Thần Ấn Vương Tọa
Đường Gia Tam Thiếu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Dạ Tu La (1)
Long Hạo Thần sau khi do dự một chút liền gật đầu.
Dạ Hoa trong tay không có v·ũ k·hí, chỉ có thuẫn bài, nhưng chỉ là này một mặt thuẫn bài này trong nháy mắt đã kết thúc chiến đấu.
"Phốc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long Hạo Thần chỉ cảm giác một kiếm của mình cũng không có trực tiếp đánh sâu vào ở trên thuẫn bài, mà là bị nghiêng theo thuẫn bài trượt qua, thuần bạch chi nhận đánh vào trên mặt thuẫn bài của Dạ Hoa tạo ra liên tiếp những đốm lửa.
"Không sai. Ngươi có phải hay không cảm thấy, ta bằng vào cường đại nội linh lực đánh bay ngươi."
Dạ Hoa khinh thường hừ một tiếng.
Sau một khắc, hắn nhìn thấy ở trước mặt mình là một thuẫn bài to lớn.
"Đối mặt địch nhân cường đại hơn so với ngươi thì ngươi cần phải làm là cố gắng hết thảy dựa vào ưu thế của bản thân để kéo gần khoảng cách chênh lệch."
Sau khi hành lễ xong hắn lại lần nữa phát động công kích.
Lùi bước, lấy thuẫn bài ngăn chặn, Long Hạo Thần nhấc Quang Diệu Chi Thuẫn trong tay, ngang ra dùng tư thế kiên định ngăn chặn ở trước người.
"Như vậy, ngươi cũng chỉ có đi gặp Diêm Vương mà chất vấn thôi."
Trên Quang Diệu Chi Thuẫn bộc phát ra kim quang sáng chói nhất kể từ lúc hắn động thủ đến nay chém ngang hướng bên hông của Dạ Hoa.
Hơn nữa đã nắm giữ tiết tấu, cũng không phải là toàn lực công kích. Tuy như vậy thì lực đánh sẽ yếu một chút, nhưng biến hóa sẽ đa dạng hơn nhiều.
"Biết tại sao ta có thể thắng ngươi không?" Dạ Hoa lãnh đạm hỏi.
Tay trái nắm Quang Diệu Chi Thuẫn thu hồi ở trước ngực, cả người trên không trung làm ra một động tác uốn mình, Quang Diệu Chi Thuẫn nhẹ nhàng v·a c·hạm vào mặt thuẫn bài của Dạ Hoa.
"Biết rõ không bằng đối thủ vẫn nhảy lên trên không trung, đây không phải là muốn c·hết sao?"
Những tên Kỵ Sĩ đang chạy đều ở nhìn lén tỷ thí trong sân, mắt thấy sau khi Long Hạo Thần b·ị đ·ánh bại thế nhưng ngay lập tức bò dậy mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau.
Có thể mạnh mẽ trên không trung thay đổi thân hình.
Thăng Thiên Trận.
Tay phải bối ở sau lưng Dạ Hoa rốt cục cũng động, tay phải đánh lên trên Quang Diệu Chi Thuẫn, nhưng mà kinh ngạc trong mắt hắn chỉ trong nháy mắt đã biến thành sửng sốt.
Động tác của hắn nhanh vô cùng, tay vắt phải chéo sau lưng, tay trái nắm thuẫn bài chặn trước mặt.
Chỉ sợ chẳng qua là nhẹ nhàng v·a c·hạm một chút, cũng thay đổi quỹ tích thân thể Long Hạo Thần rơi xuống.
Tự thân hắn cũng bộc phát ra đại lượng kim sắc năng lượng tạo thành một tầng bảo hộ.
"Phế vật." Dạ Hoa lạnh lùng phun ra hai chữ.
Chương 35: Dạ Tu La (1)
Bọn họ nào biết đâu rằng, lúc Long Hạo Thần đi theo Long Tinh Vũ tu luyện, chính là liên tục bị n·gược đ·ãi, ngã một cái có tính là cái gì.
Thuẫn bài cũng không phải là chính diện ngăn cản trọng kiếm của Long Hạo Thần, mà là mặt thuẫn bài hơi nghiêng một chút.
Long Hạo Thần cũng là thất kinh, hắn đã là đem hết khả năng đánh ra, Quang Diệu Chi Thuẫn bộc phát ra quang mang chính là kỹ năng Diệu Nhật Trảm của tứ giai Kỵ sĩ, trước mắt đây kỹ năng công kích mạnh nhất hắn có thể sử dụng!
Nhưng mà thuẫn bài trong tay Dạ Hoa lại lần nữa ở trong mắt Long Hạo Thần phóng đại ra, cùng kỹ năng vừa rồi giống nhau như đúc đánh tới.
"Đinh. . ." một tiếng giòn vang.
Long Hạo Thần ánh mắt ngưng tụ, trọng kiếm trên bờ vai vừa đụng, lần nữa hướng Dạ Hoa hành lễ.
Long Hạo Thần lại công kích lần nữa, điều chỉnh cước bộ đôi chút, tốc độ rõ ràng muốn chậm hơn một chút.
Long Hạo Thần sau khi hơi chút suy tư trên khuôn mặt anh tuấn của hắn toát ra vẻ giật mình dùng sức gật đầu.
"Mà không phải thủ thắng ở trên kỹ xảo đối với ngươi rất không công bằng?"
Nhìn Long Hạo Thần đang hướng về phía mình, Dạ Hoa trong lòng âm thầm gật đầu, động tác công kích của thiếu niên không chỉ đạt tiêu chuẩn.
Xoay nửa người, thuẫn bài hướng không trung quét ngang ra.
Dạ Hoa sắc mặt cũng không có thay đổi gì, vẫn như cũ phải đến một khắc cuối cùng mới di động, thuẫn bài trong tay cũng vẫn như cũ nghiêng để đón đỡ.
Nhưng Dạ Hoa thì không cho là như vậy, bởi vì hắn thấy được ánh mắt Long Hạo Thần. Một người công kích sai lầm như vậy thì ánh mắt không thể nào tràn đầy chấp nhất cùng kiên định như cũ.
Vừa nói, hắn lần nữa hướng Dạ Hoa hành lễ.
Mà lúc này Long Hạo Thần nhìn như đã mất thăng bằng thì trọng kiếm nắm trong tay trên thân kiếm nhàn nhạt kim sắc quang mang lại đột nhiên biến mất.
"Ngươi thật hiểu? Lần nữa khiêu chiến ta, ta sẽ dùng thực lực mạnh hơn để nghiền nát ngươi."
"Oanh."
"Ba. . ."
Cho dù viền của thuẫn bài cũng không sắc bén, nhưng lại bị Dạ Hoa dùng một tay bắt được, có thể chênh lệch giữa hai người lớn đến cỡ nào.
"Ngu ngốc. Nếu là ở trên chiến trường, ngươi gặp địch nhân cường đại hơn so với ngươi, chẳng lẽ cũng chất vấn hắn như vậy sao?"
Thân thể hơi nghiêng, mượn tư thế công kích Long Hạo Thần trong tay nắm trọng kiếm liền điểm về phía trước thi triển ra kỹ năng Đột Thứ đã được dạy.
Dạ Hoa khinh miệt.
Công kích, nhảy lấy đà. Lần này, Long Hạo Thần khi đi được khoảng cách một nửa liền nhảy lên thật cao, trọng kiếm trong tay vung lên, kim quang lóng lánh chói mắt hướng Dạ Hoa chém tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đến đây đi." Dạ Hoa như cũ là một bộ mặt băng lãnh như n·gười c·hết.
Lần này, thậm chí so với lúc trước còn nặng hơn. Nên hắn ở trên mặt đất hơi thở dốc vài giây mới lại lần nữa đứng lên.
"Bởi vì ngài tu vi so với ta cao."
"Ta hiểu được. Cám ơn Giáo Quan."
Ở trong cả quá trình, hắn chỉ kịp dùng Quang Diệu Chi Thuẫn ngăn chặn ở trước người. Sau một khắc, cả người bị bay ra ngoài.
Trọng kiếm cắm vào mặt đất, một vòng nồng đậm kim quang chợt bộc phát ở chung quanh Long Hạo Thần.
Khi trọng kiếm cắm vào mặt đất và xuất ra Thăng Thiên Trận thì Long Hạo Thần bằng vào trọng kiếm đã ổn định lại thân hình, tay trái nắm Quang Diệu Chi Thuẫn thuận thế cắt ngang.
Ngân bạch sắc quang mang cơ hồ là trong nháy mắt xuất hiện ở trên trọng kiếm, thuần bạch chi nhận cũng đồng thời được phát động.
"Ngu ngốc." Dạ Hoa tức giận nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần.
Trong tay hắn bộc phát ra kim quang chói mắt, mặc dù trên người hắn cũng phóng thích ra linh lực hộ thể, nhưng khi kim quang trùng kích vào thì, thân thể thoáng một cái đã bị đẩy lui ra nửa bước.
Kim quang chợt lóe, bộc phát ra Thần Thánh Quang Minh nội linh lực.
Cả Dạ hoa cũng không nghĩ tới.
Nghiêng người, Long Hạo Thần đã từ trên mặt đất bò dậy, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Dạ Hoa gật đầu.
Nhưng khí thế cả người lại càng thêm trầm ổn. Lần này, hắn dùng kỹ năng công kích không còn là Đột Thứ, mà là đổi thành Thiểm Điện Thứ.
Thiểm Điện Thứ cùng Đột Thứ khác nhau ở chỗ đột thứ là tăng tốc độ công kích của bản thân lên cực hạn còn Thiểm Điện Thứ thì nếu một kích không trúng liền lui lại.
Thời điểm khi trọng kiếm chỉ cách mình chưa đầy một thước Dạ Hoa mới di chuyển.
Huống chi Quang Diệu Chi Thuẫn loại bỏ đại đa số lực trùng kích vào. Long Tinh Vũ muốn bồi dưỡng nhi tử phải vừa có trí lại có dũng, đồng thời ở trong thất bại tìm kiếm lĩnh ngộ cùng đột phá bản thân.
"Tên tiểu tử này thật giỏi a! Ta lần đầu tiên nhìn thấy có người dám hai lần khiêu chiến Dạ Tu La của phân điện chúng ta."
Lúc này, hắn chém ra thuẫn bài là ở tư thế vung lên. Thăng Thiên Trận bộc phát ra linh lực mặc dù không thể nào thương tổn được Dạ Hoa, nhưng mà lại đánh vào cánh tay hắn đang giơ lên nên không thể không thu hồi thuẫn bài trước.
Khi trọng kiếm đánh lên thuẫn bài thì phát ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nội linh lực? Tam giai?"
Long Hạo Thần cả người b·ị đ·ánh bay bảy, tám thước, hung hăng ngã trên mặt đất.
Trừng Giới Kỵ Sĩ tam giai kỹ năng.
"Thỉnh Giáo Quan chỉ giáo."
"Đương. . ."
Nhưng mà, Tức giận trong mắt Dạ Hoa rất nhanh đã chuyển hóa thành kinh ngạc. Bởi vì Long Hạo Thần lần này nhảy tới thế nhưng đầu của hắn lại hướng về phía trước.
Long Hạo Thần thế nhưng có dùng phương pháp như vậy tiếp cận, hơn nữa sự mềm dẻo của thân thể lại mạnh tới mức như thế.
"Thỉnh Giáo Quan chỉ giáo." Long Hạo Thần la lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vị trí trọng kiếm trong tay chém xuống là phía sau lưng Dạ Hoa. Vào lúc này, Long Hạo Thần cả người nhìn như đã mất đi thăng bằng.
Đám Kỵ Sĩ đangchạy vòng tất cả đều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.
"Giáo Quan, xin chỉ giáo."
Ở trong mắt của hắn, tràn đầy quang mang chấp nhất cùng kiên nghị. Cùng gương mặt tuấn tú ôn nhu của hắn so sánh tạo thành đối lập rõ rệt.
Dạ Hoa lần này dùng rất nhiều linh lực trên thuẫn bài của hắn cơ hồ tất cả đều biến thành màu vàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả người hắn trong nháy mắt xoay tròn mấy vòng rơi xuống đất.
Long Hạo Thần thân thể lần nữa b·ị đ·ánh bay.
"Không chừa thủ đoạn nào chiến thắng đối thủ, bảo hộ mình."
Nhưng lần này trọng kiếm chỉ là hơi nghiêng một cái đã bị Long Hạo Thần thu trở về, trọng tâm của bản thân hắn cũng không có lệch khỏi quỹ đạo.
Long Hạo Thần khẽ nhíu mày, không chút do dự.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.