Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16-3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16-3


Chuyện này anh cònchưa kịp cảmơnPhương Lai Dương.

Thấy hắn vẫnkhông biết hối cải,bố Tạtátvào mặt hắn một cái: “Màyvẫn cònnghĩngười ta bịbao nuôiá?”

Giang MiẢnhngừng cong môi,cô ngước mát,dùng khóe mắtnhìn sườn mặt Hàn Đống,xongkhẽ cười: “Bởivì cóngườiđã dạy tớsống nhưthếnào.”

Nhìn từbên ngoài, thậtkhótin khi cóthể một lòng say mêngànhsản xuất của mình, hơn nữa còn cóthểxây dựng mộtđế chếthươngnghiệp khổng lồ,thành côngđếnvậy. Với sựkhéo léo,nghiên cứu tỉmỉ,các bậcthầyvà nhàhọHàn củaPhường Tam Vịđãxây dựng mởrộng bảnđồPhường TamVịra rất rộng.

“Vẫnổn.” HànĐống siết chặt tay Giang MiẢnh,chuyển tay lái,rẽ vòng.

Giang MiẢnhbăn khoăn hồi lâu, cuối cùngkhông phản bác lại. Ngườithiện bị ngườikhinh,cô phải làm lòng mìnhcứng rắn hơn mớiđược.

“À,đầu bếp của tớ, ngườiphối hợp dinhdưỡngcho tớ.” Giang Mi Ảnhnóiđùa.

Gầnđâynhà họTạcó đấuthầu một mảnhđất,ban đầuvốnđã sắp xếp nội bộđểnhà họTạđược chọn,cũngđã thương lượngkhoản vayvới ngân hàng,kếtquả tậpđoànPhương Thịnhđộtnhiên nhúng tay,mất thầu.Tậpđoàn PhươngThịnhnắm được mảnhđất kia,nhàhọ Tạkhông có cáchnào trả giá.

“Hở?”

“Khôngđủ.” Hàn Đống cau mày nói.

Hiện tạinhàhọ Tạbởivì mấtthầu,chuỗi tàichínhđứt gãy,cáckhoản vaykhôngđược duyệt,các dựỳán bấtđộng sảnkhông có cáchnàokhởi công,còn cả Phường TamVị vẫn luônkhiếu nại,buộcnhóm kỹsưđã được trảtiền phảiđìnhcông vô thời hạn.

Lúc Hàn Đốngđang lái xe,BạchAnh gọiđiệnthoại tới hỏithăm chuyện TạHòa Kim.

“Không.” Giọngđiệu Bạch Anhrấtnghiêm túc.

Giang MiẢnh cảmthấy Hàn Đốngđúng là mộtthanhniên punk,làmviệc rất tuyệtvời.

“...Hử?”

Sống lâunhưvậy, Giang MiẢnh chưa lúc nào cảmthấynhẹ nhàngthoải mái hơn sovới hiện tại.

Giang MiẢnhthông qua BạchAnh gửichuyệnkhởi tốvào trong nhóm lớp.Bạch Anhthay Giang MiẢnhbiên tập lại một chút,nói rất khíphách.

Nếu không cóGiang MiẢnh,bố Hàn sẽkhông cóđối tượng đểtròchuyện, không cóngười anủi,có lẽôngvẫn sẽkhôngthểứ hiểuđược Hàn Đống,vẫn dùng cáchvừađe dọavừa dụ dỗép Hàn Đốngvềnhà.

Lời xin lỗi của Bạch Anhlàm Giang MiẢnhtrầm tư.

Bảnthân Bạch Anhcũng từng bịnữsinh khác bôinhọ vàbắt nạt, vềsau A Quânđưa người chồng hiện tại của BạchAnh đếnđứng ra đại diệncho BạchAnh,kết quảbịnhà trườngphêbình. Nhưng màsau đó,BạchAnh cũngkhông còn bịngười ta bắt nạt nữa.

“Tôikhông chỉđánhnó đâu,tôi còn muốnđánhbà!ỏ Nếukhôngphải do bàcứ nuôngchiềuthằng này,thìnó sẽđâu biến hànhbộdạng c·h·ế·t tiệtnhư hiện giờ?” Bố Tạtức run người,bắtđầu nói lung tung, “Hồi cấp ba suốt ngàyđi bắt nạt người khác,còn có thểnói nó cònnhỏchưa hiểuchuyện;đến lênđại học làmcho học sinhcấp ba lớn bụng,chuyện nàyđãđủ mất mặt rồi; hiện tại bà còn dámđi trêuchọcPhường TamVị,bà cóbiếtPhường TamVịkia, cảnhàhọ Hànđều là kẻđiênkhông! Không ai có thểchọcvào!”

Mẹ Tạkhócthở không ra hơi, thútthítôm lấy bốTạ: “Ôngđừngđánh con trai…”

Mảnhđất kia tuynhỏnhưng vịtrírất đắcđịa,nằm ngay ngãtư nhiều giaonhiều khuthương mại, rấtthíchhợp đểdựng cứ điểm củaquán mỳHữu Gian, cáiquan trọng nhất lànó còn cáchcông ty Giang Mi Ảnhrất gần.

Bạch Anhtòmò hỏi: “Cậuđang nóichuyệnvới aivậy?”

Câu này lànguyênvăn lời Giang Mi Ảnh,nóđã khiếnnhóm lớp im lặng suốt một tuần,không một ai dám nhắc tới từ “Thần nữ” cười cợt nữa.

“Vậy lên tầng, “nói sau” luôn đi!”

Bạch Anhcười ha ha: “Ghêghê, bây giờTạ HòaKim cũng chỉnhưgà con,khôngthể rakhỏi cửa. NhàhọTạ gầnđây mất một mảnhđất đấuthầu,tổn thất tới hơn hai trăm triệu, giađìnhhọ thiệt hại nặng nề.

“Nhìn xem anhcónhạy cảmvớichữ PhươngThịnhnày khôngthôi.” Giang MiẢnhnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

BốHàn không ngờhiệu quảlàmviệc của HànĐống lạinhanhđến vậy,vẫn còn rấtnhiềuý tưởngkhác.

Lúc Hàn Đốngnhậnthua vớiông,trong lòng bốHàn rấtvuivẻ. HànĐống kế thừaPhường Tam Vịkèmtheo rấtnhiềuđiều kiện,bốHàn không cam lòng yếuthế,cũng đặt rakhông ít yêu cầu.

MiẢnh nói,tất cả nhữngchuyện xảy ra coinhư đãlàquá khứ.Nhưng trong lòng côấy sẽvĩnhviễn khôngthathứ, bịtổnthương đến sinhbệnh, gầnnhưbị hủy hoại cả đời,không ai sẽthathứ cả.Nhưng mà chỉcầnkhông động tới cô, mọi ngườiđều sẽbìnhan vôsự.Còn nếuchọc tới, kết cục sẽ giống TạHòa Kim.Côấy không yếuđuối, chẳngquakhông muốn dùng cách nhưvậyđể giảiquyếtvấn đề.Nhưngđiều đókhông có nghĩa làsẽ không dùng.

VốnnhàTạ HòaKimkhông thuộc dạng giàu cóbậcnhất ởPhùThành, nhưng TạHòa Kim rất huênh hoang tựphụ, luônnghĩrằng mìnhrất ghê gớm.

Đóa hoađào nhỏđẹpnhất của anh.

TạHòa Kimquỳrạp trênđấtkhóc khôngthànhtiếng, vếtthương trên mặt cònchưa lành,hiện tại thêm nước mắt nước mũi trông càngchậtvật.

Nhàhọ Tạcòn bồi thườngkhôngít tiền,Giang Mi Ảnhthìkhông quan tâm tiền lắm.Thấynhà họTạhiện giờchậtvật, côcũng cảm thấy cóchút thổnthức.

TạHòaKim khôngthểtưởng tượngđược,Giang MiẢnhcấp ba dángvẻ quêmùa,thoạt nhìnnghèo kiết xác,trongnhà chỉcómột bàgià(dì giúpviệc),làm thếnào lại nhảythànhxuất thân dòng dõi cóhọcthức, mẹcòn là chủbiênnhà xuất bảnquốc doanh?

Giang MiẢnh khịt mũi coi thường: “À,mảnh đất kiaá, tậpđoànPhương Thịnhcướp mất rồi,nhàhọ Tạlàm sao màchọiđược PhươngThịnh.”

Hàn Đống cũng rất cảmđộng trước sựthấu hiểu vàbao dung của bốmình.

“Đừng,ha ha ha,đừng nói lời nàyvới vẻmặtnghiêm túcnhưvậy, buồn cườiquá.” Nỗiphiền muội nhiều năm trong lòng Giang MiưẢnhđãđược giảiquyết,cô khôngthểkiềm lạiđược tâm trạngvui sướng, ôm cánhtay HànĐống cười ngảnghiêng.

Mảnhđát này làhạng mục lớn trong năm năm tới của nhàhọTạ, tất cảđều trông mongvào thi công dự án nàyđể đạt tớiđỉnh cao kinhdoanh khác.Kếtquả giờmất trắng, nhàhọTạ chịuthiệt hại nghiêm trọng.

BốHàn nhìn con trai mình,khôngnhịn được màrùng mình,xua xua tay: “Mặc kệ mặc kệ,về sauvịtrí CEO giaocho anh,anhthích làm gìthì làm,bốcũng đãcho anh quyền bỏphiếu tánthành.”

Hàn Đốngnhàmchán lướtđiệnthoại một lát,nhà họTạvì muốn hòa giải, nênđãđăng bàithanhminh, xin lỗi Giang MiẢnhnhững chuyện trongquá khứvàcả hiện tại,khôi phục danhdự, làmnhững bài bằngchứng bắt nạtđãbị xóa bỏ.

Côkhẽ cười: “Chắc là chấp cảnhà bọn họnhỉ.”

“Con khôngkhiêukhích Phường TamVị…” Hắn run rẩy biện hộ,“Con béđóđượcơcậuấmPhường TamVịbao nuôi,tráchcon saođược?!”

“Ôngđây tra hộmày rồi, người ta là con dâuđược ông Hàn của Phường TamVị nhậnđịnh,sinh ra trong một giađìnhhọc thuật,bốmẹ đều lànhững người làm công tácvăn hóaĩ cótiếngở thủđô.Mẹ côGiang kia làchủbiên nhàxuất bản lớnnhất trong nước,taokhông nói tênchắc mày cũng biết lànhàxuất bản loại gì. Nếu muốn làm thanhdanhgia đìnhchúng ta thànhrác,chỉ cần một câu của bàthôi. Màyđãtrêu chọcphải người nàovậy,thằng khốn!” BốTạ khócthétchỉ hậnkhông rèn sắtthànhthép, cuối cùng,ông tathấykhông còn sức lực dạy dỗcon trai nữa,ngồi trên sôpha thởngắnthan dài.

Giữa kẻ điênvàthiên tàichỉcách nhau cómột ranhgiớinhỏ.

“Cảmơn, cậu cẩnthận nhé.” BạchAnh cười hìhì nói.

Chương 16-3

Côchưa từng ЇtráchBạchAnh. BạchAnhvẫn luônđứng ngoài cuộc trongchủ nghĩanhómnhỏ nămđó,nếu khôngphải cô ấy làhọc sinhgiỏi,tham dựnhiều câu lạc bộ,hoạt động hội học sinhthìcóí lẽcũng bị côlập bên ngoài.

Tại trướcđóanh đào góc tường nhàngười ta đãgâyảnh hưởng xấuđến danhtiếng của Phường TamVị rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn HànĐống,vì Giang MiẢnh màanhhọc được cáchthỏa hiệp,cũng càng thêm kiênđịnh với niềm tin củachínhmình.

“Vậy làtốt rồi.” BạchAnhthở dài một tiếng “Tớcũng muốn xin lỗi cậu.”

Người ghen ghét không muốnthừa nhận bọn họ làthiên tài, nên gọichung bọn họlà kẻđiên.

HànĐốngkhông nóicho Giang MiẢnhbiết nhữngchuyện anh làm,nhưng Giang MiẢnhvẫn biết rõ.

Miệng cô vừa nói,vừa lén lútquan sát sắc mặt HànĐống.

Các kháchsạnnhà họTạđầu tưđãmất đikhôngít đầu bếp trụ cộtquan trọng, ảnhhưởngnghiêm trọng tớiviệc kinhdoanh,các cổđông cũng bởivậy mà oán tráchnhà họTạ.Một sốdựán nhàđấtđang đượcthi công cũng bịbắt đìnhcông do Phường TamVị khiếu nại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Mi Ảnhcườikhông nói gì.

“Cậu xin lỗi cái°gì,bạn học cấp ba người tớbiếtơn nhấtchínhlà cậuvàA Quân.” Giang Mi Ảnhbối rối.

Cả nhàhọTạ nhốnnháo loạn lên.

Ở giữađó,luôn cómột người làm cầu nối.

Mặt mày Giang MiẢnhcong lên,cười tươi nhưhoa: “Em biết anhđang nghĩcái gì, nói sau,nói sau!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người ngoài đều cảmthấy chỉcókẻ điên mới có thểlàmđược điều này.

HànĐống ôm eo Giang MiẢnh,tâm trạngthoải mái.

NhàhọTạ ầmĩngày đêm,cònquán mỳHữu Giang lại làmột mảnhyên bình.

Nhưng mà dùsao mở rộngđịa bàn củaPhường Tam Vịcũng là chuyện tốt,tuy ông coinhư đãvềhưu, nhưngviệc bàn giao cònchưa bắtđầu,ông vẫn làCEO củaPhường Tam Vị.

Tấtnhiên côbiết ai làngườiđứng đằng sauđộng tayđộngchân. TạHòaKim đãcúiđầu xin lỗi,cũng đãnhậnquả báo hại cả xínghiệp gia tộcnhàbọn họ,côkhông đànhlòng,muốn đểHànĐống rútđơn kiện, nhưng HànĐống khôngđồngý.

“Moa!Thưởngcho anhmột cái.”

“Khôngđủchỗ nào?Cũngkhông phải anhkhông cótiền?”

“Không đủbấtđộng sản.” HànĐống trầm giọng dứt lời,nghĩtới gìđó,khóe miệng anhhơi nhếchlên.

HànĐốngđỗ xe lại,sau đómởcửa xe,kéo Giang MiẢnhxuống xe.

_______

“Xời,bốchính làmuốn tốt cho anh,anh xem,hiện tại anhcónhiều đầu bếp nổi danh,anhcó muốn mởmột trămchuỗinhà hàngquán mỳ Hữu Giang cũng không cóvấn đềgì.” Bố Hànchống gậy, đầyđắcý gõgõxuống đất.

Khuôn mặt HànĐống trầm xuống,suy tư một lát,anh nói: “Truyềnthống củaPhường Tam Vịkhôngthể đảo ngược.

BốHàn: “Mọichuyệnđã xong rồi mà vẫnkhông muốn đểTiểuẢnh biết sao?”

TạHòa Kim cảmthấy cực kỳuất ức.

“MiẢnh.” BạchAnhkhẽ gọi cô.

MẹTạ khóc suốt ngày, bốTạHòa Kim cầmchổi đánhTạHòa Kim,quát: “Đi xin lỗicho tao!Làm cách:nào cũngđược, cầu xin bọn họthathứ, rútđơn kiện! Không giảiquyết đượcchuyện này cho taothì mày cútkhỏi nhàtaođi!”

Cuối cùng, MiẢnhnhờ tôichuyển lời đếnnhững người đãtừng bắt nạt cônăm ấy: Giang Mi Ảnhcôấy chấp cảnhà các người.

Bạch Anhcười nói: “Thôiđi,là HànĐống mới nổi tiếng gần đâynhỉ.”

Bố Hàn rấtvui khithấy con trai trưởngthành.

Khóe miệng HànĐống khẽnhếchlên: “Ồ?Chỉkhen thưởng cómột cái nàythôi á?”

Haicha con HànĐốngđều khôngthíchbày tỏtìnhcảm.

Bên ngoài làPhươngThịnh thắngthầu,nhưng thựcchấtvẫn mộtnhàhàng do HànĐống vừa mớiđăng kýđiều hành, thôngquaPhương Thịnhchẳngqua dokhông muốn cộngđồng bàn luậnPhường Tam Vịsôi nổi.

PhươngThịnh chínhlàcông ty bạn trai Miêu Miểu,Phương Lai Dương.

Nhàhọ Tạuám nặng nề.

“Hồiđótớ làngười ngoài cuộc,chỉkhông tham dựvào vớithỉnhthoảng anủi cậu. Nhưng tớkhông giúp cậuthoát khỏivòngvây, không giúp cậu bác bỏđược tinđồn,không liên kếtvới nhiều người hơn đểgiúp cậu thoátkhỏi hoàn cảnhkhókhăn, càngkhôngphát hiện kịpthờiị bệnhtìnhcủa cậu…” Giọng Bạch Anhcàng ngày càngnhỏđi: “Tớcũngkhôngạ khác gìbọn họ,đều là đaophủ.”

“Em vẫn dễmềm lòngquá.Bất kểlàtố tụng dân sự hay hìnhsự, chúng ta cũng phải tiếp tục. Bất kểlà nhờthủđoạn củachínhchúng ta,haythủ đoạn củapháp luật cũngphải khiến bọn họ biếtđược cái sai của mình.” HànĐống nói rất mạnhmẽ.

Dù saoôngchủ củaPhươngThịnh cũng làbạn trai Miêu Miểu, đối tượngthầm mến trước kia, lại còn là đốithủmột mất một còn, hẳn làanh phảikhôngvui chứnhỉ.

Nhàđã dột còn gặp mưa suốtđêm (1).

Cúpđiệnthoại, tâm trạng của Giang MiẢnh rất tốt,xe cũngđãtới dưới tầngkhu chung cư,Giang MiẢnhghé ngườiqua,kéo cổáothun của HànĐống, kéođầu anh cúi xuống,sau đóhônchụt lên bờmôi anh.

Giang MiẢnhcười nói: “Được,cậu làngười duy nhất tớnhận lời lỗivà thathứ,tớ thathứcho cậuđấy.”

HànĐống gậtđầu: “Tốt nhất làkhông nênđểcô ấy biết,những chuyện này rất phiền.”

Chính BạchAnhcũng từng làngười bịhại,cô ấykhông có nghĩavụphải xin lỗi cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(1)Nguyên văn 屋漏偏逢连夜雨(Ốc lậuthiênphùng liên dạvũ): trong câu 屋漏偏逢连夜雨,船迟又遇打头风 –Ốc lậuthiênphùng liên dạvũ, Thuyền trìhựu,ngộđảđầu phong củaPhùng MộngLong.Ý nóinhững người gặpnhiềuđả kích,tai họa trong cùng một lúc.

Đây làlầnđầu tiên anhthấy Giang MiẢnh cười tothế, tuy cườiđến hai mắt cong thànhmộtđường, nhưng lạiđẹp hơn bao giờ hết.

Hai cha conđã quyết toán rõ ràng,kết quả đánhcờcủa hai người hiện tạiđãthành nhưnày.

Mắt Hàn Đống sắc bén phát hiện ra ánhmắt của cô,anhkhẽ cười: “Nhìn anh làm gì?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16-3