Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101: Nguyệt Tĩnh Lam
" Được, vậy ta sẽ ngay lập tức cho xe đi vào phía trong liền. " Lâm Phác gật đầu vâng lời, hắn ngay lập tức lên ga, chiếc xe oanh liệt nổ máy chạy thẳng vào bên trong bãi đỗ xe của toà nhà.
Chiếc xe rời khỏi Cửu Văn Các sau đó thì bắt đầu vun v·út lao nhanh, nó thẳng tắp xuyên phá biển mây rồi thẳng hướng về phía đông bắc mà bay.
Ba tiếng gõ cốp cốp cốp vang lên, phá tan hành lang yên ắng tĩnh lặng.
Lúc này đây nàng nghe được Trương Phúc Minh giới thiệu, thì cũng ngay lập tức bình tĩnh lại, thái độ trong tức khắc đi vào trạng thái nghiêm túc và ngay ngắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Nếu đã tới nơi rồi thì đánh xe đi vào đi thôi, xử lý việc nhanh để mà còn cho các huynh đệ nghỉ ngơi sớm nữa chứ. " Vương Huyền quan sát trong chốc lát rồi nói ra.
Trương Phúc Minh nghe vậy, ngay lập tức không một chút do dự đẩy cửa ra, thẳng bước tiến vào, tiếp đó hắn nói: " Là ta, hôm nay ta tới đây tìm ngươi là có chút việc cần phải xử lý. "
Trương Phúc Minh một đường mang lấy gương mặt lạnh nhạt vô cảm tiến thẳng lên phía trước, những nơi đi qua thì ngay lập tức toàn là những gương mặt mỉm cười ngượng ngùng rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì Trương Phúc Minh thường hay xử lý mấy cái vụ việc như thế này, cho nên hắn cũng thường xuyên lui tới Trung Tâm Hành Chính, bản thân cũng rất là quen đường quen nẻo và cực kỳ quen thuộc thủ tục ở đây.
" Ha ha, Nguyệt cô nương hạnh ngộ, ngày hôm nay ta đến đây là có việc cần giúp đỡ, mong Nguyệt cô nương có gì thì tạo điều kiện thuận lợi giùm cho. " Vương Huyền cũng mỉm cười đáp lại Nguyệt Tĩnh Lam một cách nhiệt tình.
Vương Huyền thấy thế, đi theo ngẩng đầu quan sát thật kỹ cái toà nhà cao ốc chọc trời này một chút, hắn phát hiện ở phía bên ngoài của toà nhà là hàng loạt biểu ngữ ánh sáng lấp loé chói lọi hình thành nên bốn cái chững to " Trung Tâm Hành Chính ".
" Tốt tốt, vậy thì ta gửi lời cảm ơn tới Nguyệt cô nương trước. " Vương Huyền nụ cười càng sâu, liên tục nói hai tiếng tốt để cảm tạ với Nguyệt Tĩnh Lam.
Trương Phúc Minh nghe vậy, ngay lập lức chỉ về Vương Huyền đang đứng phía sau mình nói: " Người hôm nay ta tới đây là để trợ giúp cho Vương công tử đây xử lý một cái sự việc liên quan đến thu nhận chủng tộc của Hư Vô Thời Không, chuyện này. . . "
Trên xe đang ngồi ba người, một người trong đó là Lâm Phác thì đang yên tĩnh tập trung lái xe, còn lại hai người Vương Huyền và Trương Phúc Minh cũng chẳng có gì để bàn tán tiếp, nên cũng bắt đầu yên tĩnh quan sát cảnh vật xung quanh.
Cốp! Cốp! Cốp!
" Đã đến nơi! "
Tiếp đó nàng lại quay đầu qua trừng cặp mắt về phía Trương Phúc Minh một cái, rồi sau đó nàng nói: " Mời các vị đây đi theo ta, ta dẫn mọi người tới nơi để xử lý công việc. "
Trong căn phòng là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp động lòng người, nàng ta môi hồng răng trắng, mặt như thiếu nữ hoài xuân, dáng người mỹ lệ thanh quý, khí chất ung dung trang nhã nhẹ nhàng, cả con người cũng toát lên một vẻ thành thục vận vị tràn ngập mị lực.
Người phụ nữ này tràn ngập quyến rũ nói, thanh âm của nàng thanh thuý dễ nghe thấm tận xương tuỷ, nếu như nghe nhiều có thể sẽ khiến cho cơ thể của người ta dễ dàng bị vô lực nhũn ra, âm thanh của nàng mặc dù quyến rũ dễ nghe nhưng cẩn thận để ý thì cũng mang theo đôi chút châm chọc trêu ghẹo, thậm chí nếu như kỹ lưỡng phân tích thì còn có đôi chút ý tứ hờn dỗi ở bên trong.
Lâm Phác từ ghế lái quay người qua thông báo với hai người Vương Huyền và Trương Phúc Minh, hai người bọn họ nghe vậy, thì ngay lập tức quay đầu hướng về phía toà nhà cao ốc kia mà nhìn.
Nguyệt Tĩnh Lam nghe vậy, thì ngay lập tức hiểu ý, nàng ta vui vẻ nói: " Việc nhỏ, việc nhỏ, nếu như Vương công tử đã buông lời nhờ vả, Nguyệt Tĩnh Lam ta đây chắc chắn sẽ tạo điều kiện thuận lợi và phụ trách việc này tới cùng. "
Toà nhà cao ốc này nhìn sơ qua thì quả thật không hổ danh là cao ốc, cả cái toà nhà cao tới hơn ba ngàn mét, kiến trúc xây dựng cao ngất trời xanh, số tầng của toà nhà theo như Vương Huyền sơ lược đếm qua cũng khoảng chừng có gần ngàn tầng, diện tích chiếm cứ của toà nhà này cũng rất lớn, nó khoảng chừng chiếm cứ tới gần một vạn mét vuông khu vực, có thể nói là một gã khổng lồ siêu cấp cũng không hề quá.
Trương Phúc Minh ngay lập tức kể ra mục đích ngày hôm đến đây của mình, hắn cũng sơ bộ nói qua về tình hình của Vương Huyền và Lang Nhân Tộc cho Nguyệt Tĩnh Lam nghe, sau đó lại nhờ vả nàng ta trợ giúp mình xử lý thủ tục cho thật nhanh gọn lẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Vị công tử này là. . . " Nguyệt Tĩnh Lam đưa ánh mắt dò xét về phía Vương Huyền hỏi thăm.
Vương Huyền ở một bên nhìn thấy cảnh này, thì sâu trong ánh mắt ngay lập tức toé ra từng tia từng tia ánh sáng kỳ dị, trong lòng hắn âm thầm nghĩ: " Tên Trương Phúc Minh này đây là tới nhiều quá chai mặt rồi hay sao, nhân viên đi tới ai nấy cũng đều là bộ dạng cực kỳ quen thuộc với hắn, sau đó mỉm cười lễ phép rời đi, thật sự là đầy đủ thú vị a. "
Thế là hắn dự tính quay qua hỏi thăm Lâm Phác thử xem, nhưng mà chỉ vừa mới quay đầu qua, thì Vương Huyền đã thấy tên này một bộ dạng quả nhiên là thế, sau đó là một bộ mặt đóng vai quần chúng ăn dưa xem hai người kia diễn, thì hiển nhiên tên này cũng đã quá quen với những việc như thế này của hai người kia rồi.
" Trương đầu gỗ, là ngươi sao, hôm nay ngươi thế mà có thời gian rãnh rỗi tới để tìm ta, thật sự là rồng đến nhà tôm a. " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 101: Nguyệt Tĩnh Lam
Một lát sau, ba người bọn họ lấy Trương Phúc Minh cầm đầu một đường ung dung thẳng tiến tới tầng cao nhất của toà nhà, cuối cùng Trương Phúc Minh dừng lại ở cửa của một căn phòng, căn phòng này là khu vực làm việc của người quản sự của cả cái toà nhà cao ốc này, tiếp đó hắn tiến lên gõ cửa phòng.
Nói xong Nguyệt Tĩnh Lam quay đầu ra hiệu với ba người, sau đó nàng dẫn đầu bước ra khỏi văn phòng của mình, rồi dạo bước đi trên hành lang.
Nguyệt Tĩnh Lam ở bên cạnh một mặt lười biếng yên tĩnh nghe, khi nghe được Trương Phúc Minh giới thiệu đến Vương Huyền, thì nàng ta lúc này mới ngay lập tức tỉnh táo lại, quan sát kỹ càng một lượt trong phòng của mình có những người nào.
Vương Huyền nhìn thấy cảnh này, thì cũng ngay lập tức ý thức được bản thân mình đã đoán đúng, ở giữa hai người này có trá, mà lại trá này còn không nhỏ, nếu không dọc đường đi những người nhân viên kia cũng không có nhìn Trương Phúc Minh với vẻ mặt ngượng ngùng như vậy được.
" Ai vậy, cửa không khoá vào đi. "
Nguyệt Tĩnh Lam đang yên tĩnh lắng nghe, bỗng nhiên nghe được Trương Phúc Minh giới thiệu về Vương Huyền như vậy, thì ngay lập tức giật mình, khuôn mặt cũng ngay lập tức biến thành tươi cười niềm nở nói: " Thì ra là Vương công tử, hạnh ngộ, hạnh ngộ. "
Sau khi đỗ xe xong, ba người ngay lập tức bước xuống xe, đi thẳng vào khu vực xử lý hành chính của Trung Tâm Hành Chính, dẫn đầu ba người bọn họ cũng không phải là Vương Huyền, người có thân phận cao nhất trong đám, mà là Trương Phúc Minh dẫn hai người Vương Huyền và Lâm Phác từ tốn đi vào phía trong.
Nguyệt Tĩnh Lam cười cười nói: " Khách khí, khách khí. "
Dọc đường ba người bọn họ tiến lên, thì cũng có mấy người nhân viên nhiệt tình chạy tới hướng dẫn lấy bọn họ, nhưng mà khi tất cả mọi người nhìn thấy được khuôn mặt của Trương Phúc Minh dẫn đầu, thì ai nấy cũng ngay lập tức có chút ngượng ngùng cười, sau đó tất cả bọn họ đều lễ phép lên tiếng xin được rút lui, để đi hướng dẫn cho những người khác.
Vương Huyền ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, thì cả con ngươi ngay lập tức có chút híp híp lại, trên gương mặt đều là tràn ngập một vẻ cáo già gian xảo, cặp mũi linh hoạt của hắn trong lúc này đã vô tình đánh hơi được một chút hương vị thối nát của tình yêu ở đâu đây.
" Nguyệt Tĩnh Lam, hôm nay ta tới đây là có công việc cần phải giải quyết, mong rằng ngươi có thể sẽ giúp đỡ tạo thuận lợi cho ta. " Trương Phúc Minh bình tĩnh nói ra mục đích tới đây của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trương Phúc Minh nghe vậy, đưa tay chỉ về phía Vương Huyền giới thiệu: " Ngài ấy tên là Vương Huyền, Vương công tử, là con trai của Chiến Tranh Chi Thần. "
" Trương đầu gỗ ngươi đã đến đây thì lúc nào mà chả có việc, nói đi hiện tại ngươi lại có việc gì cần ta trợ giúp. " Nguyệt Tĩnh Lam có chút lười nhác nói, trong giọng nói của nàng có mang theo đôi chút phàn nàn đối với Trương Phúc Minh.
Vun v·út ~ Vun v·út ~
Trong phòng hiện tại ngoại trừ Trương Phúc Minh và Lâm Phác hai người quen thuộc đến mức chai cả mặt này ra, thì hôm nay bất thình lình còn có thêm một người mới, bởi vì nãy giờ chỉ mãi tập trung vào Trương Phúc Minh nên Nguyệt Tĩnh Lam cũng chưa hề để ý đến sự tồn tại của Vương Huyền.
Chiếc xe bon bon lao nhanh khoảng chừng mười lăm phút, thì Lâm Phác bỗng chốc dừng lại ở một toà cao ốc chọc trời trôi nổi ở giữa không trung.
Ở phía trong phòng vang lên một âm thanh thanh thuý quyến rũ của một người phụ nữ, nàng ta ra hiệu cửa không có khoá, mấy người bọn họ có thể tự do đẩy cửa tiến vào.
" Đúng vậy, đã đến nơi, chỗ này chính xác là Trung Tâm Hành Chính rồi. " Trương Phúc Minh nhẹ gật đầu nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.