Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 232: Đào Tạo Nhóm Ba Người Athomi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 232: Đào Tạo Nhóm Ba Người Athomi


" Chuyện này kỳ quái! "

" Trước khi trở về, ta có ném cho hắn một bọc tiền chứa mấy trăm đồng vàng, bảo đó là tiền công của hắn, nhưng hắn cũng chỉ lấy có một đồng mà thôi. "

May mắn có hộ vệ đội làm việc, bản thân hắn thành công bỏ qua đoàn người xếp hàng ở bên ngoài, rồi đi thẳng vào bên trong phòng khám.

" Lúc trước Amon có từng đến đây tìm ta một lần, nói có thể cải thiện tình trạng sống hiện tại của ta. " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Tốt! Tối nay tiếp tục nán lại đây thêm một chút thời gian, ta sẽ tranh thủ dạy thêm kiến thức mới cho các ngươi! " Vương Huyền nghiêm túc căn dặn.

" Amon đại nhân! "

Đây cũng là lý do vì sao Vương Huyền thu nhận mấy người Athomi, nếu không hắn cũng không cần phải phí công nhọc sức thiết kế những cái chiêu trò cong cong vẹo vẹo kia để làm gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 232: Đào Tạo Nhóm Ba Người Athomi

Khi hắn đến nơi, phía bên ngoài phòng khám cũng đã sớm xếp kín hết cả người.

" Ta lúc đấy nể mặt ngươi, bán tín bán nghi ỡm ờ cho qua chuyện này, nhưng thực sự không ngờ tới được, tên Amon kia lại thực sự dám tới, còn có thể làm ra được thành quả như vậy. "

Ngay khi Vương Huyền vừa mới bước vào, bên trong phòng khám đã sớm chờ sẵn lấy ba con người, bọn họ vừa nhìn thấy hắn tiến tới, liền nhanh chóng tiến lên buông lời chào hỏi.

Ba người này không phải ai khác, mà chính là bộ ba Athomi, Atoto và Aceta.

Ba người bọn họ rất sớm liền được Vương Huyền xin điều về phòng khám của mình, đảm nhiệm vai trò Y Sư học đồ.

Hắn chỉ khẽ cười xoà một cái, rồi mang theo một mặt hiếu kỳ nhanh chóng đi theo sau lưng của Abaluz.

Cả ba người bọn họ đều là người hiểu chuyện, biết phấn đấu nỗ lực vì chính mình, cho nên khi nghe được Amon Y Sư muốn tiếp tục mở khoá, bọn họ đều cảm thấy cực kỳ kích động, trong lòng ai nấy cũng đều âm thầm hạ quyết tâm phải học tập thất tốt, sớm ngày tấn thăng Y Sư chính thức.

Nói nói một hồi, Amulic bỗng nhiên phát hiện được dị trạng của Abaluz, hắn cảm nhận được trạng thái tinh thần của người sau hiện tại đã tốt đẹp hơn rất nhiều.

" Bất ngờ không ? " Khẽ nhấp một ngụm trà, Abaluz gương mặt tràn ngập sự khoái trá nói.

Vương Huyền cũng không có lạc hậu, đi tới bên cạnh bàn khám bệnh ngồi xuống kiểm kê đồ nghề của mình một thoáng, rồi âm thầm chờ đợi bệnh nhân tiến vào phòng khám.

Sau khi nghe hết một lượt, gương mặt của hắn biến đến cực kỳ vi diệu : " Dưỡng Thần Thuật ? Cổ tịch ? Còn có Amon ? "

Nghe xong Abaluz nói, gương mặt của Amulic lại biến đến càng thêm vi diệu.

" Lại là Amon đó sao ? Ngươi có cái gì bỏ quên ở trong đây hả ? " Trong phòng vang lên hai câu hỏi có chút gấp rút.

" Lúc nãy tên Amon kia có đến đây sao ? Nhìn cái bộ dạng hớt ha hớt hải kia của lão già ngươi, giữa hai người các ngươi có chuyện gì giấu ta có đúng hay không ? "

Ở một bên khác.

Nhìn thấy được người đến là ai, Abaluz ngay lập tức có chút ghét bỏ lên tiếng: " Là ngươi! "

" Căn phòng này đã được hắn gia trì Dưỡng Thần Thuật, cho nên mới có được công dụng như thế ? "

" Nếu như không phải là ta cố tình đưa, chỉ sợ hắn cũng không hề có ý định đòi hỏi ta cái gì. . . " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảm thấy không đúng, hắn nhìn kỹ lại một thoáng, cuối cùng nhìn thấy nét mặt ghét bỏ kia của đối phương, rõ ràng không giống như đã đổi tính a.

Amulic say sưa nói chuyện với Abaluz, chủ đề chính cũng là xoay quanh Amon, bản thân hắn lúc này đã hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu khi chính mình đến đây là gì.

Vừa mới bước vào trong phòng, một mùi dược liệu thơm ngát ngay lập tức ập tới chóp mũi của Amulic, hương thơm dịu nhẹ khoan khoái thấm nhuần vào cơ thể, kích thích tinh thần bản thân thoải mái dễ chịu đến vô cùng.

" Là như vậy sao. . . " Hắn lẩm bẩm.

Cốc ~ Cốc ~ Cốc ~

Vương Huyền sau khi rời khỏi căn phòng gỗ đỏ kia, thì thời gian cũng đã là hơn bảy giờ ba mươi sáng.

" À khoan! Những kiến thức y học mà ta đã dạy cho các ngươi, các ngươi nắm rõ hết cả rồi chứ ? " Dường như là nhớ tới cái gì, Vương Huyền gọi bọn họ lại rồi hỏi thăm một câu.

" Tốt! Giải tán ai làm việc nấy đi. " Vương Huyền phất phất tay, đuổi ba người tiếp tục đi làm việc.

Hắn thoáng trầm ngâm một chút rồi lắc lắc đầu nói: " Không có! "

Vương Huyền cũng là dựa vào phẩm tính này của ba người, nên mới chủ động xin được điều bọn họ tới phòng khám của mình để trực tiếp đào tạo, chỉ cần đào tạo thành công ba người này, dưới trướng của hắn sẽ ngay lập tức có được ba tên Y Sư chính thức!

Bỗng nhiên có người tới vội vàng gõ cửa cắt đứt sự hưởng thụ của hắn, tưởng đâu Amon quên cái gì ở trong phòng trở lại lấy, ai ngờ lại là cái tên khỉ gió Amulic này.

Nói xong câu đó, hắn cũng không thèm tiếp tục đếm xỉa đến Amulic, trực tiếp quay người đi thẳng vào bên trong phòng.

Người đến trực tiếp gõ cửa.

" Vâng! " Ba người đồng loạt đáp lời.

Nghe được những lời Amulic nói, Abaluz cũng liên tục gật đầu tán đồng, trong lòng hắn cũng thầm nghĩ: " Amon quả thực là một người rất biết đối nhân xử thế. "

Cảm nhận được những thứ này, Amulic cực kỳ kinh ngạc: " Căn phòng này của ngươi. . . " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Đúng vậy! " Abaluz sảng khoái gật đầu.

Phát hiện được điều này, trong lòng hắn cảm thấy nghi hoặc không thôi, bản thân còn tưởng rằng Abaluz đổi tính, biết nghe lời hơn rồi.

Chỉ có trở thành Y Sư chính thức, cuộc sống mới có thể thật sự trở nên tốt hơn!

Đúng vậy, Vương Huyền đang có ý định đào tạo mấy người này, trợ giúp bọn họ mau chóng tấn thăng thành Y Sư chính thức, đến lúc đó lực lượng của hắn ở trong Arron Y Quán này cũng sẽ được tăng cường hơn rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Ngươi nói những thứ này đều là tên Amon kia đã làm cho ngươi ? "

" Quá bất ngờ! " Amulic gật đầu lia lịa.

" Có thể nói, hắn nắm rất rõ đạo lý đối nhân xử thế a! " Amulic cảm thấy chuyện này có đôi chút thú vị.

Amulic lại tiếp tục lẩm bẩm: " Không được, không được. . . "

Nghe được đáp án khẳng định của Abaluz, ánh mắt của Amulic lấp loé liên hồi: " Hắn làm xong những thứ này, có yêu cầu ngươi phải làm gì cho hắn hay không ? "

Nghe được ba người chào hỏi, Vương Huyền nhẹ gật đầu nói: " Ừm, các ngươi vào vị trí hết đi, chuẩn bị tiếp nhận bệnh nhân vào khám. "

" Ha ha, những thứ này đều là Amon làm, may mà nhờ có hắn đã cải tạo lại chỗ này một lượt, khiến cho căn phòng này của ta bây giờ đã có thêm tác dụng ôn dưỡng tẩm bổ tinh thần. . . " Ablauz một mặt đắc ý cười cười, một năm một mười thao thao bất tuyệt kể ra những chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy.

Cộp ~ Cộp ~ Cộp ~

Quét mắt nhìn khắp căn phòng một lần, hắn phát hiện nơi đây có một vài thứ đã được thay đổi, bản thân nhịn không được hiếu kỳ liền hỏi: " Căn phòng này của ngươi bây giờ là sao đây ? Tại sao trong phòng lại xuất hiện thêm nhiều chậu cây như thế ? "

" Lúc trước ta từng buông lời hứa hẹn sẽ dẫn tên Amon kia đi gặp lão tộc trưởng, nhưng vẫn chưa định thời gian cụ thể. . .

" Ừm, không đúng! Trạng thái tinh thần của ngươi hình như đã tốt hơn rất nhiều rồi a, ngươi dạo này chịu nghe lời như vậy rồi sao ? "

. . . . .

" Giúp ngươi một cái công lớn như thế, mà chỉ lấy một đồng vàng, nếu như không phải ngươi mở lời, hắn cũng không có ý định nhận công! "

Amulic ngồi ở một bên uống trà, chăm chú lắng nghe bạn già của mình tán dốc bốc phét.

Ba người vâng lời, mau chóng phân chia nhau ra, bắt đầu tiếp nhận công việc của mình.

Nghe thấy Amon Y Sư muốn tiếp tục mở khoá cho chính mình, ba người Athomi ánh mắt ngay lập tức sáng rực như đèn pha, gương mặt bọn họ trong thoáng chốc tràn ngập sự hưng phấn khôn nguôi, ai nấy cũng đều ra sức gật đầu lia lịa, dõng dạc hô to: " Đa tạ Amon đại nhân! Đa tạ Amon đại nhân! Đa tạ Amon đại nhân! "

Bình thường đối phương đều là lì như trâu, người khác nói gì đều mặc kệ tất cả, bỏ hết ngoài tai. . .

Amulic thì cũng không hề cảm thấy xa lạ gì với cái tình trạng dở chứng điên điên khùng khùng này của Abaluz.

" Cút vào bên trong nói chuyện! " Abaluz cực độ ghét bỏ nói ra.

Cũng chẳng được bao lâu, bệnh nhân được đọc tên tiến vào, cả căn phòng trong phút chốc liền đắm chìm trong không khí công việc nhộn nhịp.

Dọc đường đi ánh mắt hắn không hề chớp lấy một cái, chăm chú quan sát đánh giá lại Abaulz thật kỹ càng, ý đồ tìm ra nguyên do vì sao trạng thái tinh thần của đối phương trở nên tốt hơn.

Thật sự là tụt hết cả hứng!

Xử lý xong chuyện của Abaulz, hắn cũng mau chóng nắm chặt thời gian bắt đầu chạy đến phòng khám của mình, tranh thủ phải đến đó trước khi trễ giờ vào làm.

" Bây giờ việc này có thể xem xét sắp xếp sớm hơn một chút. . . "

" Đúng vậy, chính là ta! " Amulic gật đầu đáp lời.

Abaluz nghe Amulic hỏi, thì bản thân cũng rất nhạy bén, hiểu rõ đối phương đang muốn nhắc tới cái gì.

Hô!

Vừa mới xuất hiện, ánh mắt của hắn híp thành một đường thẳng đánh giá người ở bên ngoài.

Sau đó là từng tiếng bước chân vội vàng vang lên.

Vương Huyền vừa mới rời đi căn phòng của Abaluz chưa được bao lâu, bên ngoài căn phòng lúc này lại có thêm một người nữa tiến đến.

" Lúc trước nhìn xem tên Amon kia, ta cũng đã biết hắn là một người rất khá, nhưng cũng không ngờ tới là hắn có thể khá tới cỡ này! "

Bản thân hắn vẫn còn chưa tận hưởng đủ niềm vui sướng thoải mái khi được ôn dưỡng tinh thần đâu.

" Nắm rõ! " Ba người đồng thanh hô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 232: Đào Tạo Nhóm Ba Người Athomi