Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47: Tiểu Tộc Trưởng Bị Bắt, Boz Tức Giận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Tiểu Tộc Trưởng Bị Bắt, Boz Tức Giận


" Ngay lập tức cút đi tìm h·ung t·hủ cho ta! "

Sau khi tên gác đêm tỉnh, cả người hắn ngay lập tức rơi vào co giật liên hồi giống như động kinh, bởi vì cả đêm cơ bắp căng cứng chưa từng được nghỉ ngơi thả lỏng một chút nào.

" Đau. . . nhức. . . a, quá. . . là. . . đau. . . nhức. . . " Tiếng kêu đau vang lên, kèm theo một cái giọng nói yếu ớt rên rỉ, đây là giọng nói của tên gác đêm, hắn cuối cùng thì cũng đã tỉnh.

Đến cả hắn vỗ vãi chào hỏi cũng không thèm đáp lời, bởi vì cả hai bọn hắn đều là bạn thân với nhau, cùng làm thay phiên công việc gác đêm này, bình thường tên này thấy hắn hỏi thăm thì đã sớm ba xáp ba xàm vào để nói chuyện, nhưng hôm nay hình như có cái gì đó quái lạ đã xảy ra.

Bây giờ thì bản thân hắn cũng rất là bối rối, trường hợp như tên gác đêm đang trải qua này, thì bản thân hắn cũng chưa bao giờ gặp được, nên không biết làm sao để mà giúp bạn thân chí cốt của mình.

Tên to con hết cách đành phải chạy đi kiếm một cái xô nước lạnh, tạt thẳng vào trên người của tên gác đêm.

Bây giờ trong thoáng chốc được buông lỏng, thì ngay lập tức các triệu chứng của sida thời kỳ cuối ập tới trực tiếp h·ành h·ạ tên gác đêm này, khiến cho hắn co giật như bệnh động kinh và liên tục kêu đau liên hồi.

Trời dần sáng, mặt trời cũng bắt đầu lên cao, cả cánh rừng như tràn đầy năng lượng ra sức vươn mình chào đón những tia nắng đầu tiên trong ngày.

Cả đám nghe vậy thì đều câm nín, không có bất kỳ người nào đứng ra trả lời người đàn ông trung niên, bởi vì bản thân bọn họ thừa biết rõ tính cách của người đàn ông trung niên này, ông ta càng bình tĩnh thì chứng tỏ trong người càng tức giận, nếu như bây giờ mà có ai đứng ra trả lời người đàn ông trung niên này thì người đó chắc chắn sẽ phải chịu đủ xui xẻo.

Sau một câu tam liên hỏi như vậy thì lại có một người đứng ra trả lời: " Gác đêm cũng bị người ta bưng tận ổ, bây giờ cả đám đang nằm ở ngoài kia kêu rên la liệt kia kìa. "

" Huynh đệ ngươi không sao đấy chứ ? Tại sao lại co giật liên hồi như thế kia ? Ngươi thật sự là đã mắc phải cái quái bệnh gì hay sao ? " Tên to con nhìn thấy huynh đệ đối với hình tiến hành cầu cứu, thì ngay lập tức gấp gáp tuôn ra tam liên hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một tiếng ngã nặng nề hữu lực vang lên, tên to con s·ợ c·hết kh·iếp, tưởng rằng bạn mình đã bị trúng phải cái quái bệnh gì nên đ·ã c·hết thẳng cẳng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khắp cái doanh trại đã mất đi ánh lửa, thay vào đó là từng tiếng huyên náo ồn ào vội vã và những tiếng chào hỏi xã giao giữa những cư dân của doanh trại.

Cả cái toà lâu đài khi thấy người đàn ông trung niên nào bước thì ngay lập tức yên tĩnh như c·hết, thậm chí mấy tên gác đêm đang nằm đau nhức kêu cả cũng ngay lập tức ngậm miệng vào, bầu không khí trong thoáng chốc căng thẳng đến tột độ, trong không khí còn thỉnh thoảng tản ra túc sát ý vị.

Bịch!

Hắn hơi có chút hoảng sợ, lại nếm thử vỗ lại vài cái vào vai người gác đêm nói: " Huynh đệ, huynh đệ, lên tiếng trả lời xem thử nào, ngươi không phải là bị trúng gió rồi đó chứ ? Đừng có làm ta sợ nha. "

Tiếng từng cái cành cây bị Vương Huyền vô tình đạp gãy răng rắc thê lương vang lên, chính vì hành động này của hắn mà không biết bao nhiêu thú nhỏ con non bị phá đi mái ấm thân thương, cả con người của Vương Huyền trong giây phút này đều toát lên vẻ tà ác và giảo hoạt.

Hắn dừng lại ở trước người tên gác đêm này, vỗ nhẹ vào vai người gác đêm và hỏi: " Huynh đệ đầy đủ tinh thần chuyên nghiệp a. "

Hắn cố ra sức tạo nên sự náo động lớn nhất có thể, Vương Huyền dọc đường cứ gặp phải ổ thú là lao vào quấy phá, cố tình muốn gây nên thú triều loạn động, để chuẩn bị cho bước tiếp theo của kế hoạch mà hắn đã vạch ra.

Nhưng đau đớn thôi cũng chưa đủ, những giọt nước lạnh buốt thấm ướt khắp người, khiến cho hắn càng thêm tỉnh táo và thông suốt, mà càng tỉnh táo thông suốt thì bản thân hắn lại càng cảm nhận được rõ ràng bản thân bị cơ bắp hành cho đau đớn đến kinh khủng như thế nào, mấy thứ này hợp lại thì có thể gọi là cực hình nhân gian, vừa đau nhức lại vừa thoải mái, vừa tê dại lại vừa tỉnh táo thông suốt.

Người quản gia kia nghe thấy mình bị điểm mặt chỉ tên hỏi, thì ngay lập tức lạnh run cả người lắp bắp nói: " Dạ. . . dạ thưa tộc. . . trưởng vẫn. . . vẫn chưa tìm thấy hung. . . h·ung t·hủ. . . "

. . . . .

" Hừ, thật là một đám phế vật! "

Vương Huyền cấp tốc thu lại hết thảy tạp niệm trong đầu, ôm lấy Alina này rời đi khỏi cái đỉnh núi này, giai đoạn tiếp theo của kế hoạch cũng phải cần hắn đi tiến hành thực hiện, không thể lãng phí thời gian ở đây mà mê muội được.

Ngay lập tức một âm thanh khác lại kéo cao vang lên: " Cái gì! Tiểu tộc trưởng m·ất t·ích ? "

Bên phía trung tâm của bí cảnh Boz, cũng chính là tộc địa của Diên Xoa Tộc.

" Ta hỏi lại một lần nữa, là ai đã b·ắt c·óc con gái ta! " Người đàn ông trung niên này bất thình lình chính là Boz, cha đẻ của Alina.

Vương Huyền vác Alina trên vai, thả mình thoải mái bay nhảy ở trong khu rừng, những nơi hắn đi qua đều là một mảnh gà bay c·h·ó chạy, hắn đang cố ý chế tạo động tĩnh để gây nên sự chú ý của người khác.

Nhưng rồi nghĩ đến người này là bạn thân chí cốt của mình, hắn lấy lại can đảm, bước tới gần người gác đêm, đưa tay lên mũi của người gác đêm thử xem tên này có còn hơi thở hay không, có đúng là đ·ã c·hết thật hay chưa.

Mà cái kế hoạch này Vương Huyền dự đoán là có khoảng hơn tám phần là thành công, bởi vì trong tay của hắn hiện tại đang nắm lấy một cái lá bài quan trọng, một con át chủ bài có thể giúp hắn nắm giữ cục thế trong tay.

" Đứng gác từ tối hôm qua đến bây giờ mà vẫn còn trong tư thế nghiêm thế này, tộc trưởng mà thấy được chắc cũng sẽ hết lòng khen ngợi ngươi đấy, ha ha. " Âm thanh của hắn có chút thân thiết nhiệt tình cười ha ha.

" Ai làm ? " Người đàn ông trung niên từ tốn hỏi.

Sau khi vỗ xong vài cái, tên người cao lớn này lại không nhận được bất kỳ hồi đáp nào từ bạn bè, mà thay vào đó là bởi vì cú vỗ của hắn tác dụng lực lên người gác đêm quá mạnh, khiến cho tư thế đứng của người gác đêm bị sai lệch, cả cái cơ thể cũng theo đó mà đổ ầm xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một cái người có thân hình cao lớn, cơ bắp hữu lực, mang trên mình một khuôn mặt trông khá là hung dữ đi ngang qua một tên gác đêm.

Hắn vẫn chưa dứt câu thì ngay lập tức một bàn tay chụp tới, tát thẳng một cái khiến hắn văng xa cả mét, kèm theo đó là một tiếng tức giận quát lớn: " Hung thủ vẫn chưa tìm được thì các ngươi ở đây loạn gào cái mẹ gì! "

" Không tốt! Tiểu tộc trưởng không thấy đâu nữa, cửa phòng ngủ của tiểu tộc trưởng cũng đã bị người ta phá! "

Răng rắc ~ Răng rắc ~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tên to con này thấy vậy hơi có chút sợ hãi lẫn vui mừng, trong lòng cảm thán may mắn bạn thân chí cốt của mình vẫn chưa c·hết mà chỉ bị ngất đi mà thôi.

" Thật là thành sự không có bại sự có thừa, tất cả đều là một đám ăn hại. " Boz mặt mày tức xì khói, chỉ mặt từng tên mà chửi.

Xô nước chịu ảnh hưởng bởi luồng không khí lạnh lúc sáng sớm và hơi sương lúc ban mai nên trở nên cực kỳ lạnh buốt, tưới lên người tên gác đêm khiến cho cả cơ thể của hắn trong phút chốc xảy ra phản ứng, sau đó hắn cấp tốc rơi vào trong co giật liên hồi.

" Cứu. . cứu . . " Hắn lại yếu ớt nhìn về phía tên to con nói.

Vẫn không có bất kỳ ai đứng ra trả lời câu hỏi của Boz, điều này khiến cho cơn tức của hắn càng tăng cao, hắn quét mắt nhìn một vòng, sau đó đưa ánh mắt dừng lại trên người quản gia của toà lâu đài này, rồi nói: " Ngươi! Trả lời cho ta xem là ai làm việc này. "

Phù ~ ~ Phù ~ ~

" Cửa phòng còn bị người ta phá! Đây là b·ắt c·óc a. "

Đưa tay lên mũi phát hiện tên gác đêm này vẫn còn hơi thở, nhưng hơi thở lại rất mỏng manh và yếu ớt, phảng phất giống như nến tàn trong gió, có thể dập tắt bất cứ lúc nào.

Cả cái khu trung tâm thoáng chốc rùm beng cả lên, tiếng ồn ào tiếng mắng chửi trách móc bay loạn ở trong toà lâu đài, nhưng chẳng được bao lâu thì cả cái toà lâu đài này lại thoáng chìm vào trong yên ắng.

A! A!

Ở ngoài cửa toà lâu đài, đang có một người đàn ông trung niên đang từ từ bước vào, thân hình hắn cao gần hai mét rưỡi, dáng vóc vạm vỡ góc cạnh, mặt mày hung hăng dữ tợn, khắp người đều toát ra một cỗ khí thế không giận tự uy.

Sáng sớm, tiếng thú rống đánh thức các con dân của Diên Xoa Tộc đang yên ắng say giấc nồng, báo hiệu một ngày mới tươi đẹp lại sắp sửa ập đến đối với bọn họ.

" Tộc trưởng mà biết được thì lập tức sẽ có chuyện không may đấy! "

Giữa lúc hắn đang hoang mang và suy tư không biết làm sao để cứu giúp bạn thân chí cốt của mình, thì ngay lập tức một tiếng kêu hốt hoảng kinh trời vang lên.

Từ biểu hiện của tên gác đêm này thì thoạt nhìn cũng khá là có chút giống với vẻ bị trúng gió, gương mặt hắn tái mét vì máu trong cơ thể lưu động ít do cơ bắp bị căng cứng cả đêm, ánh mắt trợn trắng không có tiêu cự, thêm cả việc cả cái cơ thể lạnh buốt thế này, thoạt nhìn thì chắc chắn là kẻ có bệnh trong người.

Bốp! Bốp!

Chương 47: Tiểu Tộc Trưởng Bị Bắt, Boz Tức Giận

" Huynh đệ, tỉnh dậy, tỉnh dậy đi huynh đệ. " Kêu một hồi mà vẫn không thấy tên này tỉnh.

Lại một người nữa hô to: " Gác đêm đâu ? Gác đêm làm ăn kiểu gì mà để cho tiểu tộc trưởng b·ị b·ắt mà không hề gây ra một tiếng động nào hết vậy ? Các ngươi đều c·hết hết rồi hay sao ? "

Thế là hắn đi lên cho tên gác đem hai cái bạt tại, ý đồ gọi tỉnh tên gác đêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vỗ xong một bàn tay lên vai của người gác đêm, tên này bất chợt phát hiện có điều không đúng, hắn thấy được hai mắt của người gác đêm trợn trắng nhìn xa xăm, cơ bắp căng cứng như thép đặc không hề có lấy một chút thả lỏng.

" Vâng vâng, chúng ta sẽ ngay lập tức đi tìm. " Cả đám nghe vậy như được đại xá, cấp tốc thối lui ra ngoài, dốc hết sức chuồn ra khỏi cái toà lâu đài này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Tiểu Tộc Trưởng Bị Bắt, Boz Tức Giận