Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17:Ý Đồ Với Nàng Ấy, Trên Thế Giới không cần Chịnh Gia Nữa.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17:Ý Đồ Với Nàng Ấy, Trên Thế Giới không cần Chịnh Gia Nữa.


Tống Nhiên Linh nàng chính là ghét những kẻ chuyên làm phiền như Chịnh Thiếu này, nếu không phải công ty này là nhà nàng cùng nhà hắn hợp tác.

"Ông trời ơi sao lại có người đàn ông đã đẹp trai còn tài năng như vậy được cơ chứ".

P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.

Nàng thấy vậy, liền khuôn mặt chuyển từ khó hiểu, liền vui mừng ôm chặt lấy Lục Thiên Hoàng.

"Bắt đền cậu làm tôi khóc, sao cậu lại hát được bài hát hay vậy chứ ?".

"Ông trời đúng là trêu ngươi hahahahaha" Hắn ôm xác nàng giọt lệ không ngừng tuôn ngước mặt lên trời cười lớn.

"Ngươi đừng có quá đáng".

"Tên đáng ghét này"Nàng nói hắn xong liền lấy hai tay cầm bông hoa đưa lên nhìn.

Tư Nhã với các thành viên cũng bất ngờ với màn biểu diễn của Thiên Hoàng đều khen không ngớt, Chỉ cả Lệ Na liền để ý đồng hồ, khuôn mặt nàng chở nên gấp gáp đáp.

Tư Nhã đẩy hắn ra ngượng ngùng hỏi.

_________________________

Lục Thiên Hoàng vẻ mặt nở nụ cười kiêu ngạo nhìn hướng vị Chịnh thiếu, hắn liền trịch thượng nói.

"Gia đình mất, bạn bè xung quanh cũng không thể bảo vệ".

Thậm chí cả Ôn Vương Nhiễm, lẩn nhóm Nhã Tư cũng chăm chú không thể rời mắt khỏi bài hát.

Mà tên Chịnh thiếu ngồi một bên thấy hai người ôm nhau thì tức giận, con mồi của hắn vậy mà lại ôm ấp với tên đàn ông khác.

Lịch ra chap:3-5-7 cảm ơn mn đã đọc truyện.

"Oai phong gì chứ ? Kiêu Ngạo gì chứ ?".

"Tớ c·hết vì cậu ấy mất". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn hồi hộp hít mạnh một hơi nhìn thẳng vào cánh cửa.

"Cái ngươi lại chọc ta ?".

Còn lại là một tên tóc đỏ mang vest đang vắt chéo chân cùng bốn tên mang vest đen, mọi người đều bất ngờ khi nhìn thấy Thiên Hoàng.

Tấu Chương Xong.

"Hửm ? nó có ý nghĩa gì"nàng vui vẻ nhận lấy bông hoa, vui vẻ ngước lên nhìn hắn hỏi.

"Thiên Hoàng, vòng cổ này không nhầm được chính là cậu Thiên Hoàng".

"Ngươi ngươi ngươi là nam sinh kia ?".

Hắn mở cánh cửa đi vào, liền một bóng lưng lùi vào người hắn chính là Tư Nhã nàng lui về sau như đang tránh né gì đó.

Chương 17:Ý Đồ Với Nàng Ấy, Trên Thế Giới không cần Chịnh Gia Nữa.

Nghe vậy cả nhóm cũng hoảng hốt chạy ra khỏi cửa, Thiên Hoàng thấy nàng đi ra khỏi Tư Nhã đi ra khỏi cửa liền để ý.

Thấy vậy hắn đỡ lấy người nàng, hắn liền lộ vẻ lo lắng sắc mặt quan tẩm hỏi.

"Không nói".

Tên quản lý tức giận mắng, không ngừng chỉ tay.

"Nhã Tư chúng tôi đã có tri kỷ, mong anh không nên tới đây làm phiền chúng tôi nữa".

"Ngươi..."Chịnh thiếu tức giận không thể kìm nén, không ngờ tên trước mặt lại giám không biết trời cao.

Hắn liền nhìn quanh xem xét Tư Nhã, Tư Nhã thấy vậy cũng bất ngờ thấy khuôn mặt Thiên Hoàng đưa tới gần, nàng liền đỏ mặt.

Thiên Hoàng hắn khuôn mặt cứng đờ từ từ nhìn Tư Nhã cười với hắn, những dòng máu tươi từ miệng nàng không ngừng tuôn ra.

Tên mang kính mặt giống chuột chính là quản lý nhóm nhạc, hắn nổi nóng đứng dậy đập bàn quát.

Nếu không phải quan hệ hợp tác hai nhà, thì nàng đúng là muốn chửi hắn cút đi.

"Nhưng có thể tha cho ngươi lần này, chắc chắn không có lần sau"nàng đỏ ửng khuôn mặt nói nhỏ rồi về lại chổ cha mình.

Hắn từ từ tiến đến cùng các bảo vệ, nở nụ cười giả tạo.

Nhóm của Lệ Na liền nghĩ "hắn bị úng đấu sao, nãy giờ không nghe đó là Chịnh Gia đấy".

Một lúc sau, những người cùng hắn đánh phá hang ổ ma thần đều đi chỗ hắn, chỉ thấy hắn quay người lại với thân xác của nàng khuôn mặt cúi xầm xuống mặt đất, nhấc bổng chiến thương lên trời.

Mọi người không hiểu đều trầm trồ nhìn một cảnh cơm c·h·ó này, thậm chí những thành viên còn lại trợn tròn mắt, liền nhìn qua bên cậu thanh niên tóc đỏ rồi lại nhìn qua bên hai người đang ôm lấy nhau.

"Dám có ý đồ với người phụ nữ của ta, trên thế giới này, không cần tồn tại nhà họ trịnh nữa"Lục Thiên Hoàng giọng điệu kiêu ngạo nói.

Tư Nhã định nói gì đó nhưng chỉ gật đầu, không hiểu sao đứng sau lưng hắn cho nàng liền cho nàng cảm giác rất an toàn.

Hắn liền thu thương đặt xác nàng xuống, bầu trời như khóc cho chuyện tình đôi lứa mà cũng đổ mưa, trên khuôn mặt nàng đến lúc c·hết vẫn còn nở nụ cười mãn nguyện.

"Được vậy ta sẽ đền cho cậu"nói xong hắn lấy từ trong túi ra một bông hoa hồng trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tư Nhã nghe vậy cũng liền sợ Thiên Hoàng bị gì, liền lo lắng nói nhỏ.

Nàng vừa liền chảy tới ôm trầm người hắn vừa mắng Thiên Hoàng.

Nàng vừa mắng vừa đập mạnh vào ngực của hắn, Thiên Hoàng thấy vậy nở nụ cười nhẹ xoa đầu nàng hắn nhẹ giọng đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vương Nhiễm nghe vậy không hiểu liền đưa tay với tới chổ hắn.

"Cậu không sao chứ ?".

"Này ! sao lại ?"Nàng giậm mạnh chân.

Hắn lấy tay ôm đưa nàng ra sau lưng hắn, nhìn nàng khuôn mặt hắn lại ấp áp.

Tư Nhã nghe vậy mặc dù có cảm giác quen thuộc, nhưng cũng không nhớ mình từng quen người nào có giáng dấp như vậy.

"Cậu đây hẳn là người bạn thuở nhỏ của Nhã Tư nhỉ, nhưng vậy thì sao ta cho cậu tiền, Nhã Tư là người phụ nữ của ta cậu nên biết điều".

Còn tên quản lý không ngờ lại là người của hắn, về phải đuổi việc tên quản lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Thiên Hoàng thấy vấy khuôn mặt hắn từ hiền lành ấm áp, liền thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

Tống Nhiên Linh hiểu cách làm việc của tên này, nên nàng đứng lên quát lớn.

"Cậu cũng lớn rồi sao lại còn khóc như trẻ con vậy".

"Tặng ngươi! Ý nghĩa nó rất hợp với ngươi đấy".

"Nhã Tư cô cô, cô từ chối Chịnh Thiếu thì thôi đi bây giờ lại giám ôm người đàn ông khác trước mặt Chịnh thiếu".

"Ta chỉ còn nàng, đến cuối cùng vẫn để nàng rời xa ta, thế thì ta có gì mà kiêu ngạo cơ chứ".

Nhìn khuôn mặt nàng vẫn ngu ngơ hắn liền thở dài, từ trong ngực hắn lấy ra một sợi dây chuyền, ở trên sợi dây chuyền luồn qua là một mảnh trái tim bị mất một nữa, ở trên khắc chữ Nhã.

Những video phát trực tiếp màn chình diễn hắn nổi như cồn, cả khán trường đều chảy giấu được những giọt lệ, khi hiểu được bài hát.

Thiên Hoàng từ từ quỳ gục xuống trước cái xác của Tư Nhã, nước mắt hắn không ngừng được tuôn ra và hét lớn.

Thái Nhi ôm chặt lấy Tư Nhã và hét lớn.

"Ta nhớ tối nay có việc liền xin về trước, cô có thể về chung với cha cô tăng tình cảm gia đình".

Thiên Hoàng thấy vậy liền lấy nhẹ tay lau nước mắt khỏi khuôn mặt của nàng đang thút thít nhìn hắn, hắn ấp áp nói.

Mọi Người hô vang tên hắn, nhưng không ai biết được trái tim của hắn từ đó mà mất đi cảm giác.

Nàng liền là không muốn nhịn hắn cứ làm phiền bạn mình, mà tên này không phải tốt đẹp gì là một tên phong lưu.

Cũng kết thúc buổi biểu diễn đi xuống, Vương Nhiễm cũng liền đi tới chỗ hắn, khuôn mặt nàng vẫn còn đỏ ửng để lại vết tích của một màn tràn lệ không kìm chế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mọi người tới giờ rồi, mau lên chúng ta cần quay lại tụ họp với quản lý không thì sẽ bị nói mất".

"Hừ nếu đã biết ta là ..."

"Chịnh Gia ?".

"Cậu chỉ được cái mã không thể đem lại hạnh phúc cho nàng".

Thiên Hoàng không trả lời chỉ nhìn xung quanh đánh giá tình, một tên mang kính nhìn khuôn mặt gian xảo không khác gì cầm tinh con chuột.

Thiên Hoàng thấy vậy, khuôn mặt liền cười nhẹ đáp.

"Cậu gọi nghe xa lạ thật không nhớ tôi sao ? Tư Nhã".

"Để tớ".

"Cậu rời đi đi tí gặp lại".

"Ngươi là tên nào giám tự tiện xông vào phòng quản lý nhóm nhạc, đang bàn luận chuyện với Chịnh Thiếu".

"Cuối cùng ta cũng được gặp lại nàng, Tư Nhã"Thiên Hoàng hắn không dấu nổi ý nghĩ cùng niềm vui, trên mặt hắn lộ vẻ vui mừng.

Tống Nhiên Linh ngồi nơi ghế cũng quay qua, cười khinh bỉ nhìn Chịnh thiếu kia anh thấy đấy.

Tư Nhã không quan tâm, cô bây giờ như một cô nhóc oà khóc nức nở.

Lục Thiên Hoàng liền hướng về Tư Nhã nói, không quan tâm đến tên quản lý đang hét lớn.

Bên chỗ Thiên Hoàng sau khi rời khỏi phòng tiệc hắn liền theo thần thức di chuyển nhanh tới chổ của Tư Nhã, trước mặt hắn là một cánh cửa phong tiệc.

Thiên Hoàng liền chạy đi, hắn vẫy tay nói lớn thanh âm.

Thái nhi một bên như hiểu chuyển gì liền cũng bộ mặt nghi ngờ nhân sinh, cảm thán nói.

"Đây chính là tình tiết trong phim ngôn tình à, hai người lại như vậy gặp nhau, mà nam chính còn là nam thần có một không hai".

Trở lại với thực tại, Thiên Hoàng cũng đã trình bày xong màn trình diễn của hắn, nhưng người ở dưới nghi ngờ tài năng hắn bây giờ cũng phải vỗ tay.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17:Ý Đồ Với Nàng Ấy, Trên Thế Giới không cần Chịnh Gia Nữa.