết sau đầu dây bên kia là ai nhưng hắn đoán chắc bên kia đầu dây là một nhân vật nguy hiểm.
"Nhóc biết quy tắc của anh nhỉ, anh gửi vị trí, chậm nhất một tiếng đưa người tới đón anh".
=================================
Bình thường việc của một người trọng sinh là tìm những cái thiên tài kiếp trước biết thu nhận, hoặc là những kẻ lầm đường lạc lỗi lỡ đi sai đường để nhận làm thuộc hạ, bởi vì những người đó đều là những người được cho là thiên tài của một kiếp sống.
"Ồ Thẩm Huyền, nhóc giám chửi ta chán sống ?".
Chình Thế nghe vậy từ vẻ mặt bình tĩnh cũng bắt đầu hiểu độ nghiêm trọng gật đầu, phải biết trong tương lai thì không biết nhưng hiện tại một người với trình độ Lang Kị có thể làm một đất nước rơi vào bế tắc.
"Chưa thấy c·h·ế·t".
"Lăn lộn với tôi với trình độ của cậu ?".
"Không không được đâu, cậu từ bỏ đi". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hứa với ta, ta không muốn mất thuộc hạ đắc lực như ngươi".
Thậm Chí là người đứng đầu đất nước cũng phải nể mặt, một kẻ không sợ trời đất dễ dàng nắm người khác trong lòng bàn tay mà chơi như con rối, bây giờ lại hoảng loạn lo sợ.
Vậy những người không được biết đến, hay những người c·h·ế·t trước khi bộc lộ tài năng như vậy lại tiếp tục không được trỗi dậy sao, sai những người như vậy chính là kẻ mà ông trời đố kỵ tài nằng mà đè ép.
"Người quen".
Lục Thiên Hoàng thấy biểu hiện cố chấp của Tề Ngữ hắn cũng chán không buồn nói, chỉ lấy điện thoại ra bấm điện thoại Tề Ngữ thấy vậy cũng thắc mắc gãi đầu nhìn hắn.
Lục Thiên Hoàng liền đứng lại nói chuyện điện thoại, Tề Ngữ cũng tò mò vểnh tai lên nghe ngóng, điện thoại liền phát ra một giọng trẻ con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nên em không để ý lở quát anh, chứ nếu biết đ...đó là anh thì cho em 10 cái mạng này em cũng không giám nói ra những câu đó với anh".
"Chình Thế à ngươi biết đấy người mà ngươi sắp đối mặt, là kẻ mà tất cả Lang Kị hợp lại cũng không đáng để anh ấy đặt vào mắt".
Quay lại hiện tại Thẩm Huyền liền hoảng sợ vội vàng sai người nhanh nhất thời gian tới chỗ Lục Thiên Hoàng, Hắn quát lớn chỉ cần không kịp thời gian hắn liền bồi táng tất cả đi theo hắn, đám thuộc hạ nghe vậy đều thấy sợ tất cả đều sợ vì một thằng nhóc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.