Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Giác Tỉnh Thế Giới Bản Mệnh
Thời gian còn khoảng chừng mười lăm phút nữa là đến giờ làm lễ, ban tổ chức cũng đã bắt đầu tập hợp phía trên đài cao sau tấm bia đá, Vương Huyền và Lạc Tuyết Linh cũng tranh thủ chạy tới báo cáo với lớp trưởng của lớp mình và chờ đợi xếp chỗ.
Sau khi ăn uống thoải mái, hấp thu đầy đủ các chất dinh dưỡng thiết yếu thì Vương Huyền chào tạm biệt với thím Trương, hắn chạy tới gara để xe, lái chiếc xe ngày hôm qua đi tới nhà của Lạc Tuyết Linh.
Giữa sân trường là một cái bia đá khổng lồ cao hơn mười mét, dài ba mét, rộng ba mươi xenti, phía trên khắc đầy các ký tự và phù văn huyền ảo, vừa nhìn qua thì biết ngay nó là Vũ Trụ Nguyên Bia, chuyên môn dùng cho người mới thức tỉnh bản mệnh thế giới.
" Thầy đây cũng không tiếp tục nhiều lời lằng nhằng để tốn thêm thời gian của các em. "
" Được rồi, tới liền. "
" Bất cứ một công dân nào của Vũ Trụ văn minh trưởng thành đến 18 tuổi, thì đều có quyền đắng ký để giác tỉnh thế giới cho bản thân mình. "
Một lát sau, khoảng bảy giờ đúng, thầy hiệu trưởng bước thẳng lên bục giảng, cầm lấy một cái mic bắt đầu diễn thuyết.
Sau đó thầy hiệu trưởng lui xuống đài, nhượng lại sân khấu cho thầy giám thị.
. . .
Bộp! Bộp! Bộp!
" Có em! " Trường Không Minh vừa đi về phía trước vừa hô to, lên đến gần cự bia hắn dừng lại đối diện với thầy giám thị.
Cha mẹ của bọn hắn đã chuẩn bị trước sẵn cho mỗi người mười phần đặc cấp gói tân thủ thế giới tài nguyên, cao hơn đỉnh cấp thế giới tài nguyên một cấp, cũng là cấp cuối cùng của gói tân thủ tài nguyên.
Lập tức lớp trưởng của lớp Vương Huyền bước ra, hắn là một chàng thiếu niên tuấn tú, trên mặt đeo lấy một cái gọng kính màu vàng trong rất thanh lịch và trang nhã, ở lớp học nhân duyên của hắn cũng không kém, là một thanh niên hoà đồng vui vẻ.
Phan Tấn Phúc lập tức đi lên, cũng thực hiện một loạt các động tác theo thầy giám thị hướng dẫn, giống như vừa nãy Trường Không Minh đã làm.
Mẹ của Lạc Tuyết Linh tên là Mộng Dao, cũng là một vị Chủ Thần chính gốc, còn cha của nàng thì có tu vi thấp hơn một chút síu, đó là Thượng Vị Thần đỉnh phong, tên gọi Lạc Chí là bạn thân chí cốt của Vương Trường Nguyên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Còn nếu như bạn nào mà gia cảnh giàu có, gia đình đã chuẩn bị sẵn từ trước, thì cũng có thể không nhận phần quà hỗ trợ này. "
" Lệ Thu Sương 12A1, giác tỉnh thành công! "
Hắn nghe theo lời của thầy giám thị lập tức đặt tay vào mặt của cự bia, thả long cơ thể của mình, tập trung tinh thần bắt đầu giác tỉnh thế giới.
" Lên xe thôi, sắp tới giờ rồi. "
Bây giờ là khoảng vào sáu giờ bốn mươi lăm phút sáng, Vương Huyền chạy đi đỗ xe sau đó hắn dắt tay Lạc Tuyết Linh, cả hai đi thẳng tới sân trường.
. . .
. . .
Thầy giám thị mỉm cười ôn hoà nói: " Đặt tay vào cự bia, thả lỏng cơ thể, tập trung tinh thần bắt đầu giác tỉnh đi em. " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Bạn tiếp theo, lớp 12A1 Phan Tấn Phúc. "
" Còn nếu như không thông qua thí luyện thì thầy cũng xin thứ lỗi, các em bị Vũ Trụ tước đi quyền sở hữu thế giới và quay trở về cùng điểm xuất phát với các bạn đã giác tỉnh thất bại. "
" Sau khi thầy đọc đến tên ai, thì người ấy lập tức bước tước Vũ Trụ Nguyên Bia để chúng ta tiến hành giác tỉnh thế giới. "
Chương 7: Giác Tỉnh Thế Giới Bản Mệnh
Những trường học khác nếu mà biết được những việc này thì chỉ sợ là hâm mộ khóc thét, trong lòng sẽ thầm phỉ nhổ là ông trời bất công.
Ở nơi đó đang tập trung tất cả các học sinh của trường học, các bạn lớp trưởng thay phiên nhau hô gào các bạn học sinh của lớp mình đứng thành hàng tập hợp.
" Mặc dù không thể trở thành một danh Thế Giới Chi Chủ, nhưng các em vẫn có thể theo đuổi tiếp ước mơ siêu phàm của chính bản thân mình. "
Vừa nghe đến đó thì Vương Huyền cũng thầm đoán được là việc gì xảy ra, thế là hắn không thèm để ý, trực tiếp cúp máy, một chuỗi thật dài tút tút vang lên, hắn tiếp tục lái xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
. . . . .
Cùng lúc đó những ký tự và hoa văn của Vũ Trụ Nguyên Bia bắt đầu sáng lên, từng dòng năng lượng kỳ bí bắt đầu hội tụ và vây quanh Trường Không Minh, hình thành một vòng xoáy năng lượng nhỏ rồi dần dần chui vào mi tâm của hắn.
" Chúc mừng em đã giác tỉnh thành công, em có thể đi qua phía bên kia để nhận một phần quà phát triển từ nhà trường, sau đó trở lại lớp học của mình chờ đợi những bạn khác giác tỉnh kết thúc. " Thầy giám thị chỉ về phía tây của sân trường, nơi đó đang có một người cô giáo đang đứng đó vẫy tay với Trường Không Minh.
" Hôm nay là một ngày hết sức trọng đại đối với toàn thể Vũ Trụ văn minh của chúng ta, cũng như các em học sinh thân mến đang ngồi ở chỗ này. "
Reng~ reng~
" Xin chào, có phải là Vương Huyền, Vương thiếu gia hay không ? "
" Những bạn giác tỉnh thế giới thành công cũng đừng quá sớm vui mừng, các em sẽ phải trải qua một đợt tân thủ thí luyện đến từ Vũ Trụ, thời gian kéo dài một tháng, nếu như các em thành công thông qua thì sẽ tiếp tục giữ vững được thân phận Thế Giới Chi Chủ của mình và cũng nhận được phần quà từ Vũ Trụ. "
Thầy giám thị lại nghiêm túc hướng về phía dưới tiếp tục đọc tên.
Thầy giám thị thấy thế một màn như thế, khắp khuôn mặt đều là vui mừng hô to: " Trường Không Minh, giác tỉnh thành công! "
Hắn cũng đã thành công thức tỉnh, thầy giám thị cũng khuôn mặt vui tươi biểu thị chúc mừng, các bạn học ở phía dưới thì càng thêm kích động.
Vừa lái xe ra khỏi nhà thì bỗng dưng một tiếng điện thoại thông báo vang lên, Vương Huyền vừa mở ra xem thì là một dãy số lạ, hắn thử ấn chấp nhận, đầu dây bên kia lập tức vang lên một âm thanh của người trung niên.
" Tân thủ thế giới tài nguyên được chia làm bốn phẩm cấp theo thứ tự là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp sẽ được phân phát dựa theo học lực của các em, từ học sinh trung bình cho đến học sinh xuất xắc. "
" Bởi vì hôm nay chính là ngày để cho các em có cơ hội được tiếp xúc với Vũ Trụ Nguyên Bia, giác tỉnh ra bản mệnh thế giới của mình. "
" Mã Quách Tài 12A1, giác tỉnh thành công! "
" Lớp 12A1 Trường Không Minh, lên đây đi em! " Tiếng nói của thầy giám thị vang lên.
" Bởi vì các em đã trải qua một lần giác tỉnh, đã thành công lấy được bằng chứng thông hành đến Tân Thế Giới, các em có thể lấy thân phận là một dong binh để tiến tới đó, tiếp tục viết tiếp ước mơ siêu phàm của bản thân, hoặc cũng có thể nhờ vả bạn bè thân quen của mình trở thành một người phụ thuộc, thay mặt quản lý thế giới cho họ. "
Trường Không Minh kích động nói: " Vâng thưa thầy! "
" Chúng ta bắt đầu đi vào tiết mục chính của ngày hôm nay luôn. "
【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】
Với gia cảnh đầy đủ của Vương Huyền và Lạc Linh Tuyết thì bọn họ không cần phải nhận phần quà hỗ trợ từ bên phía của nhà trường.
Trường Không Minh: " Vâng! "
Chúng học sinh ở phía dưới nghe được thầy giám thị dứt khoát vào thẳng vấn đề như vậy luôn, thì cũng cấp tốc thi nhau vỗ tay hoan hô, ra sức hò hét.
Sau khi thầy hiệu trưởng giảng giải xong tất cả mọi thứ, thì ở phía dưới khán đài, các bạn học sinh đang gật gà gật gờ, ngáp ngắn ngáp dài, cấp tốc lấy lại tinh thần lên tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay âm ầm nhiệt liệt như trường giang đại hải.
" Trương Đăng Khoa 12A1, giác tỉnh thành công! " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Vì để đảm bảo các em có thể dễ dàng vượt qua được tân thủ thí luyện hơn, cho nên bên phía nhà trường đã quyết định gửi tặng các em một phần quà phát triển thế giới, đó là một phần tân thủ thế giới tài nguyên. "
" Nói tóm lại là nếu như các em giác tỉnh thế giới thất bại thì cũng đừng vội bi quan, vẫn còn đó rất nhiều đường ra cho các em có thể lựa chọn. "
" Mỗi một người trong cuộc đời chỉ có một lần cơ hội duy nhất để giác tỉnh thế giới, thành công hay thất bại đều nhìn tại bước này, nên phải chuẩn bị đầy đủ và kỹ càng, cẩn thận và nghiêm túc, để không phải hối hận dằn vặt. "
" Ha ha, là Vương thiếu gia thì tốt rồi. " Âm thanh của người trung niên kia lại tiếp tục lên tiếng.
Một lúc sau dị tượng kết thúc, Vũ Trụ Nguyên Bia cũng hiện lên một dòng chữ kỳ ảo giống như nòng nọc, chứng tỏ là Trường Không Minh đã giác tỉnh thành công.
Cha mẹ của nàng thì cũng giống như cha mẹ của Vương Huyền, quanh năm suốt tháng đều đang ở trên chiến trường chinh chiến, xét về gia cảnh thì cả hai không khác nhau là bao.
Vương Huyền: " Đúng vậy, là ta, có việc gì hay không ? "
Các bạn học ở phía dưới nghe vậy thì lập tức toát ra thần sắc hâm mộ, khuôn mặt của ai nấy cũng đều hưng phấn đến đỏ bừng.
" Khụ khụ. . . các nội dung trọng yếu thì thầy hiệu trưởng cũng đã giảng giải xong với các em rồi. "
Vương Huyền ngồi ở phía dưới nghe thầy giám thị đọc một lượt tên các bạn học giác tỉnh thành công thì cũng không khỏi thán phục, trong lòng thầm hô thật không hổ là trường chuyên, các học sinh đều được tinh thiêu tế tuyển, tỷ lệ giác tỉnh thành công thật là cao đến quá đáng.
" Chuyện là như thế này, ta là Trịnh Cơ, chú ruột của Trịnh Càn. . . "
Hai người lái xe, dọc đường trò chuyện tâm sự một hồi thì xe đã chạy tới cổng trường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng không có cách nào, nhà giàu sang chính là thoải mái như vậy, có được tài nguyên cũng đủ để rất nhiều người ước ao ghen tị.
" Nhưng nếu như có bất cứ ai không giác tỉnh được bản mệnh thế giới, thì các em cũng đừng buồn và lo lắng con đường siêu phàm của mình sẽ bị đoạn tuyệt. "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.